Bài 126 (Thứ Tư 17/11/2004)



Tất cả mọi dân nước hãy chúc tụng Thiên Chúa

(Thánh Vịnh 66 {67}, Kinh Tối Thứ Tư, Tuần Thứ Hai)



1.     “Trái đất sản xuất mùa màng”, bài Thánh Vịnh 66 (67) chúng ta vừa nghe kêu lên như thế, một trong những bài Thánh Vịnh được đưa vào giờ kinh phụng vụ ban chiều. Câu này làm cho chúng ta nghĩ về một bài thánh thi ca tạ ơn dâng lên Đấng Hóa Công về các tặng ân nơi trái đất này, những gì cho thấy dấu hiệu của phúc lành thần linh.

Thế nhưng, yếu tố thiên nhiên này có liên hệ sâu xa với yếu tố lịch sử, ở chỗ, các thứ hoa trái thiên nhiên được coi như là một cơ hội để liên lỉ xin Thiên Chúa chúc lành cho dân của Ngài (x câu 2, 7, 8), nhờ đó, tất cả mọi dân nước trên trái đất mới hướng về Do Thái, nhờ nó tìm cách tiến tới với Vị Thiên Chúa Cứu Độ.

Bởi thế, bài thánh vịnh này cống hiến một viễn ảnh đại đồng và truyền giáo sau khi Thiên Chúa hứa hẹn với Abraham rằng “Tất cả mọi dân nước trên mặt đất sẽ nhờ ông mà được chúc phúc” (Gen 12:3; xem 18:18, 28:14).

2.     Phúc lành thần linh được dân Do Thái kêu cầu này được biểu lộ một cách cụ thể nơi sự phì nhiêu của những ruộng đồng cũng như nơi sự mầu mỡ tức là nơi tặng ân sự sống. Đó là lý do bài Thánh Vịnh này được bắt đầu bằng câu (2) liên quan đến phép lành tư tế nổi tiếng trong Sách Dân Số: “Xin Chúa chúc phúc cho các người và gìn giữ các người! Xin Chúa tỏ dung nhan Ngài ra cho các người và tỏ ra ưu ái với các người! Xin Chúa hãy nhân ái nhìn đến các người và ban cho các người bình an!” (6:24-26).

Đề tài về phúc lành được vang vọng ở cuối bài Thánh Vịnh, phần cho thấy hoa trái của mặt đất (câu 7-8). Đề tài phổ quát này được thấy ở đó cống hiến cho linh đạo của toàn bài thánh thi ca ấy những chân trời lạ lùng rộng mở. Nó là một cửa ngõ cho thấy cảm tính của một dân Do Thái bay giờ tỏ ra sẵn sàng đương đầu với tất cả mọi dân tộc trên trái đất. Việc sáng tác bài Thánh Vịnh này có lẽ được ghi nhận vào ngày tháng sau kinh nghiệm của cuộc lưu đầy Babylon, khi dân chúng bắt đầu sống ở Nơi Tha Hương giữa các dân tộc xa lạ cũng như ở những miền đất mới.

3.     Nhờ phúc lành do dân Do Thái van nài được mà toàn thể nhân loại mới có thể nhận biết “đường lối” và “ơn cứu độ” của Chúa (câu 3), tức là dự án cứu độ của Ngài. Vị Thiên Chúa phân xử và cai quản các dân tộc và các quốc gia trên khắp thế giới, dẫn mỗi dân tộc và quốc gia đến chân trời công lý và hòa bình (câu 5) tỏ mình cho tất cả mọi nền văn hóa và xã hội.

Đó là cả một vấn đề chúng ta đang hướng tới, nó là lời loan báo khẩn trương nhất xuất phát từ bài Thánh Vịnh 66 (67) cũng như từ rất nhiều trang sách tiên tri (x Is 2:1-5; 60:1-22; Job 4:1-11; Zep 3:9-10; Mal 1:11).

Đó cũng là việc loan báo của Kitô Giáo là lời loan báo được Thánh Phaolô phác tả khi ngài nhắc lại rằng ơn cứu độ của tất cả mọi dân nước là tâm điểm của “mầu nhiệm” ấy, tức là của dự án cứu độ thần linh: “Các dân ngoại là những người đồng thừa tự, những phần tủ của cùng một thân thể, và là những người đồng hưởng lời hứa nơi Chúa Giêsu Kitô qua Phúc Âm” (Eph 3:6).

4.     Bấy giờ dân Do Thái có thể xin Thiên Chúa hãy để cho tất cả mọi quốc gia được tham dự vào việc chúc tụng của mình; nó sẽ là một cuộc hợp xướng: “Chớ gì các dân nước chúc tụng Ngài, Ôi Thiên Chúa; chớ gì tất cả mọi dân nước chúc tụng Chúa!” Bài Thánh Vịnh lập lại (câu 4, 6).

Niềm hy vọng của bài Thánh Vịnh có trước biến cố được diễn tả trong Bức Thư gửi Giáo Đoàn Êphêsô khi nó nói xa xa tới bức tường trong đền thờ Giêrusalem ngăn cách những người Do Thái với những người dân ngoại: “Thế nhưng, giờ đây, trong Chúa Giêsu Kitô anh em là những người từng xa cách trở thành gần gũi nhờ máu Chúa Kitô. Vì Người là an bình của chúng ta, là Đấng làm choc ho cả hai thành một và đã phá đổ bức tường hận thù ngăn cách…. Bởi thế an hem không còn là những kẻ xa lạ và lưu trú nữa mà cùng là những người công dân với những vị thánh và những phần tử thuộc gia đình Thiên Chúa” (Eph 2:13-14, 19).

Chúng ta thấy được một sứ điệp ở đây, đó là chúng ta phải đập vỡ những bức tường chia rẽ, hận thù và ghen ghét để gia đình con cái Thiên Chúa qui tụ lại với nhau hòa hợp nơi cùng một bàn tiệc duy nhất, để chúc tụng và ca khen Đấng Hóa Công về những tặng ân Ngài đổ xuống cho tất cả mọi người, bất phân biệt một ai (x Mt 5:43-48).

5.     Truyền thống Kitô Giáo đã cắt nghĩa bài Thánh Vịnh 66 (67) theo chiều hướng Kitô học và Thánh Mẫu học. Đối với các vị Giáo Phụ của Hội Thánh thì “trái đất sản xuất hoa trái” là Đức Trinh Nữ Maria hạ sinh Chúa Kitô.

Nên Thánh Grêgôriô Cả chẳng hạn, trong “Bài Dẫn Giải Sách Chư Vương quyền thứ nhất” đã so sánh câu này với nhiều đoạn Thánh Kinh khác: “Mẹ Maria quả thực được gọi là ‘ngọn núi đầy những hoa trái’, vì từ Mẹ phát xuất một hoa trái thượng hạng đó là một con người mới. Để rồi, khi thấy được vẻ đẹp của Mẹ được trang sức bằng vinh quang của mức độ dồi dào sinh lực của Mẹ, vị tiên tri đã kêu lên rằng ‘từ thân Jesse đã nẩy ra một búp, từ gốc rễ của ông phát sinh ra một chồi’ (Is 11:11). Đavít, hân hoan về hoa trái của ngọn núi này đã thân thưa cùng Thiên Chúa rằng ‘Các dân nước hãy chúc tụng Ngài, Ôi Thiên Chúa, tất cả mọi dân nước hãy chúc tụng Ngài. Trái đất sản sinh hoa trái của nó’. Phải, trái đất sản sinh hoa mầu của nó, vì Đấng được hạ sinh bởi Vị Trinh Nữ không được thụ thai bởi ý muốn của con người mà vì Thánh Linh đã bao phủ Mẹ trong bóng của Ngài. Đó là lý do tại sao Chúa nói cùng Đavít là ngôn sứ và là vua rằng ‘Một trong những người con phát xuất từ thân thể của ngươi sẽ ngự trên ngai vàng của ngươi’ (Ps 131:11). Bởi thế mà tiên tri Isaia đã xác nhận rằng ‘hoa trái của trái đất này sẽ được vinh vang và rạng ngời’ (Is 4:2). Thật thế, Đấng được hạ sinh bởi Vị Trinh Nữ chẳng những là một ‘con người thánh hảo’ mà còn là một “Thiên Chúa Toàn Năng’ (Is 9:5) nữa” ("Testi Mariani del Primo Millennio" [Marian Texts of the First Millennium], III, Rome, 1990, p. 625).

Anh Chị Em thân mến,

“Trái đất sản sinh hoa trái của mình” (Ps 66:7). Câu này từ bài Thánh Vịnh hôm nay nói lên một bài thánh thi ca tạ ơn dâng lên Đấng Hóa Công về các tặng ân của trái đất là dấu hiệu của phúc lành thần linh.

Việc chúc tụng Chúa này vang vọng khắp vũ trụ, liên kết tất cả mọi con người nam nữ thuộc hết mọi quốc gia: ‘Các dân nước hãy chúc tụng Ngài, Ôi Thiên Chúa, tất cả mọi dân nước hãy chúc tụng Ngài’ (câu 4-6).

Đối với cả chúng ta nữa, sứ điệp này cũng có tính cách rất quan trọng. Những bức tường hận thù và ghen ghét cần phải bị phá đổ để gia đình con cái Thiên Chúa có thể qui tụ lại hòa hợp nơi một bàn tiệc duy nhất hầu chúc tụng và ngợi khen Đấng Hóa Công về nhiều tặng ân Ngài đã làm cho đời sống chúng ta nên dồi dào phong phú (x Mt 5:43-48).


Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch từ tài liệu của Tòa Thánh được Zenit phổ biến vào ngày Thứ Tư, 17/11/2004.



Trong cuộc triều kiến chung hôm nay, ĐTC GPII đã gặp gỡ 25 bà góa cùng với gia đình của họ của những quân nhân Ý bị sát hại ở Iraq năm vừa qua vào ngày 12/11/2003. Sau khi Ngài nói vài lời với họ ở Sảnh Đường Phaolô VI, “Tôi đặc biệt ưu ái chào các phần tử gia đình của các quân nhân Ý đã bỏ mạng sống mình một năm trước đây ở Nasiriyah đang khi thi hành sứ vụ hòa bình của mình”, mọi người vỗ tay hoan hô. Sau đó từng người trong họ được đến chào Ngài, vị tỏ ra xúc động rõ ràng. ĐTGM thư ký của Ngài là Stanislaw Dziwisz nói với họ hãy cho Ngài xem ảnh người chồng của họ.