SỐ NÓ ĐƯỢC LÀM NGƯỜI

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Quý độc giả Ephata thân mến,

 

Báo Tuổi Trẻ đang đăng một lọat bài tự truyện rất hay của Lê Vân, “người diễn viên tài sắc từng tạo nên tên tuổi của mình qua những bộ phim như Chị Dậu, Thằng Bờm, Bao giờ cho đến tháng mười, Thương nhớ đồng quê, Lời thề...” Loạt bài do Bùi Mai Hạnh thực hiện.

 

Tôi xin phép trích một đoạn ngắn cho Ephata:

 

“Vào thời điểm bố đi chiến trường, em út chưa tròn tuổi tôi, nhớ lần thấy mẹ nước mắt ngắn dài về nhà, túi xách nhỏ khoác vai, tay cầm một bơ gạo. Vì sao mẹ khóc ? Tôi nghe lỏm bố gắt mẹ: “Có thế thôi mà cũng khóc ! Quay lại bệnh viện đi !”

 

Thì ra bố bắt mẹ phải tự đi phá bỏ cái mầm thai đã ba tháng tuổi. Mẹ bảo đã ba lần mẹ đi bộ đến bệnh viện rồi nhưng cả ba lần đều không đủ can đảm. Cứ lên bàn nằm lại rên rỉ với bác sĩ... “Hay là chị cho em về”. Bơ gạo cầm theo là để đóng cho bệnh viện nếu sau đó phải nằm lại.

 

Bà bác sĩ thương tình khuyên: “Chắc chồng em sợ sinh con gái nữa phải không ? Âu đó cũng là cái điềm. Số nó được làm người ! Về đi em, về đi. Nếu sau này sinh được con trai, nhớ quay lại đây cho chị ăn mừng”... Thế rồi lại con gái...”  

 

Và thế rồi ta có được nghệ sĩ Lê Vy.

 

Lê Vân còn nói nhiều điều cảm động và sắc sảo về tuổi thơ khốn khó, về hoạt động nghệ thuật, về cách chị đánh giá điện ảnh Việt Nam.

 

Tôi chọn trích đoạn “số nó được làm người” vì một lý do: Hôm nay, 16 tháng 10 năm 2006, Dòng Chúa Cứu Thế mừng Lễ Thánh Giê-ra-đô Majella, Bổn Mạng của các bà mẹ mang thai.

 

Vào lúc tôi đang viết, thì Nhóm Bảo Vệ Sự Sống ở Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, 38 Kỳ Đồng, Sài-gòn, sắp mở lễ Hành Hương “Mẹ Bồng Con”. Các bà mẹ mang con trong bụng hay bồng con trên tay đã bắt đầu đến viếng ông Thánh.

 

Tôi xin lấy trích đoạn trên đây làm một đóa hồng nở trên nhiều gai góc dâng Thánh Giê-ra-đô, và làm món quà tặng các bạn trong Nhóm Bảo Vệ Sự Sống.

 

Lm. VŨ KHỞI PHỤNG, DCCT, 16.10.2006

 

 

TOP