ĐÂY
LÀ NHỮNG ANH CHỊ EM PHẢI RA T̉A
Nói như một quan chức nhà nước th́ trong hàng trăm con gà quậy phá bức
tường đổ, đây là những con gà xui xẻo bị vồ. Lâu nay gà bị cột chân, bây giờ
là lúc cáo quyết định con nào xào con nào nhúng dấm ...
Chúa Giêsu đă nói chuyện này lâu rồi : người Công giáo đi alô cho người
ta biết đâu là công bằng, đâu là sự thật th́ số phận như chiên giữa sói.
Chúa Giêsu chết trên thập giá là chiên bị sói đem đi nướng. Thầy như thế,
th́ tṛ cũng thế. Số phận tôi tớ không khá hơn chủ đâu. Chúa bảo thế rồi.
Nhưng đâu mới là kết cục. Người Công giáo Rôma bị tàn sát trong 300 năm
đă để lại một Rôma bây giờ. Người Công giáo Việt Nam cũng bị tiêu diệt trong
300 năm và để lại một Công giáo Việt Nam bây giờ. Cộng sản Việt Nam đă cố
gắng khai tử Công giáo Việt nam từ năm 1954 cho đến tận hôm nay nhưng họ đă
được cái ǵ ?
Tôi nhớ như in những lời Cha già Trần Hữu Thanh kể lại sau khi ra tù :
một cán bộ nói rằng tôi không giết ông đâu, giết ông chỉ thêm một người tử
đạo. Ḍng ông sẽ chết dần chết ṃn khi chúng tôi không cho ai vào tu, không
cho ai làm linh mục. Hôm ấy cha già đứng trước pḥng ăn của tu viện Saigon
mà 2/3 là những anh em trẻ, ngài đă khóc, nước mắt của một cụ già nh́n thấy
lũ cháu đàn con đông đảo chứ không tuyệt tự như lời anh cán bộ kia. Giết
Ḍng Chúa Cứu Thế ư ? Đừng có nhát ma Đức Giáo Hoàng !
Bóp nghẹt tự do Công giáo Việt Nam là bóp cổ Chúa Thánh Thần : Thần Khí
của Hội Thánh, Ôxy của Hội Thánh. Con người mà đ̣i bóp cổ Thiên Chúa ư ! Kết
cục là ǵ vậy ? Là Liên xô, là Đông Đức, là Ba lan, là Hung,
là Tiệp ... Chế độ này sụp rồi sang chế độ khác, chủ nghĩa này tàn rồi chủ
nghĩa kia thịnh nhưng Công giáo từ ngày thành lập cho đến bây giờ đă hơn
2000 năm vẫn thế.
Có lắm người thấy Công giáo đấu tranh chỉ cầu nguyện,
không búa không liềm, hay chí ít cũng có cái biểu ngữ ... Không, chỉ có cầu
nguyện và cầu nguyện.
Công giáo miền Bắc từ năm 54 đă bị nhà nước Việt nam Dân
Chủ Cộng Ḥa thanh toán không thương tiếc. Mỗi lần tôi ra Bắc tôi lại ghé
qua nhà tù Hỏa Ḷ, không phải để thăm di tích anh hùng ngày xưa của các sếp
bây giờ, nhưng để tưởng niệm các cha các thầy và anh chị em giáo dân đă bị
hành hạ, bị giết chết ở đây ... Sau 54, Hỏa Ḷ là tù chính trị, nơi thanh
toán những tên phản động, đặc biệt là Công giáo.
Bao nhiêu năm Giáo hội miền Bắc bị bách hại nhưng không
chết. Người ta điên cuồng muốn bóp chết nó nhưng không giết được. Bạn nghĩ
xem, nhờ đâu mà nó sống ? Xin đừng nói với tôi rằng nhờ tài của các giáo sĩ
và giáo dân miền Bắc. Không phải thế ! Hơn ai hết, chính hàng giáo phẩm và
giáo dân miền Bắc ư thức rơ ràng rằng Đạo ḿnh c̣n không phải là do ḿnh mà
do Chúa. Mấy chục năm trời Công giáo miền Bắc không chết là nhờ Chúa ǵn giữ,
họ không biết bấu víu vào ai ngoài Chúa. Vậy th́ bạn đừng lấy làm lạ khi họ
khẳng định như đinh đóng cột rằng chỉ có Chúa mới làm cho cuộc tranh đấu đ̣i
công lư và sự thật của họ đi đến thành công. V́ thế phải CẦU NGUYỆN ! Bạn thấy
không, bạo lực cách mạng không hề sợ bạo lực, nó sợ cầu nguyện, v́ cầu nguyện
đặt nó trước một sức mạnh vô h́nh.
Xin bạn cũng đừng ngây thơ tin rằng "người ta" đă tạo
điều kiện này điều kiện nọ để giáo dân thong dong đi lễ đi chầu ... Chẳng
qua là nhốt nó không được th́ phải thả, rồi tung hê lên làm ra cái vẻ đầy
ḷng nhân ái, tạo mọi điều kiện ... để bắt người Công giáo phải chịu ơn đấy
thôi. Trong Nam ngoài Bắc đều như thế cả. Bắc bảo thế là đểu, Nam gọi thế là
điếm ! V́ vậy đâu có lạ ǵ chuyện đầu gấu tấn công Thái Hà đêm hôm khuya
khoắt, bản chất nó là thế mà.
Dưới đây là h́nh của 8 anh chị em sẽ ra trước vành móng
ngựa. Tôi nghĩ số phận của họ đă được định đoạt rồi như thói quen của ṭa án
Việt. Mong sao họ được về nhà và thập giá đến đây thôi. Chúng ta sẽ dâng lời
cầu nguyện như Chúa Giêsu đau khổ trong Vườn Cây Dầu : "Lạy Cha, nếu chén
này không qua được mà con phải uống, th́ xin vâng ư Cha".
Ngôn Mùa Đông
Bà Nguyễn Thị Việt
Ông Lê Quang Kiện
Bà Ngô Thị Dung
Anh Nguyễn Đắc Hùng
Bà Lê Thị Hợi
Ông Phạm Trí Năng
Bà Nguyễn Thị Nhi
Anh Thái Thanh Hải