VỚI TỔ CHỨC LƯƠNG NÔNG LIÊN HIỆP QUỐC
Sứ Điệp Đức Thánh Cha Biển Đức XVI gửi Nhân Dịp Ngày Lương Thực Thế Giới 2006
ĐTC Biển Đức XVI với Tham Dự Viên Hội Nghị của Tổ Chức Lương Nông Liên Hiệp Quốc
Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II: Sứ Điệp gửi LHQ nhân Ngày Thế Giới Thực Phẩm 20003
Sứ Điệp 2002 Đức Thánh Cha GPII gửi Cuộc Họp Thượng Đỉnh Về Thực Phẩm
Sứ Điệp Đức Thánh Cha Biển Đức XVI gửi Nhân Dịp Ngày Lương Thực Thế Giới 2006
Kính gởi Ông Jacques Diouf
Tổng giám đốc Tổ chức lương thực và nông nghiệp của Liên hiệp quốc (FAO)
Ngày Lương thực thế giới diễn ra hằng năm được Tổ chức lương thực và nông nghiệp của Liên hiệp Quốc (FAO) bảo trợ là cơ hội để xem lại nhiều hoạt động của tổ chức, cụ thể là những gì liên quan đến hai mục tiêu: cung cấp đầy đủ dinh dưỡng cho các anh chị em trên thế giới và cân nhắc những cản trở đối với công tác này bởi hoàn cảnh khó khăn và thái độ đi ngược với tinh thần đoàn kết.
Chủ đề của năm nay – Đầu tư vào nông nghiệp nhằm bảo đảm lương thực – tập trung sự chú ý vào lĩnh vực nông nghiệp và kêu gọi chúng ta nhìn vào các yếu tố ngăn cản cuộc đấu tranh chống nạn đói nghèo, trong đó nhiều trường hợp do con người gây ra. Chưa có sự quan tâm đầy đủ đối với các nhu cầu nông nghiệp, và điều này vừa làm xáo trộn trật tự thiên nhiên của tạo hóa vừa làm tổn thương đến sự tôn trọng nhân phẩm.
Theo truyền thống Kitô giáo, lao động nông nghiệp mang một ý nghĩa sâu sắc hơn, vừa do nỗ lực và sự nặng nhọc bởi đó mà ra, vừa vì nó là một kinh nghiệm ưu tiên nói lên sự hiện diện của Thiên Chúa và tình yêu của Ngài đối với tạo hóa. Chính Đức Kitô đã sử dụng các hình ảnh mang tính nông nghiệp để nói về Nước Trời, qua đó biểu lộ sự tôn trọng lớn lao đối với hình thức lao động này.
Hôm nay, chúng ta đặc biệt nghĩ đến những ai đã phải bỏ hoang đồng ruộng của mình do các cuộc xung đột, các thiên tai, và sự thiếu quan tâm của xã hội đối với lĩnh vực nông nghiệp. Sự “cổ võ cho công bằng qua những nỗ lực nhằm đem lại sự cởi mở của tâm trí và ước muốn theo những đòi hỏi của ích chung, là những gì sâu xa liên hệ đến Hội Thánh” (Thông Điệp “Deus Cartas Est,” 28).
Đã mười năm trôi qua từ ngày Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II, vị tiền nhiệm đáng kính, khai mở cho Hội nghị lương thực thế giới. Điều này tạo cơ hội cho chúng ta nhìn lại và xem xét về sự thiếu quan tâm dành cho lĩnh vực nông nghiệp và những hậu quả mà nó mang lại cho các cộng đồng nông thôn. Sự đoàn kết là chìa khóa xác định và loại trừ các nguyên do gây ra nạn nghèo đói và thiếu phát triển.
Hành động quốc tế chống lại nạn đói rất nhiều khi bỏ quên yếu tố con người, nhưng lại ưu tiên cho các lĩnh vực kỷ thuật và xã hội, kinh tế. Các cộng đồng địa phương cần được tham gia vào các lựa chọn và quyết định liên quan đến cách sử dụng đất đai, vì đất nông nghiệp ngày càng bị chuyển sang các mục tiêu khác, thường gây nên nhiều tác hại trên môi trường và khả năng phát triển lâu dài của vùng đất. Nếu con người được đối xử như là thành phần đóng vai chính thì rõ ràng các lợi lộc kinh tế ngắn hạn phải được cân nhắc trong bối cảnh kế hoạch dài hạn tốt hơn để bảo đảm lương thực, vừa về chất lượng lẫn số lượng.
Trật tự của tạo vật đòi phải đặt ưu tiên cho các sinh hoạt của con người song không gây ra tai hại cho thiên nhiên mà không thể thay đổi được, nhưng đó là những sinh hoạt gắn liền với cơ cấu xã hội, văn hóa và tôn giáo của các cộng đồng. Như thế chúng ta đạt được sự quân bình giữa việc tiêu thụ và duy trì tài nguyên.
Gia đình nông thôn cần lấy lại vị trí đúng đắn nơi tâm điểm của trật tự xã hội. Các nguyên tắc và giá trị luân lý điều khiển gia đình thuộc về di sản của nhân loại, và phải được ưu tiên trên luật pháp. Chúng liên quan đến hành vi cá nhân, mối quan hệ vợ chồng và giữa các thế hệ, cũng như tinh thần đoàn kết gia đình. Đầu tư vào lĩnh vực nông nghiệp phải để cho gia đình chiếm lấy vị trí và chức năng thích đáng, tránh các hệ quả tai hại của chủ nghĩa khoái lạc và vật chất có thể tạo ra nhiều nguy cơ cho đời sống gia đình và hôn nhân.
Các chương trình giáo dục và đào tạo ở các vùng nông thôn phải có bề rộng, nhắm vào tất cả các lứa tuổi. Nên có sự quan tâm đặc biệt đối với những người yếu đuối, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em. Điều quan trọng là chúng ta truyền lại cho các thế hệ tương lai không chỉ các yếu tố kỷ thuật trong vấn đề sản xuất, dinh dưỡng, và bảo vệ tài nguyên, nhưng còn các giá trị của thế giới nông thôn.
Qua việc thực hiện sứ mệnh của mình một cách trung thành, tổ chức FAO có sự đầu tư thiết yếu vào nông nghiệp, không chỉ qua sự hỗ trợ kỷ thuật và chuyên môn đầy đủ, nhưng còn mở rộng việc đối thoại diễn ra giữa các cơ quan quốc gia và quốc tế đóng vai trò trong việc phát triển nông thôn. Các nỗ lực cá nhân nên được kết hợp với các chiến lược lớn hơn nhằm chống lại nạn nghèo đói. Đây có thể là sự quan trọng mang tính quyết định nếu các quốc gia và cộng đồng liên quan thực hành các chương trình thích hợp nhắm vào một mục tiêu chung.
Ngày nay hơn bao giờ hết, đối diện với các cuộc khủng hoảng liên tục tái lại và sự đeo đuổi các nhu cầu hẹp hòi, phải có sự hợp tác và đoàn kết giữa các quốc gia, họ phải quan tâm đến nhu cầu của các công dân yếu đuối nhất, vì họ là nạn nhân trước tiên của cảnh nghèo đói. Nếu không có sự đoàn kết này thì dám gặp phải nguy cơ là công việc của các tổ chức quốc tế nhằm chống lại nạn đói và thiếu dinh dưỡng sẽ bị hạn chế hay bị ngăn cản. Bằng cách này mới có thể xây dựng cách hiệu quả tinh thần công lý, hòa thuận, và hòa bình giữa các dân tộc: “opus iustitiae pax” (x. Is 32,17).
Kính thưa ông Tổng giám đốc, qua những suy nghĩ này, tôi muốn cầu xin Thiên Chúa chúc lành cho tổ chức FAO, các quốc gia thành viên, và tất cả những người làm việc cần cù để hỗ trợ cho lĩnh vực nông nghiệp và cổ võ sự phát triển nông thôn.
Vatican, 16 tháng 10 năm 2006
ĐGH Benedictô XVI
Rev Antôn Lê Ngọc Đức Phúc, SVD, chuyển dịch theo
http://www.vatican.va/holy_father/benedict_xvi/messages/food/documents/hf_ben-xvi_mes_20061016_world-food-day-2006_en.html
ĐTC Biển Đức XVI với Tham Dự Viên Hội Nghị của Tổ Chức Lương Nông Liên Hiệp Quốc
Sau đây là nguyên văn diễn từ của ĐTC Biển Đức XVI ngỏ cùng thành phần tham dự viên Hội Nghị lần thứ 33 của Tổ Chức Lương Nông Liên Hiệp Quốc vào chính Ngày Lễ Tạ Ơn của Hoa Kỳ, Thứ Năm 24/11/2005.
Quí Vị Thủ Tướng,
Ông Chủ Tịch,
Ông Tổng Giám Đốc,
Quí Vị Tôn Nữ và Tôn Nam!
Tôi hân hoan đón tiếp những vị đại diện các Quốc Gia Phần Tử, nhân dịp Hội Nghị lần thứ 33 của Tổ Chức Lương Nông Liên Hiệp Quốc. Đây là cuộc gặp gỡ đầu tiên của chúng ta, giúp cho tôi được thấy sát hơn những nỗ lực của quí vị trong việc phục vụ cho một lý tưởng cao cả, đó là việc giải thoát nhân loại khỏi tình trạng đói khổ. Tôi gửi đến tất cả mọi vị lời chào trân trọng, đặc biệt là vị Tổng Giám Đốc Jacques Diouf. Tôi chân thành gửi đến ông những lời chúc tốt đẹp vào lúc bắt đầu trách nhiệm mới của ông.
Cuộc gặp gỡ hôm nay đây là một cơ hội thích hợp để tôi bày tỏ lòng biết ơn chân thành của tôi về những chương trình của Tổ Chức Lương Nông, qua các cơ quan đa dạng của mình, đã thực hiện 60 năm qua, bằng việc theo khả năng và chuyên nghiệp bênh vực “lợi ích của con người”, bắt đầu ngay vào quyền lợi căn bản của mỗi người là được “thoát khỏi cảnh đói khổ”. Nhân loại hiện nay đang trải qua một thứ ngược ngạo đáng quan ngại, đó là chúng ta đang chứng kiến thấy một tình trạng nghèo khổ liên tục gia tăng đi song song với những tiến bộ mới mẻ và tích cực hơn bao giờ hết về các lãnh vực kinh tế, khoa học và kỹ thuật.
Tôi tin rằng kinh nghiệm quí vị đã tích coup được trong những năm này có thể giúp vào việc phác họa một phương pháp thích ứng với công việc chiến đấu với tình trạng đói khổ và nghèo khổ, một phương pháp được hình thành bởi tính cách cụ thể hiện thực là những gì luôn làm nên đặc tính hoạt động cho Tổ Chức đặc biệt của quí vị. Trong những năm gần đây, Tổ Chức Lương Nông đã hoạt động cho việc hợp tác bao rộng hơn, và đã thấy được nơi “việc đối thoại về các nền văn hóa” một phương tiện đặc biệt để bảo đảm việc phát triển hơn về lương thực và việc hưởng dùng lương thực bảo toàn hơn. Ngày nay, hơn bao giờ hết, cần phải có những phương tiện cụ thể và hiệu lực để loại trừ đi cái khả năng xung khắc giữa các quan điểm khác nhau về văn hóa, chủng tộc và tôn giáo.
Cần phải đặt các mối liên hệ quốc tế trên sự tôn trọng con người cũng như theo các nguyên tắc chính về việc chung sống hòa hợp, trung thành với những việc dấn thân đã được cam quyết cũng như với việc chấp nhận nhau nơi dân tộc làm nên một gia đình nhân loại duy nhất. Cũng cần phải nhìn nhận rằng việc tiến bộ về kỹ thuật, cần thiết đấy, song không phải là tất cả. Tiến bộ thật sự là những gì tự nó trọn vẹn bảo toàn phẩm vị con người và giúp mỗi người có thể chia sẻ những nguồn lợi về tinh thần và vật chất của mình cho lợi ích của tất cả mọi người.
Ở đây tôi muốn đề cập tới tầm quan trọng của việc giúp đỡ các cộng đồng thổ dân, thành phần rất hay bị những phần lợi không xứng hợp, như Tổ Chức của quí vị mới đây đã vạch ra trong bản “Hướng Dẫn về Quyền hưởng Thực Phẩm” của mình. Cũng không được quên rằng, trong khi một số miền đang làm chủ việc cầm cân nẩy mực quốc tế và việc kiểm soát quốc tế thì có hằng triệu người đang bị quằn quại đói khổ, thậm chí hoàn toàn bị chết đói, ở những vùng xẩy ra các cuộc xung đột bạo lực, những cuộc xung đột bị dư luận quần chúng có khuynh hướng bỏ qua không biết tới vì chúng được coi là những gì thuộc “nội bộ”, “sắc dân” hay “bộ tộc”. Tuy nhiên, những cuộc xung khắc này lại chứng kiến thấy sinh mạng con người bị hủy hoại một cách có phương pháp, nên dân chúng phải rời khỏi mảnh đất của mình, có những lúc bị bắt buộc phải làm như thế, để thoát khỏi cảnh chết chóc, sống định cư tạm thời ở các trại tị nạn.
Một dấu hiệu phấn khởi đó là việc khởi động của Tổ Chức Lương Nông trong vấn đề triệu tập các Quốc Gia Phần Tử của mình để bàn luận việc cải tiến nông vụ và việc phát triển nông thôn. Đây không phải là một lãnh vực mới mà là một lãnh vực luôn được Giáo Hội chú trọng, vì đặc biệt quan tâm tới các nông dân ở miền quê nhỏ bé, thành phần tiêu biểu cho một phần quan trọng của thành phần dân chúng chủ động đặc biệt ở các quốc gia đang phát triển. Một phần của hoạt động này là việc bảo đảm dân chúng nông thôn nhận được các phương tiện và các dụng cụ họ cần, bắt đầu bằng việc giáo dục và huấn luyện, cũng như bằng những cơ cấu tổ chức có thể bảo toàn các trang trại và việc hợp tác tiểu gia (cf. "Gaudium et Spes," 71).
Trong mấy ngày nữa có nhiều tham dự viên Hội Nghị này sẽ hội họp ở Hồng Kông để thảo luận về vấn đề thương mại quốc tế, nhất là liên quan tới những sản phẩm nông nghiệp. Tòa Thánh tin tưởng rằng cảm quan trách nhiệm và tình đoàn kết đối với thành phần bất hạnh nhất sẽ được chú trọng tới, nhờ đó, những thứ lợi lộc hẹp hòi và thứ lý lẽ về quyền lực sẽ bị loại trừ. Không được quên rằng tính cách mong manh của các vùng tôn quê đã ảnh hưởng trầm trọng tới việc tồn tại của thành phần tiểu nông gia và gia đình của họ, nếu họ không được giao thương với thị trường. Cần phải liên tục kêu gọi việc nhìn nhận vai trò thiết yếu của gia đình ở miền thôn quê như là thành phần bảo quản viên của các thứ giá trị và là một tác nhân tự nhiên của tình đoàn kết nơi những mối liên hệ giữa các thế hệ. Theo đó, cũng cần phải nâng đỡ vai trò nữ giới thôn quê, cũng như đến các trẻ em là thành phần cần phải được bảo đảm chẳng những về vấn đề dinh dưỡng mà cả vấn đề giáo dục căn bản nữa.
Quí bà và Quí ông, nhận thức được tính cách phức tạp lớn lao nơi hoạt động của quí vị, tôi xin cống hiến những chia sẻ này để quí vị suy nghĩ, vì tôi tin rằng tâm can của tất cả mọi người cần phải được cởi mở mỗi ngày một hơn đối với nhiều người đang thiếu lương thực hằng ngày trên thế giới của chúng ta đây. Việc làm của Hội Nghị này sẽ chứng tỏ cho thấy sức mạnh của niềm xác tín gia tăng là những gì cần thiết đó là cuộc can trường chiến đấu chống lại tình trạng đói khổ. Xin Thiên Chúa Toàn Năng soi sáng cho những quyết nghị của quí vị và ban cho quí vị sức mạnh cần thiết để kiên trì nơi những nỗ lực bất khả châm chước trong việc phục vụ công ích. Tôi xin lập lại cùng tất cả quí vị những lời tôi thân ái nguyện chúc cho công cuộc Hội Nghị này của quí vị được thành công mỹ mãn.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch theo tín liệu được Zenit phổ biến ngày 24/11/2005
Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II: Sứ Điệp gửi LHQ nhân Ngày Thế Giới Thực Phẩm 20003
Ngày 18/10/2003, Về Ngày Thế Giới Thực Phẩm 2003, với vị tổng giám đốc Jacques Diouf của Tổ Chức Thực Phẩm và Canh Nông FAO (Food and Agriculture Organization), ĐTC Gioan Phaolô II đã bày tỏ cảm nhận của mình qua bức thư gửi vào ngày Thứ Năm này như sau:
Việc cử hành
Ngày Thế Giới Thực Phẩm mời gọi chúng ta hãy suy nghĩ về sự kiện là tình trạng
đói ăn và dinh dưỡng tồi tệ hằng ngày đang đe dọa sự sống còn của nhiều anh chị
em chúng ta. Thực tại cực khổ này là nguyên nhân chia rẽ giữa các cá nhân, các
phái nhóm xã hội, các cộng đồng và các quốc gia; thật vậy, nó bao gồm khoảng
cách đang diễn ra giữa các cấp độ mong đợi của việc phát triển cũng như của đời
sống nơi những miền đất khác nhau trên thế giới.
……..
Công việc quá hiển nhiên trước mắt các quốc gia phần tử của FAO cho thấy rằng
hiện tượng nghèo khổ và đói ăn thê thảm này không thể qui cho một mình các điều
kiện về môi trường, cho các tiến trình về kinh tế hay cho những hậu quả của các
tình trạng trong quá khứ. Những biến cố thiên nhiên và các điều kiện về môi
trường quả thực có góp phần vào thảm trạng ấy. Tuy nhiên, chúng ta phải nhìn
nhận rằng việc thiếu điều hành, việc tăng phát các tổ chức ý hệ và chính trị
hoàn hoàn tách lìa khỏi ý hướng đoàn kết, và việc tăng phát các cuộc chiến tranh
và xung đột, phản lại với những nguyên tắc căn bản của việc sống chung quốc tế,
là những gì đã tạo nên và tăng thêm các thứ bất công về kinh tế xã hội.
Không quên
nhìn tới các phần đất khác trên thế giới, Tôi đặc biệt nghĩ đến Phi Châu, nơi
tình trạng này vẫn là một tình trạng khá nguy ngập, ở chỗ, dân chúng ở đó chẳng
những đau khổ vì tình trạng mất quân bình nơi việc sản xuất lương thực từ đó kéo
theo tình trạng thiếu thốn của ăn, mà còn bị đè nén bởi các cuộc xung đột, những
thứ bệnh dịch và những thứ dời đổi liên tục, làm cho nhiều trường hợp bị ngăn
trở trong việc áp dụng những chính sách và chương trình thích hợp xứng với lòng
tôn trọng sự sống và phẩm giá con người. Một trong những hậu qủa hiển nhiên nhất
trong tất cả những vấn đề ấy là tình trạng giảm thiểu những vùng trồng trọt.
Ngoài ra, rất nhiều xứ sở bị ảnh hưởng bởi tình trạng bất ổn dai dẳng về chính
trị và cơ cấu tỏ ra cho thấy càng ngày càng lệ thuộc vào việc viện trợ cũng như
vào việc nhập cảng thực phẩm từ các quốc gia phát triển hơn về kinh tế, do đó
tạo nên một tình trạng thực sự không thể chấp nhận được. Những hình thức khác
phạm đến sự sống không cần thiết cho việc giải quyết tình trạng thê thảm này;
điều cần thiết ở đây là thiết lập một trật tự thế giới theo công lý và được cảm
hứng bởi cảm quan huynh đệ.
…….
Giáo Hội, qua các cơ cấu và tổ chức khác nhau của mình, muốn thực hiện vai trò
“Liên Minh chống Đói Ăn” của mình trên thế giới này. Giáo Hội muốn thực hiện
điều này bằng việc dấn thân cổ võ tình đoàn kết và làm cho nó thành một yếu tố
hình thành cũng như trở thành đặc tính của những mối liên hệ cá thể và xã hội.
Tình đoàn kết nhờ đó có thể trở nên nền tảng cho những mối liên hệ ấy và là
những gì xây dựng một nền văn hóa đoàn kết và yêu thương. Như thế, Giáo Hội muốn
tỏ ra trung thành với gương mẫu và giáo huấn của Đấng Sáng Lập Giáo Hội, tin
tưởng rằng thành quả khả dĩ duy nhất của một thứ “liên minh” này là việc hòa
giải với Thiên Chúa cũng như trong nhân loại với nhau, một thứ liên minh là dụng
cụ thuận lợi để thắng vượt các chướng vật và chia rẽ. Bằng việc ý thức áp dụng
một thứ văn minh yêu thương là những gì cổ võ những giá trị chân thực và cốt yếu,
Giáo Hội giúp vào việc làm cho tính vị kỷ và tình trạng xung khắc không bị hụt
hẫng bởi thiếu thốn những giá trị này.
……..
Sứ Điệp 2002 Đức Thánh Cha GPII gửi Cuộc Họp Thượng Đỉnh Về Thực Phẩm
Kính Tổng Thống Cộng Hòa Ý Quốc và Quí Tôn Vị Lãnh Đạo
Quốc Gia và Chính Quyền,
Kính Vị Tổng Bí Thư Liên Hiệp Quốc và Vị Tổng Giám Đốc Cơ Quan Thực Phẩm và Nông
Nghiệp Liên Hiệp Quốc,
Quí Bà và Quí Ông!
Tôi hân hoan gửi lời chào mừng trân trọng và thân ái đến mỗi một người trong quí
vị, những Vị Đại Diện cho hầu hết các quốc gia trên thế giới, họp nhau tại Rôma,
quá 5 năm một chút, kể từ Cuộc Họp Thượng Đỉnh Thế Giới Về Thực Phẩm năm 1996.
Vì Tôi không thể đích thân hiện diện với quí vị trong cơ hội trọng đại này, nên
Tôi đã xin Đức Hồng Y Quốc Vụ Khanh Angelo Sodano chuyển đến quí vị lòng cảm mến
và trân trọng của Tôi đối với công việc khó nhọc quí vị đang phải đảm nhận để
bảo đảm cho mọi người có được lương thực hằng ngày.
Tôi gửi lời chào đặc biệt đến Tổng Thống Cộng Hòa Ý Quốc, và toàn thể Các Vị
Lãnh Đạo Quốc Gia và Chính Quyền (khoaûng
100 vò) đã tới Rôma để tham
dự Cuộc Họp Thượng Đỉnh này. Trong các cuộc tông du đến các nơi khác nhau trên
thế giới, cũng như ở tại Vatican, cá nhân Tôi đã có dịp gặp gỡ nhiều người trong
các vị: Tôi xin gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến quí vị cũng như Đất Nước mà quí vị
là đại diện.
Tôi cũng gửi lời chào đến Vị Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc, cũng như Vị Tổng Giám
Đốc Cơ Quan Thực Phẩm Và Nông Nghiệp cũng như những vị Làm Đầu Các Cơ Quốc Quốc
Tế khác có mặt trong cuộc họp này. Tòa Thánh trông đợi rất nhiều nơi những nỗ
lực mà các vị đang hoạt động cho việc tiến bộ về vật chất cũng như về tinh thần.
Tôi muốn hy vọng rằng Cuộc Họp Thượng Đỉnh Thế Giới Về Thực Phẩm này sẽ được
thành công rực rỡ: đó là những gì mà bao nhiêu triệu người nam nữ trên khắp thế
giới đang mong đợi.
Cuộc Họp Thượng Đỉnh trước đây vào năm 1996 đã xác định rằng, tình trạng đói khổ
và thiếu dinh dưỡng không phải chỉ là hiện tượng thuộc lãnh vực bản tính tự
nhiên hay cấu trúc tự nhiên, chỉ ảnh hưởng đến một số miền đất nào đó, mà phải
được coi như là hậu quả của một tình trạng kém phát triển phức hợp, gây ra bởi
việc nhân loại sống trì trệ và qui ngã.
Nếu những mục đích của Cuộc Họp Thượng Đỉnh năm 1996 chưa đạt được, chúng cũng
có thể được cho rằng tại thiếu mất một nền văn hóa hợp đoàn, cũng như cho rằng
những liên hệ quốc tế thường được hình thành bởi chủ nghĩa thực dụng trống rỗng
nền tảng về đạo lý và luân lý. Hơn nữa, lý do khiến chúng ta cần phải quan tâm,
đó là, theo thống kê cho thấy, việc trợ giúp các xứ sở nghèo trong những năm gần
đây giảm chứ không tăng. Ngày nay, hơn bao giờ hết, rất cần phải có những mối
liên hệ quốc tế về tình liên đới để làm qui chuẩn nền tảng cho tất cả mọi hình
thức hợp tác, với ý thức rằng, các nguồn nhiên liệu Thiên Chúa Hóa Công đã ký
thác cho chúng ta là để giành cho tất cả mọi người.
Dĩ nhiên, dân chúng mong đợi nhiều nhất là nơi các vị chuyên gia, thành phần có
nhiệm vụ phải vạch ra cho thấy khi nào và cách nào cần phải tăng phát các nguồn
lợi về nông nghiệp, làm sao để có thể đạt đến một tình trạng phần phối các sản
phẩm tốt đẹp hơn, làm sao để có thể đặt ra những chương trình bảo toàn về thực
phẩm, làm sao có thể nghĩ ra những kỹ thuật để tăng triển mùa màng và thêm số
xúc vật.
Lời Tựa cho chính Hiến Chế của Cơ Quan Về Thực Phẩm Và Nông Nghiệp đã cho thấy
vấn đề dấn thân của mỗi một quốc gia trong việc nâng cấp dinh dưỡng cũng như cải
tiến những điều kiện về canh nông và về thành phần sống ở miền quê, làm sao để
có thể tăng mức sản xuất và bảo toàn được việc phân phối tốt đẹp về các thứ thực
phẩm cho tất cả mọi phần đất trên thế giới.
Tuy nhiên, những mục đích này đòi phải liên lỉ tái xét về mối liên hệ giữa quyền
được thoát khỏi cảnh bần cùng với nhiệm vụ của toàn thể gia đình nhân loại trong
việc đáp ứng cụ thể đối với thành phần nghèo túng.
Phần Tôi, Tôi lấy làm vui khi thấy Cuộc Họp Thượng Đỉnh Về Thực Phẩm này, một
lần nữa, kêu gọi các phần vụ khác nhau của cộng đồng quốc tế, Các Chính Quyền và
Các Tổ Chức Liên Chính Quyền, trong việc dấn thân một cách nào đó để bảo đảm
quyền được dinh dưỡng trong những trường hợp mỗi Nước không thể làm như vậy vì
tình trạng kém phát triển và nghèo túng của mình. Một cuộc dấn thân như vậy có
thể được coi là hoàn toàn cần thiết và thích hợp, ở chỗ là tình trạng bần cùng
và đói khổ có nguy cơ chi phối cả cuộc sống chung nề nếp của các dân tộc cùng
các quốc gia, và cấu tạo nên một mối đe đọa thực sự đối với nền hòa bình và an
ninh quốc tế.
Bởi thế, vai trò quan trọng của Cuộc Họp Thượng Đỉnh Thế Giới Về Thực Phẩm lần
này, bằng việc tái xác nhận quan niệm về tình trạng an toàn về thực phẩm và việc
kêu gọi thực hiện chiều hướng liên đới, nhắm đến việc vào năm 2015 giảm xuống
còn một nửa nhân số trên thế giới (bieät
chuù cuûa ngöôøi dòch: từ
800 xuống 400 triệu)
sống trong tình trạng thiếu lương thực và thiếu hụt những nhu yếu sinh sống căn
bản. Đây là một thách đố to lớn, và là một thách đố cả Giáo Hội cũng phải hoàn
toàn dấn thân đương đầu.
Giáo Hội Công Giáo hằng quan tâm đến việc cổ võ nhân quyền cũng như việc phát
triển trọn vẹn các dân tộc, và vì thế sẽ tiếp tục ủng hộ tất cả những ai hoạt
động để làm sao bảo đảm được rằng hết mọi phấn tử trong xã hội loài người nhận
được đầy đủ lương thực hằng ngày. Ơn gọi sâu xa của Giáo Hội là sống gần guõi
với người nghèo trên thế giới, và hy vọng rằng hết mọi người sẽ dấn thân một
cách cụ thể vào việc cấp tốc giải quyết vấn đề này, một trong những vấn đề trầm
trọng nhất đối với gia đình nhân loại.
Xin Đấng Toàn Năng giầu lòng thương xót ban phúc lành của Ngài xuống cho mỗi
người trong quí vị, cho công việc quí vị thực hiện dưới sự bảo trợ của Cơ Quan
Thực Phẩm và Nông Nghiệp của Liên Hiệp Quốc, và trên tất cả những ai nỗ lực phục
vụ vấn đề tiến bộ chân thực của gia đình nhân loại.
Tại Điện Vatican ngày 10/6/2002
Gioan Phaolô II
(Đaminh Maria Cao Tấn
Tĩnh, BVL, dịch theo Vatican Press Office, qua Zenit ngày 10/6/2002)
Thành Quả của Hội Nghị Thượng Đỉnh Về Thực Phẩm và Nông Nghiệp
Cuộc họp ngày 10-13/6/2002 có 6.613 tham dự viên đến từ 181 nước, trong đó có 74 vị lãnh thủ quốc
gia và chính quyền, 1000 tổ chức tư không thuộc chính quyền và 1600 ký giả.
Jazques Diouf, tổng giám đốc của tổ chức này đã than phiền rằng báo chí đã không
nói lên chính xác về cuộc họp thượng đỉnh này: “Làm sao có thể cho rằng cuộc hội
nghị thượng đỉnh này là vô ích chứ? Đây là lần đầu tiên chúng ta đã học
hỏi được những vấn đề cụ thể và khởi xướng những chương trình an toàn về thực
phẩm ở 69 quốc gia”. Tuy nhiên, ông cũng công nhận rằng hội nghị này đã
vắng thiếu những đại diện của các quốc gia quan trọng: “Nhiều vị chính ở các
vùng Thái Bình Dương, Phi Châu và Mỹ Châu Latinh đã đến tham dự – còn lại thì có
quá ít các nước giầu thịnh. Tôi không nghĩ rằng đây là một dấu hiệu tốt về chính
trị”. Để có thể giảm 50% người nghèo đói vào năm 2015, cần đến 24 tỉ Mỹ kim do
cộng đồng quốc tế đóng góp, vị tổng giám đốc cho biết. Đức Ông Agostino
Marchetto, quan sát viên thường trực của Tòa Thánh cho biết: “Để thẩm định
biến cố này, người ta cần phải đặt vấn đề: vậy thì nếu không có cuộc họp này thì
sao? Dù nó có những nét tối và yếu kém, nó cũng cố gắng đáp lại tình trạng không
hay xẩy ra cho 815 triệu con người đang bị đói khổ trên thế giới… Cuộc
họp thượng đỉnh này không có mặt của các vị thủ lãnh của quốc gia và chính quyền
quan trọng. Điều này thực sự cho thấy việc thiếu chú trọng. Thật vậy, ai quan
tâm thì mới tới”. Đối với phương pháp cải tiến thực phẩm bằng phương pháp truyền
giống, vị quan sát viên thường trực của Tòa Thánh cho biết: “Có thể thắng
vượt cuộc chiến chống đói khổ mà không cần phải sử dụng đến phương pháp này. Tuy
nhiên, như thế không có nghĩa là chặn đứng bước tiến bộ của khoa học – nếu tiến
bộ khoa học được đi đôi với mối quan tâm cho thiện ích của cộng đồng cũng như
tôn trọng tính cách đa diện về sinh vật học”.