"Mẹ Maria trước hết đă dạy cho Bernadette

biết về nụ cười của Mẹ"

 

 

Bài Giảng trong Thánh Lễ Mẹ Đau Thương Thứ Hai 15/9/2008 cho Thành Phần Bệnh Nhân trước tiền đường của Đền Thờ Đức Mẹ Mân Côi Lộ Đức

 

 

(Có thể nói đây là những ư tưởng chính yếu cho cả chuyến tông du của ĐTC đến Pháp quốc và Lộ Đức lần này, v́ những lời giảng giải rất sâu xa mới lạ của ngài liên quan đến mầu nhiệm Lộ Đức và thành phần bệnh nhân, nên có thể v́ thế ngài đă chọn dịp Lễ Mẹ Đau Thương Thứ Hai 15/9 - chứ không phải ngày 11/2 kỷ niệm Mẹ bắt đầu hiện ra ở Lộ Đức, hay ngày 25/3 kỷ niệm ngày Mẹ xưng ḿnh 'hoài thai vô nhiễm', hoặc 8/12 là ngày Lễ Mẹ Vô Nhiễm - để đến viếng thăm Linh Địa này và kết thúc chuyến tông du của ngài ở đây)

 

 

Quí Huynh thân mến trong hàng giáo phẩm và linh mục,

Quí Bạn bệnh nhân, chăm sóc viên và hỗ trợ viên thân mến,

Anh Chị em thân mến!

 

Hôm qua, chúng ta đă cử hành Thánh Giá Chúa Kitô, dụng cụ cho ơn cứu độ của chúng ta, một dụng cụ cho thấy t́nh thương của Thiên Chúa chúng ta ở tất cả mức độ tràn đầy nhất. Thập Giá thực sự là nơi bộc lộ tuyệt hảo của ḷng thương xót Chúa đối với thế giới của chúng ta. Hôm nay, khi chúng ta cử hành lễ nhớ Đức Mẹ Sầu Bi, chúng ta chiêm ngưỡng việc Mẹ Maria thông phần vào ḷng cảm thương của Con Mẹ với thành phần tội nhân. Như Thánh Bênađô đă tuyên xưng, Người Mẹ của Chúa Kitô ấy đă tiến vào Cuộc Khổ Nạn của Con Mẹ bằng ḷng cảm thương của Mẹ (cf. Homily for Sunday in the Octave of the Assumption). Ở dưới chân Thánh Giá, lời tiên tri của ông Simêon đă được nên trọn: tâm hồn bà sẽ bị đâm thâu (cf Lk 2:35) bởi cực h́nh giáng xuống trên Đấng Vô Tội được sinh ra từ xác thịt của Mẹ. Như Chúa Giêsu đă kêu lên (cf. Jn 11:35), Mẹ Maria chắc chắn cũng đă kêu lên trước thân ḿnh bị hành hạ của Con Mẹ. Tuy nhiên, việc Mẹ cầm ḿnh đă không cho chúng ta thấy được t́nh trạng sầu thương thăm thẳm của ḷng Mẹ; tất cả những ǵ đớn đau Mẹ chịu chỉ được cho thấy bởi biểu hiệu truyền thống với 7 thanh gươm mà thôi. Như nơi trường hợp của Chúa Giêsu Con Mẹ, người ta có thể nói rằng cả Mẹ nữa cũng được nên trọn hảo nhờ cuộc khổ đau này (cf. Heb 2:10), nhờ đó, làm cho Mẹ có khả năng lănh nhận một sứ vụ thiêng liêng mới do Con Mẹ ủy thác chon gay trước khi Người ‘trút hơi thở của ḿnh’ (x Jn 19:30), đó là sứ vụ trở nên Mẹ của Chúa Kitô nơi các phần thể của Người. Vào giờ phút ấy, qua h́nh ảnh của người môn đệ dấu yếu, Chúa Giêsu đă trao tặng cho mỗi một người môn đệ của ḿnh Người Mẹ của Người khi nói cùng Mẹ rằng: Đó là Con của Mẹ (cf. Jn 19:26-27).

 

Ngày nay, Mẹ Maria đang ở trong cơi hoan lạc và vinh quang của Cuộc Phục Sinh. Những giọt nước mắt đổ ra dưới chân Thánh Giá đă được biến thành một nụ cười không ǵ có thể x̣a mờ, ngay cả ḷng cảm thương từ mẫu của Mẹ đối với chúng ta cũng vẫn không hề đổi thay. Việc can thiệp của Đức Trinh Nữ Maria để ra tay cứu giúp suốt gịng lịch sử chứng tỏ cho thấy điều này, và không ngừng kêu gọi, nơi thành phần dân Chúa, một ḷng tin tưởng không lay chuyển nơi Mẹ: lời nguyện Memorare đă cho thấy rất rơ cảm thức này. Mẹ Maria yêu thương từng người con cái Mẹ, chú ư đặc biệt đến những ai, như Con Mẹ ở vào giây phút khổ nạn của Người, bị khổ đau hành hạ; Mẹ yêu thương họ chỉ v́ họ là con cái của Mẹ theo ư muốn của Chúa Kitô trên Thánh Giá.

 

Thánh vịnh gia, khi thấy từ xa mối liên hệ từ mẫu này, một mối liên kết Người Mẹ của Chúa Kitô với thành phần dân đức tin, đă nói tiên tri liên quan tới Đức Trinh Nữ Maria rằng ‘thành phần giầu sang nhất trong dân … sẽ t́m kiếm nụ cười của Mẹ’ (44 [45]:13). Như thế, được tác động bởi lời Thánh Kinh linh ứng này, Kitô hữu bao giờ cũng t́m kiếm nụ cười này của Đức Mẹ, một nụ cười đă được các nghệ sĩ thời trung cổ cho thấy một cách tài t́nh và duyên dáng. Nụ cười này của Mẹ Maria là những ǵ giành cho tất cả mọi người; thế nhưng nó đặc biệt hoàn toàn giành cho những ai đau khổ, nhờ đó họ có thể t́m thấy niềm ủi an và khuây khỏa trong ấy. Việc t́m kiếm nụ cười của Mẹ Maria không phải là một tác động có tính cách hâm mộ hay lỗi thời, mà là bầy tỏ thích hợp của mối liên hệ sống động và sâu xa liên kết chúng ta với Mẹ là Vị được Chúa Kitô trao ban cho chúng ta như là Người Mẹ của chúng ta.

 

Việc muốn chiêm ngưỡng nụ cười này của Vị Trinh Nữ ấy, không có nghĩa là để cho ḿnh bị thu hút bởi óc tưởng tượng quá trớn. Chính Thánh Kinh đă tỏ nó cho chúng ta thấy qua môi miệng của Mẹ Maria khi Mẹ xướng lên ca vịnh Ngợi Khen: ‘Linh hồn tôi tôn vinh Chúa, thần trí tôi hớn hở trong Thiên Chúa là Đấng Cứu Độ tôi’ (Lk 1:46-47). Khi Vị Trinh Nữ này dâng lời tạ ơn Chúa Mẹ kêu gọi chúng ta chứng dự. Mẹ Maria chia sẻ với chúng ta là thành phần con cái sau ấy của Mẹ, một cách ngưỡng vọng, niềm vui ở trong ḷng của Mẹ, nhờ đó nó có thể trở thành của chúng ta. Lúc nào chúng ta dọc ca vịnh Ngợi Khen này là chúng ta trở thành những người chứng dự vào nụ cười của Mẹ. Ở Lộ Đức đây, trong lần hiện ra vào ngày Thứ Tư 3/3/1858, Bernadette đă chiêm ngưỡng thấy nụ cười này của Mẹ Maria một cách hết sức đặc biệt. Đó là đáp ứng đầu tiên mà Người Nữ Tuyệt Đẹp ấy đă cống hiến cho con người trẻ thụ khải này đang muốn biết Mẹ là ai. Trước khi giới thiệu ḿnh là Đấng ‘Hoài Thai Vô Nhiễm’ vào những ngày sau đó, Mẹ Maria trước hết đă dạy cho Bernadette biết về nụ cười của Mẹ, một dấu chỉ thích đáng nhất cho việc tiến vào sự mạc khải về mầu nhiệm của Mẹ.

 

(c̣n tiếp)

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch trực tiếp từ mạng điện toán toàn cầu của Ṭa Thánh

(những chỗ được in đậm lên là do tự ư của người dịch trong việc làm nổi bật những điểm chính yếu quan trọng)

 http://www.vatican.va/holy_father/benedict_xvi/homilies/2008/documents/hf_ben-xvi_hom_20080915_lourdes-malati_en.html