VỚI 17 VỊ TÂN LÃNH SỰ TRONG NĂM 2002
ĐTC với 9 vị tân lãnh sự về vấn đề hòa bình
Sáng Thứ Sáu 13/12/2002, ĐTC đã tiếp nhận 9 vị tân lãnh sự và ngỏ lời với họ bằng tiếng Pháp. Các vị tân lãnh sự này là: Fode Maclean Dabor nước Sierra Leone; Marcia Gilberts- Roberts nước Jamaica; Praveen Lal Goyal nước Ấn Độ; Albert Owusu-Sarpong nước Ghana; Helga Hernes nước Na Uy; Emmanuel Kayitana Imanzi nước Ruanda và Jean-Pierre Razafy-Andriamihaingo nước Madagascar. Vấn đề chính Ngài nói với các vị này là vấn đề hòa bình.
“Hòa bình là một trong những sự thiện quí báu nhất cho cá nhân, các dân tộc và các quốc gia… Không có hòa bình, cá nhân hay gia đình, xã hội hay kinh tế không thể nào thực sự phát triển được. Hòa bình là trách nhiệm của mọi người, mong mỏi hòa bình không phải là dấu hiệu yếu kém mà là dấu hiệu mạnh mẽ”. Sau khi nhấn mạnh đến việc để đạt được hòa bình cần phải tôn trọng luật lệ quốc tế và trật tự, Ngài nói: “Ngoài ra, chúng ta phải lấy giá trị sâu xa của công ích cũng như phải hợp quần hành động để giải quyết những xung khắc ở các địa lục khác nhau”.
ĐTC nhận định là “tình trạng khốn khổ và bất công là cội rễ của bạo động và góp phần gây ra những xung đột ở từng vùng hay ở địa phương. Cộng đồng quốc tế được kêu gọi để làm những gì có thể nhờ đó những nỗi khổ đau này dần dần bị loại trừ, nất là bằng những phương tiện về nhân bản và vật chất giúp cho thành phần thiếu thốn nhất. Những tổ chức kinh tế địa phượng được hỗ trợ hơn nữa chắc chắn sẽ giúp cho các dân bản xứ có thể lo cho tương lai của họ”.
Ngài còn nhận định thêm thế này: “Nghèo khổ đang đè nặng trên thế giới hôm nay, đẩy tình trạng bền vững về chính trị, kinh tế và xã hội đến chỗ nguy hiểm… Mặc dù có Hội Nghị Quốc Tế ở Vienna năm 1993 về nhân quyền, phẩm giá con người và các quốc gia vẫn còn bị tấn công. Chúng ta phải nhìn nhận quyền lợi của mọi người cần phải có để họ được hưởng những gì cần sống cũng như hưởng lợi ích bởi số phần giầu thịnh của quốc gia…”. ĐTC đã kết thúc bằng lời kêu gọi cộng đồng quốc tế “hãy nghĩ lại vấn đề lưỡng diện liên quan đến việc phân phối giầu thịnh cũng như đến việc hỗ trợ bình đẳng về kỹ thuật và khoa học cho các nước nghèo, những việc là phận sự của các nước giầu”.
17/5/2002 Thứ Sáu
ĐTC tiếp phái đoàn 8 vị Tân Lãnh Sự của một các quốc gia bang giao với Quốc Đô Vatican
Phái đoàn Tân Lãnh Sự này gồm có các vị từ Byelorussia, Niger, Sweden, Thailand, Benin, Sudan, Iceland và Jordan. Trong bài diễn từ của mình, ĐTC đã ngỏ lời cùng các vị này như sau:
“Hòa bình phải là đệ nhất ưu tiên đối với tất cả mọi quốc gia cũng như ở tất cả mọi lục địa, để nhờ đó mới chấm dứt những cuộc xung đột vũ khí, những cuộc xung đột ảnh hưởng đến tương lai của các quốc gia và dân tộc, mà một số đang phải trải qua những tình trạng sống hạ cấp và bất xứng”.
ĐTC đã nêu lên hai thách đố đang diễn ra trên khấu trường thế giới, thách đố thứ nhất đó là “việc đối thoại và những cuộc thương thảo giữa những thành phần thủ vai chính trong cuộc, thành phần được kêu gọi để chung sống với nhau trên cùng trái đất”, và thách đố thứ hai đó là “hiện tượng toàn cầu hóa và việc tương phản nhau mỗi ngày một hơn giữa các nước giầu và nước nghèo, một hiện tượng càng tạo nên những mối thất vọng lớn hơn nữa… Hòa bình xét theo ý nghĩa về lâu về dài là ở chỗ các quốc gia chậm tiến sẽ được hưởng lợi lộc từ việc phát triển kinh tế cùng với sự trợ giúp thỏa đáng… Quan điểm đầu tiên phải được nghĩ đến đó là việc nâng đỡ những nền kinh tế địa phương và huấn luyện những con người đóng vai trò chủ chốt cho tương lai và cộng đồng quốc gia của họ, để những cộng đồng này có thể đạt đến tình trạng quan thiết là tự làm chủ lấy đất nước của họ. Điều này đòi tất cả mọi cộng đồng phải đoàn kết với nhau càng ngày càng vững mạnh hơn nữa và phải nhất loạt tác hành… Những xứ sở có đất đai hay hạ tầng đất đai dồi dào phong phú với đầy những nhiên liệu, đang bị những áp lực gây trở ngại cho phần vụ của thành phần gặt hái những thứ lợi lộc từ đó…. Để thực hiện những cuộc đổi thay ở tầm mức quốc tế, mỗi người cần phải thay đổi lối sống của mình. Tôi tha thiết kêu gọi tất cả mọi con người thiện tâm hãy dấn thân tiến đến tình trạng đoàn kết và bác ái huynh đệ. Bình an liên kết chặt chẽ với việc loại trừ tận gốc tình trạng nghèo khổ, với việc làm biến đi những thất vọng chán chường nơi dân chúng. Đồng thới, hòa bình cũng bao hàm cả việc giáo dục tất cả mọi người nữa”.
ĐTC đã kết luận bằng việc bảo đảm với mọi người là Giáo Hội Công Giáo ở các nước khác nhau “quyết tâm tôn trọng phẩm vị con người và nhìn nhận các dân tộc, bằng việc tìm cách dùng tất cả mọi phương tiện bình an nhất để thiết lập an bình và cảm thông nơi các dân tộc, cũng như để thiết lập tình huynh đệ nơi tất cả mọi người”.