“Hôm nay, một áng sáng cả thể đã chiếu tỏa trên trái đất này”
ĐTC Biển Đức XVI: Sứ Điệp Giáng Sinh 2007
“Một ngày thánh đã hừng đông trên chúng ta
Hỡi chư dân hãy đến tôn thờ Chúa.
Hôm nay, một áng sáng cả thể đã chiếu tỏa trên trái đất này”
(Câu xướng trước Phúc Âm Lễ Giáng Sinh Ban Ngày)
Anh Chị Em thân mến! ““Một ngày thánh đã hừng đông trên chúng ta”. Một ngày của niềm hy vọng cao cả: Hôm nay, Đấng Cứu Thế của nhân loại đã giáng sinh. Cuộc hạ sinh của một con trẻ bình thường mang ánh sáng hy vọng cho những ai đang ngong ngóng đợi chờ. Khi Chúa Giêsu được sinh ra ở hang lừa Bêlem thì trái đất đã xuất hiện một “áng sáng cả thể”; một niềm hy vọng lớn lao đã thấm nhập vào tâm hồn của những ai trông đợi Người, như ở những lời phụng vụ Giáng Sinh hôm nay, “ lux magna”. Thật ra nó không “vĩ đại” theo cách thế của thế gian này, vì vị đầu tiên thấy ánh sáng ấy chỉ có Mẹ Maria, Thánh Giuse và một số mục đồng, rồi tới các vị Chiêm Gia Đạo Sĩ, ông già Simêon, nữ tiên tri Anna: những người được Thiên Chúa tuyển chọn. Tuy nhiên, nơi cái tối tăm và thinh lặng của đêm thánh này, thì một ánh sáng cả thể bất khả lịm tắt đã soi chiếu cho hết mọi người; một niềm hy vọng lớn lao mang hạnh phúc cho thế giới: “Lời đã hóa thành nhục thể và chúng ta đã được thấy vinh hiển của Người” (Jn 1:14).
“Thiên Chúa là ánh sáng”, Thánh Gioan viết, “và nơi Ngài không hề có tối tăm” (1Jn 1:5). Trong Sách Khởi Nguyên chúng ta đọc thấy rằng khi vũ trụ được tạo dựng, “trái đất còn là những gì vô hình thể và trống không, và tối tăm còn đang bao phủ mặt vực thẳm”. “Thiên Chúa phán ‘Hãy có ánh sáng’; liền có ánh sáng” (Gen 1:2-3). Lời tạo dựng của Thiên Chúa là Ánh Sáng, là nguồn mạch của sự sống. Tất cả mọi sự được tạo dựng nên nhờ Lời - Logos, không có một sự gì hiện hữu mà chẳng nhờ Người (x Jn 1:3). Đó là lý do tại sao tất cả mọi tạo vật tự bản chất là tốt lành và mang nơi mình dấu ấn của Thiên Chúa, một tia sáng từ ánh sáng của Ngài. Tuy nhiên, khi Chúa Giêsu được sinh ra bởi Trinh Nữ Maria thì đích thân Người là Ánh Sáng đã chiếu vào thế gian: như trong lời Kinh Tin Kính “Thiên Chúa bởi Thiên Chúa, Ánh Sáng bởi Ánh Sáng”. Nơi Chúa Giêsu, Thiên Chúa đã mặc lấy những gì không phải là Ngài, trong khi vẫn giữ được những gì Ngài là: “cái toàn năng đã nhập vào thân thể của một con trẻ và không ngừng cai trị vũ trụ này” (cf. Saint Augustine, Sermo 184, No. 1 on Christmas). Đấng Hóa Công của con người đã hóa thân làm người để mang bình an cho thế giới. Vì lý do ấy, trong đêm Giáng Sinh, ca đoàn các thiên thần đã hát lên rằng: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người Chúa thương” (Lk 2:14).
“Hôm nay, một áng sáng cả thể đã chiếu tỏa trên trái đất này”. Ánh Sáng Chúa Kitô là ánh sáng chất chứa an bình. Ở Thánh Lễ Nửa Đêm, phụng vụ Thánh Thể được bắt đầu bằng chính lời ca này: “Hôm nay, ánh sáng chân thật đã từ trời tỏa xuống tới chúng ta” (Ca Nhập Lễ). Thật vậy, chỉ có ánh sáng “cả thể” duy nhất được tỏ hiện nơi Chúa Kitô này mới có thể mang lại hòa bình “thực sự” cho con người: đó là lý do tại sao hết mọi thế hệ được kêu gọi tiếp nhận ánh sáng ấy, tiếp nhận Vị Thiên Chúa đã trở nên một người trong chúng ta ở Bê Lem.
Đó là Giáng Sinh – một biến cố lịch sử và là một mầu nhiệm yêu thương, một giáng sinh trên hai ngàn năm qua đã nói với con người nam nữ thuộc hết mọi thời đại và hết mọi nơi chốn. Chính ngày thánh này được “ánh sáng cả thể” của Chúa Kitô soi chiếu, mang lại an bình! Thật sự nếu chúng ta muốn nhận ra ánh sáng ấy, nếu chúng ta muốn tiếp nhận ánh sáng này, chúng ta cần phải có đức tin và cần phải có lòng khiêm nhượng. Lòng khiêm nhượng của Mẹ Maria, vị đã tin tưởng vào lời của Chúa, và khi cúi mình xuống trên máng cỏ, là con người đầu tiên tôn thờ hoa trái của lòng Mẹ; lòng khiêm nhượng của Thánh Giuse, một con người công chính, vị đã can đảm tin tưởng và thích tuân theo Chúa hơn là bảo vệ danh thơm của mình; lòng khiêm nhượng của các mục đồng, những mục đồng nghèo nàn và vô danh tiểu tốt, những người đã tiếp nhận lời loan báo của vị sứ giả thiên đình đã mau mắn đến hang đá là nơi họ thấy con trẻ mới sinh và tôn thờ Người, đầy những ngỡ ngàng, chúc tụng Thiên Chúa (x Lk 2:15-20). Những con người nhỏ bé này, thành phần nghèo khó trong tinh thần này: họ là những hình ảnh chính của Giáng Sinh, trong quá khứ cũng như ở hiện tại; họ vẫn luôn là những hình ảnh chính yếu nơi lịch sử của Thiên Chúa, những xây dựng viên không mệt mỏi c ho Vương Quốc công lý, yêu thương và an bình của Ngài.
Trong cảnh yên tịnh của đêm Bêlem ấy, Cúa Giêsu đã được hạ sinh và được âu yếm đón nhận. Giờ đây, vào Ngày Giáng Sinh này, khi mà tin vui của cuộc giáng sinh cứu độ tiếp tục được âm vang, thì ai là người sẵn sàng mở cửa lòng mình ra cho con trẻ thánh này đây? Hỡi những con người nam nữ của thời đại tân tiến này, Chúa Kitô cũng đến mang cho chúng ta ánh sáng của Người, Người cũng đến để ban cho chúng ta an bình! Thế nhưng, ai là người đang canh chừng, trong đêm tối tăm của ngờ vực và bất định, với một con tim tỉnh táo nguyện cầu? Ai là người đang đợi chờ hừng đông của một ngày mới, giữ cho ánh lửa đức tin được sáng soi? Ai là người giành giờ lắng nghe lời của Người và trở nên thiết tha và mê say trước tình yêu thương của Người? Phải! Sứ điệp hòa bình của Người là sứ điệp gửi cho hết mọi người; Người đến để hiến mình cho tất cả mọi người như là một niềm hy vọng chắc chắn cho phần rỗi.
Sau hết, chớ gì ánh sáng của Chúa Kitô, một ánh sáng xuất hiện để soi chiếu hết mọi người, chiếu soi và mang lại niềm ủi an đến cho những ai sống trong tăm tối của tình trạng nghèo khổ, bất công và chiến tranh loạn lạc; cho những ai vẫn còn bị chối bỏ những khát vọng hợp lý của họ về một cuộc sống an ninh hơn, về sức khỏe, giáo dục, công ăn việc làm vững chắc, tham phần hoàn toàn hơn vào những trách nhiệm về dân sự và chính trị, thoát khỏi tình trạng bị đàn áp và được bảo vệ cho khỏi những trường hợp vi phạm đến phẩm vị của họ. Chính những phần tử bị tổn thương nhất trong xã hội – nữ giới, trẻ em, lão thành – là thành phần thường trở thành nạn nhân của các cuộc xung đột võ trang tàn khốc, của khủng bố và bạo động đủ mọi thứ, những gì mang lại những khổ đau kinh khiếp cho toàn thể dân chúng. Đồng thời, những căng thẳng về chủng tộc, tôn giáo và chính trị, tình trạng bất ổn, nổi loạn, những bất đồng, cùng với tất cả mọi hình thức bất công và kỳ thị đang hủy hoại cơ cấu nội tại của nhiều quốc gia và đang làm căng thẳng các mối liên hệ quốc tế. Ở khắp thế giới con số di dân, tị nạn và chạy loạn cũng đang gia tăng bởi những thiên tai hay xẩy ra, thường gây ra bởi những biến động đáng quan ngại về môi sinh.
Vào ngày hòa bình này, tôi đặc biệt nghĩ tới những nơi tiếp tục xẩy ra những tiếng vũ khí dữ dằn vang dội; đến những vùng đất đang quằn quại ở Daefur, Somalia, miền bắc của Cộng Hòa Dân Chủ Congo, biên giời Eritrea và Ethiopia; đến toàn miền Trung Đông – nhất là Iraq, Lebanon và Thánh Địa, đến A Phú Hãn, Pakistan và Sri Lanka, đến Balkans và nhiều trường hợp khủng hoảng khác bất hạnh thay thường không được biết tới. Chớ gì Con Trẻ Giêsu làm vơi nhẹ cho những ai đang chịu khổ đau và chớ gì Người ban cho các vị lãnh đạo chính trị sự khôn ngoan và lòng can đảm để tìm kiếm những giải pháp nhân bản, chân chính và lâu bền. Chúa Kitô – Thiên Chúa thật và là người thật – là Đấng, qua việc Giáng Sinh của Người, có thể đáp ứng niềm khát khao ý nghĩa và giá trị là những gì làm nên đặc tính của thế giới ngày nay, đáp ứng việc tìm cầu sự thịnh vượng và an bình là đặc trưng cho đời sống của toàn thể nhân loại, đáp ứng những niềm hy vọng của người nghèo khổ. Cá nhân hay chư quốc đừng sợ nhận biết và đón nhận Người: với Người, “một ánh sáng chiếu soi” soi chiếu chân trời của nhân loại; nơi Người, “một ngày thánh” hừng đông không có chiều tàn. Chớ gì lễ Giáng Sinh này đối với tất cả mọi người thực sự là một ngày của niềm vui, hy vọng và an bình!
“Hỡi chư dân hãy đến tôn thờ Chúa”. Với Mẹ Maria. Thánh Giuse và các mục đồng, với ba Đạo Sĩ Chiêm Gia và vô vàn những người khiêm hạ tôn thờ Con Trẻ mới sinh này, thành phần qua các thế kỷ, đã đón nhận mầu nhiệm Giáng Sinh, cả chúng ta nữa, hỡi anh chị em thuộc mọi châu lục, hãy để cho ánh sáng của ngày hôm nay lan tỏa ra khắp mọi nơi: chớ gì nó thấm vào lòng của chúng ta, chớ gì nó rạng ngời và sưởi ấm gia đình của chúng ta, chớ gì nó mang lại sự thanh nhàn và niềm hy vọng cho thành phố của chúng ta, và chớ gì nó mang lại hòa bình cho thế giới. Đó là ước muốn thiết tha nhất của tôi gửi đến anh chị em đang lắng nghe đây. Một nguyện chúc được xuất phát từ lời nguyện cầu khiêm tốn và tin tưởng dâng lên Hài Nhi Giêsu, xin ánh sáng của Người hãy xua tan tất cả mọi tối tăm khỏi cuộc đời của anh chị em và làm tràn đầy anh chi em tình yêu thương và an bình. Chớ gì Chúa là Đấng đã tỏ hiện dung nhan nhân hậu của mình sáng tỏ nơi Chúa Kitô, làm cho anh chị em được tràn đầy hạnh phúc của Ngài và làm cho anh chị em thành những sứ giả cho sự thiện hảo của Ngài. Chúc anh chị em một Giáng Sinh hạnh phúc!
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch theo tín liệu được Zenit phổ biến ngày 25/12/2007