|  | 
		  
		
		 
		  
		
		ĐTC Biển Đức XVI: Tông Du Thánh Địa – Bế Mạc Năm Gia Đ́nh
		Bài 
		Giảng Thánh Lễ ở Mount of Precipice – Nazarét Thứ Năm 14/5/2009
		
		………. 
		
		Ở nơi tỉnh quán của Chúa Giêsu, Mẹ Maria và Thánh Giuse này, 
		chúng ta 
		qui tụ lại để bế mạc Năm Gia Đ́nh được Giáo Hội cử hành ở Thánh Địa. Như 
		một dấu hiệu của niềm hy vọng cho tương lai, tôi muốn làm phép viên đá 
		đầu tiên để xây cất ở Nazarét một Trung Tâm Quốc Tế về Gia Đ́nh. Chúng 
		ta hăy cầu nguyện để Trung Tâm này phát động đời sống gia đ́nh mạnh mẽ 
		trong miền đất này, nâng đỡ và hỗ trợ các gia đ́nh ở khắp nơi, và phấn 
		khích họ thi hành sứ vụ bất khả thay thế của họ đối với xă hội. 
		 
		Tôi tin 
		rằng giai đoạn hành hương này của tôi sẽ kéo chú ư của toàn thể Giáo Hội 
		tới tỉnh Nazarét này. Tất cả chúng ta, như Đức Giáo Hoàng Phaolô VI đă 
		nói ở nơi đây, đều cần trở về với Nazarét để chiêm ngưỡng lại cái thinh 
		lặng và yêu thương của Thánh Gia, mô phạm của tất cả đời sống gia đ́nh. 
		Ở nơi đây, theo gương Mẹ Maria, Thánh Giuse và Chúa Giêsu, chúng ta mới 
		cảm nhận được trọn vẹn hơn nữa tính chất linh thánh của gia đ́nh, một cơ 
		cấu theo dự định của Thiên Chúa tùy thuộc vào tấm ḷng thủy chung trọn 
		đời của một người nam và một người nữ được thánh hiến bởi giao ước hôn 
		nhân và chấp nhận tặng ân sự sống mới của Thiên Chúa. Con người nam nữ 
		trong thời đại của chúng ta cần phải tái thích đáng với chân lư nền tảng 
		này biết bao, một chân lư là nền tảng của xă hội, và việc làm chứng từ 
		của các đôi phối ngẫu quan trọng biết bao cho việc huấn luyện lương tâm 
		lành mạnh cũng như cho việc xây dựng một nền văn minh yêu thương! 
		Trong 
		bài đọc thứ nhất hôm nay, trích từ Sách Sirach (3:3-7,14-17), lời Chúa 
		cho thấy gia đ́nh như là một học đường khôn ngoan tiên khởi, một học 
		đường huấn luyện cho các phần tử của ḿnh trong việc thực hành những 
		nhân đức mang lại hạnh phúc đích thực và sự viên trọn bền vững. Trong dự 
		án của Thiên Chúa cho gia đ́nh th́ t́nh yêu vợ chồng sinh hoa trái nơi 
		sự sống mới, và hằng ngày được thể hiện nơi việc cha mẹ nỗ lực yêu 
		thương để bảo đảm con cái ḿnh có được huấn luyện trọn vẹn về nhân bản 
		và tinh thần. Trong gia đ́nh, mỗi một người, dù là một đứa con nhỏ bé 
		nhất hay thân quyến già đời nhất, đều được trân trọng v́ chính họ, chứ 
		không chỉ được coi như một phương tiện cho mục đích nào khác. Ở đây 
		chúng ta bắt đầu thoáng thấy được một điều ǵ đó nơi vai tṛ thiết yếu 
		của gia đ́nh như là một viên đá xây dựng đầu tiên của một xă hội có trật 
		tự lớp lang và cởi mở. Chúng ta, trong cộng đồng rộng lớn hơn ấy, cũng 
		cảm nhận được nhiệm vụ của Quốc Gia trong việc hỗ trợ gia đ́nh nơi vai 
		tṛ giáo dục của họ, trong việc bảo vệ cơ cấu gia đ́nh cùng với những 
		quyền lợi bẩm sinh của nó, cũng như trong việc bảo đảm là tất cả mọi gia 
		đ́nh đều có thể sống và triển nở với những điều kiện xứng đáng với phẩm 
		vị.  
		Tông Đồ 
		Phaolô, khi viết cho Giáo Đoàn Côlôsê, đă trực giác nói về gia đ́nh khi 
		ngài muốn làm sáng tỏ các nhân đức làm nên “một thân thể” là Giáo Hội. 
		Như “những người được Thiên Chúa tuyển chọn, thánh hảo và yêu dấu”, 
		chúng ta được kêu gọi sống ḥa thuận và yêu thương nhau, trước hết ở chỗ 
		tỏ ra nhẫn nhục và thứ tha, bằng t́nh yêu thương như mối liên kết trọn 
		lành cao cả nhất (cf Col 3:12-14). Như trong giao ước hôn nhân, t́nh yêu 
		của con người nam và nữ được ân sủng thăng hóa để được thông phần vào, 
		và thể hiện cho, t́nh yêu của Chúa Kitô và Giáo Hội thế nào (cf Eph 
		5:32), th́ gia đ́nh bắt nguồn từ t́nh yêu đó cũng thế, cũng được kêu gọi 
		để trở thành một “giáo hội tại gia”, một nơi chốn của đức tin, của 
		nguyện cầu và của ḷng ưu ái quan tâm cho thiện ích thực sự và lâu bền 
		của từng phần tử gia đ́nh. 
		Khi 
		chúng ta suy tư về những thực tại này ở nơi đây, ở tỉnh lỵ Truyền Tin 
		này, tự nhiên chúng ta nghĩ đến Mẹ Maria “đầy ơn phúc”, người mẹ của 
		Thánh Gia và là Mẹ của chúng ta. Nazarét nhắc nhở chúng ta về việc chúng 
		ta cần nh́n nhận và tôn trọng phẩm vị thiên phú và vai tṛ thích hợp của 
		nữ giới, cũng như đặc  sủng cùng tài năng riêng của họ. Họ có là những 
		người mẹ trong gia đ́nh, có hiện diện sống động trong môi trường công ăn 
		việc làm và ở các cơ cấu của xă hội, hay theo ơn gọi đặc biệt của Chúa 
		bằng các lời khuyên phúc âm là thanh tịnh, khó nghèo và tuân phục, nữ 
		giới cũng có một vai tṛ bất khả thiếu trong việc tạo nên một ‘môi 
		trường nhân bản’ (cf. Centensimus Annus, 39) mà thế giới của chúng ta, 
		và mảnh đất này, rất ư là cần đến: một môi trường trong đó con cái học 
		biết yêu thương và mến chuộng người khác, lương thiện và tôn trọng đối 
		với tất cả mọi người, thực hành các nhân đức từ ái và thứ tha. 
		 
		Cả ở nơi 
		đây nữa, chúng ta nghĩ đến Thánh Giuse, con người công chính được Thiên 
		Chúa đặt lên trông coi gia đ́nh của Ngài. Chúa Giêsu đă học được các 
		nhân đức đạo hạnh nam nhân, trung tín giữ lời hứa, liêm chính và tận tụy 
		từ tấm gương mạnh mẽ và từ phụ của Thánh Giuse. Nơi người thợ mộc thành 
		Nazarét, Người đă thấy quyền bính là để phục vụ yêu thương được thi hành 
		ra sao trong việc mang lại hoa trái bất tận hơn là thứ quyền lực t́m 
		cách thống trị. Thế giới của chúng ta cần biết bao đến gương lành, sự 
		hướng dẫn và sức mạnh thầm lặng của người nam như Thánh Giuse! 
		Sau hết, 
		trong việc chiêm ngưỡng Thánh Gia Nazarét, chúng ta hướng về con trẻ 
		Giêsu, Đấng ở nơi gia đ́nh với Mẹ Maria và Thánh Giuse đă lớn lên trong 
		khôn ngoan và thông biết cho đến ngày Người bắt đầu thực hiện thừa tác 
		vụ công khai của Người. Ở nơi đây tôi chỉ muốn lưu lại một ư nghĩa đặc 
		biệt cho giới trẻ. Công Đồng Chung Vaticanô II dạy rằng con cái có một 
		vai tṛ trong việc gia tăng thánh đức của cha mẹ ḿnh (cf. Gaudium et 
		Spes, 48). Tôi thiết tha xin giới trẻ hăy suy nghĩ về điều này, và hăy 
		để cho gương của Chúa Giêsu hướng dẫn các bạn, chẳng những tỏ ra tôn 
		kính cha mẹ của các bạn, mà c̣n giúp các vị khám phá ra một cách trọn 
		vẹn hơn nữa thứ t́nh yêu cống hiến cho đời sống chúng ta ư nghĩa sâu xa 
		nhất của họ. Ở Thánh Gia Nazarét này, chính Chúa Giêsu đă dạy cho Mẹ 
		Maria và Thánh Giuse những ǵ cao cả của t́nh yêu Thiên Chúa là Cha trên 
		trời của Người, một nguồn mạch tối hậu của tất cả mọi t́nh yêu, một 
		Người Cha bắt nguồn danh xưng cho hết mọi gia đ́nh trên trời dưới đất 
		(cf. Eph 3:14-15). 
		Các bạn 
		thân mến, trong Lời Nguyện Mở Đầu của Thánh Lễ hôm nay, chúng ta đă xin 
		Chúa Cha “giúp chúng con biết sống như Thánh Gia, hiệp nhất trong trọng 
		kính và yêu thương”. Chúng ta hăy tái xác nhận ở nơi đây việc chúng ta 
		dấn thân làm một chút men của ḷng trọng kính và yêu thương trên thế 
		giới quanh chúng ta. Núi Precipice này nhắc nhở chúng ta, như nó đă nhắc 
		nhở các thế hệ của những người hành hương, là sứ điệp của Chúa có những 
		lúc trở thành những ǵ mâu thuẫn và xung khắc nơi thành phần thính giả 
		của Người. Buồn thay, như thế giới vốn biết, Nazarét từng trải qua những 
		căng thẳng trong những năm gần đây gây ra những tai hại cho mối liên hệ 
		giữa các cộng đồng Kitô giáo và Hồi giáo. Tôi thiết tha xin thành phần 
		thành tâm thiện chí ở cả hai cộng đồng hăy sửa lại tai hại gây ra, và 
		hăy trung thành với niềm tin chung của chúng ta nơi Thiên Chúa duy nhất 
		là Cha của gia đ́nh nhân loại, để xây dựng những chiếc cầu nối và mở 
		đường sống chung thuận ḥa. Chớ ǵ hết mọi người hăy loại trừ quyền  
		năng hủy hoại của hận thù và thành kiến, một quyền năng sát hại linh hồn 
		con người trước khi sát hại thân xác của họ! 
		…………… 
		
		Đaminh 
		Maria Cao tấn 
		Tĩnh, 
		BVL chuyển 
		dịch 
		trực 
		tiếp 
		tù mạng
		
		
		điện 
		toán toàn cầu 
		của 
		Ṭa Thánh 
		
		
		http://www.vatican.va/holy_father/benedict_xvi/homilies/2009/documents/hf_ben-xvi_hom_20090514_precipizio_en.html   |  |