|  | 
		  
		
		 
		
		ĐTC Biển Đức XVI: Tông Du Thánh Địa – Về Đại Kết Kitô Giáo  
		
		Đaminh 
		Maria Cao tấn 
		Tĩnh, 
		BVL tổng 
		hợp 
		và chuyển 
		dịch 
		trực 
		tiếp 
		tù mạng
		
		
		điện 
		toán toàn cầu 
		của 
		Ṭa Thánh    
		Bài 
		giảng 
		cho linh mục, 
		tu sĩ, 
		chủng 
		sinh và các phong trào tại 
		Vương 
		Cung Thánh 
		Đường 
		Thánh George Lễ 
		Nghi Melkite Hy Lạp
		ở 
		Thủ
		Đô 
		Amman Thứ 
		Bảy 
		9/5/2009 
		  
		
		…………….. 
		Chính 
		Giáo Hội 
		là một 
		thành phần 
		dân lữ 
		hành, và bởi 
		thế, 
		qua các thế 
		kỷ,
		đă
		
		được 
		ghi dấu 
		bởi 
		những 
		biến 
		cố 
		lịch 
		sử 
		quyết 
		liệt 
		cùng với 
		những 
		kỷ 
		nguyên văn 
		hóa dàn trải. 
		Buồn 
		thay, trong những 
		biến 
		cố 
		và kỷ 
		nguyên 
		ấy 
		bao gồm 
		cả 
		những 
		lúc tranh luận 
		về 
		thần 
		học 
		hay những 
		giai 
		đoạn 
		bị 
		dồn 
		bức. 
		Tuy nhiên, cũng 
		có những 
		thời
		điểm 
		ḥa giải 
		– củng 
		cố 
		mối 
		hiệp 
		thông Giáo Hội 
		cách lạ 
		lùng – và những 
		lúc phục 
		hưng 
		văn 
		hóa phong phú là những 
		ǵ các Kitô hữu
		Đông 
		phương
		đă
		đóng 
		góp rất 
		nhiều. 
		Các Giáo Hội 
		riêng trong Giáo Hội 
		hoàn vũ 
		chứng 
		thực 
		cho tính cách năng
		
		động 
		của 
		cuộc 
		hành tŕnh trần 
		thế 
		và bày tỏ 
		cho tất 
		cả 
		mọi 
		phần 
		tử 
		tín hữu 
		thấy
		
		được 
		một 
		kho tàng của 
		những 
		truyền 
		thống 
		thiêng liêng, phụng 
		vụ 
		và giáo hội 
		hướng 
		tới 
		sự 
		thiện 
		hảo 
		phổ 
		quát của 
		Thiên Chúa cùng với 
		ư muốnh 
		của 
		Ngài 
		được 
		thể 
		hiện 
		dọc 
		suốt 
		gịng lịch 
		sử
		
		để 
		lôi kéo tất 
		cả 
		mọi 
		người 
		tới 
		sự 
		sống 
		thần 
		linh của 
		Ngài.   
		  
		Kho tàng 
		sống
		
		động 
		cổ 
		kính của 
		những 
		truyền 
		thống 
		Chư 
		Giáo Hội
		Đông 
		phương 
		là những 
		ǵ làm phong phú Giáo Hội 
		hoàn vũ 
		và không bao giờ
		
		được 
		hiểu 
		thuần 
		túy như 
		là những
		
		đối 
		tượng 
		cần 
		phải 
		bảo 
		tŕ một 
		cách thụ
		
		động. 
		Tất 
		cả 
		mọi 
		Kitô hữu
		
		đều
		
		được 
		kêu gọi
		
		để 
		chủ
		
		động
		đáp
		ứng 
		lệnh 
		truyền 
		này của 
		Chúa Kitô – như 
		Thánh George 
		đă 
		thực 
		hiện 
		bằng 
		những 
		cách thức 
		xúc 
		động 
		theo quần 
		chúng ghi nhận 
		– 
		để 
		mang người 
		khác tới 
		chỗ 
		nhận 
		biết 
		và yêu mến 
		Người. 
		Thật 
		vậy, 
		những 
		cuộc 
		thăng 
		trầm 
		của 
		gịng lịch 
		sử
		đă 
		kiên cường 
		các phần 
		tử 
		của 
		những 
		Giáo Hội 
		riêng trong việc 
		kiên cường 
		theo 
		đuổi 
		công việc 
		này và cương 
		quyết 
		dấn 
		thân vào những 
		thực 
		tại 
		mục 
		vụ 
		ngày nay.  Hầu 
		hết 
		anh chị 
		em có dấu 
		vết 
		liên hệ 
		xa xưa 
		với 
		Ṭa Thượng 
		Phụ 
		Antioch, và các cộng
		
		đồng 
		của 
		anh chị 
		em bởi 
		thế
		đă 
		xuất 
		phát 
		ở 
		miền 
		Cận
		Đông
		đây. 
		Và như 
		hai ngàn năm 
		trước 
		chính 
		ở 
		Antioch thành pah62n môn 
		đệ 
		thoạt 
		tiên 
		được 
		gọi 
		là Kitô hữu 
		thế 
		nào th́ ngày nay cũng 
		thế, 
		là những 
		thiểu 
		số 
		nhỏ
		ở 
		các cộng
		
		đồng 
		rải 
		rác khắp 
		những 
		miền
		
		đất 
		này, anh chị 
		em cũng
		
		được 
		nh́n nhận 
		là thành phần 
		môn 
		đồ 
		của 
		Chúa Kitô. Dung nhan công khai cho thấy
		
		đức 
		tin Kitô hữu 
		của 
		anh chị 
		em chắc 
		chắn 
		không bị 
		giới 
		hạn 
		vào mối 
		quan tâm thiêng liêng anh chị 
		em có 
		đối 
		với 
		nhau và người 
		của 
		anh chị 
		em, cho dù là thiết 
		yếu 
		chăng 
		nữa. 
		Thế 
		nhưng, 
		nhiều 
		công việc 
		bác ái phổ 
		quát của 
		anh chị 
		em vươn
		
		đến 
		tất 
		cả 
		mọi 
		người 
		dân Jordan nữa 
		– những 
		tín 
		đồ 
		Hồi 
		giáo và những 
		người 
		thuộc 
		các tôn giáo khác – cũng 
		như 
		cho cả 
		một 
		số 
		lớn 
		tị 
		nạn 
		nhân 
		được 
		Vương 
		Quốc 
		này quảng
		
		đại 
		tiếp 
		nhận.
		 
		  
		Anh chị 
		em thân mến, 
		bài Thánh Vịnh
		
		đầu 
		(103) chúng ta nguyện 
		cầu 
		tối 
		hôm nay cho chúng ta thấy 
		h́nh 
		ảnh 
		vinh hiển 
		của 
		Thiên Chúa là vị 
		Hóa Công nhân ái, chủ
		
		động 
		hiện 
		diện 
		nơi 
		thiên nhiên tạo 
		vật 
		của 
		Ngài, ban sự 
		sống 
		với
		
		đầy 
		những 
		những 
		sự 
		thiện 
		hảo 
		và trật 
		tự 
		khôn ngoan, hằng 
		sẵn 
		sàng canh tân bộ 
		mặt 
		trái 
		đất! 
		Tuy nhiên, bài 
		đọc 
		Thánh Thư 
		chúng ta vừa 
		nghe lại 
		vẽ 
		lên một 
		bức 
		tranh khác. Bài 
		đọc 
		này cảnh 
		giác chúng ta, không phải 
		một 
		cách 
		đe 
		dọa, 
		mà là một 
		cách thực 
		tế 
		về 
		nhu cầu 
		cần 
		phải 
		tỉnh 
		thức, 
		cần 
		phải 
		nhận 
		thức
		
		được 
		những 
		quyền 
		lực 
		sự 
		dữ
		đang 
		tác hành tạo 
		nên tối 
		tăm 
		trong thế 
		giới 
		của 
		chúng ta (cf Eph 6:10-20). Một 
		số 
		người 
		có thể 
		nghĩ
		đây 
		là những 
		ǵ mâu thuẫn; 
		tuy nhiên khi suy tư 
		về 
		kinh nghiệm 
		loài người 
		thường 
		t́nh của 
		ḿnh, chúng ta nhận 
		thấy 
		xẩy 
		ra một 
		cuộc 
		tranh 
		đấu 
		thiêng liêng, chúng ta nh́n nhận 
		nhu cầu 
		hằng 
		ngày cần 
		phải 
		hướng 
		vào ánh sáng của 
		Chúa Kitô, cần 
		phải 
		chọn 
		sự 
		sống, 
		cần 
		phải 
		t́m kiếm 
		sự 
		thật. 
		Thật 
		vậy, 
		cái nhịp
		điệu 
		này – xa ĺa sự 
		dữ 
		và thắt 
		kết 
		ḿnh vào sức 
		mạnh 
		của 
		Chúa Kitô – là những 
		ǵ chúng ta cử 
		hành 
		ở 
		mội 
		một 
		Phép Rửa, 
		của 
		ngơ tiến 
		vào 
		đời 
		sống 
		Kitô giáo, bước
		
		đầu 
		trên con 
		đường 
		của 
		thành phần 
		môn 
		đệ 
		Chúa Kitô. Khi nhắc 
		lại 
		phép rửa 
		Chúa Kitô lănh nhận 
		bởi 
		Thánh Gioan 
		ở 
		sông Dược
		
		Đăng, 
		cộng
		
		đồng 
		cầu 
		nguyện
		
		để 
		người 
		lănh nhận 
		phép rửa
		
		được 
		giải 
		cứu 
		khỏi 
		vương 
		quốc 
		tối 
		tăm 
		mà vào ánh sáng rạng 
		ngời 
		của 
		Vương 
		Quốc 
		Thiên Chúa và nhờ
		đó 
		lănh nhận 
		tặng 
		ân sự 
		sống 
		mới. 
		  
		Việc 
		di chuyển 
		năng
		
		động 
		từ 
		chết 
		tới 
		sự 
		sống 
		mới 
		này, từ 
		tối 
		tăm 
		tới 
		ánh sáng này, từ 
		thất 
		vọng 
		tới 
		hy vọng 
		này, chúng ta cảm 
		nghiệm 
		thấy 
		một 
		cách cảm 
		kích trong Tam Nhật 
		Thánh, và 
		được 
		cử 
		hành hết 
		sức 
		hân hoan trong mùa Phục 
		Sinh, bảo
		
		đảm 
		rằng 
		chính Giáo Hội 
		vẫn 
		trẻ 
		trung. Giáo Hội 
		sống
		
		động 
		v́ Chúa Kitô 
		đang 
		sống
		
		động,
		
		Đấng 
		thực 
		sự
		đă 
		phục 
		sinh. 
		Được 
		sống
		
		động 
		bởi 
		sự 
		hiện 
		diện 
		của 
		Thần 
		Linh, Giáo Hội 
		vươn 
		trải 
		mỗi 
		ngày, lôi kéo con người 
		nam nữ 
		tới 
		với 
		Chúa hằng 
		sống. 
		Các vị 
		Giám Mục, 
		linh mục, 
		Anh Chị 
		Em tu sĩ 
		thân mến, 
		anh chị 
		em tín hữu 
		giáo dân thân mến, 
		vai tṛ thích hợp 
		của 
		chúng ta trong việc 
		phục 
		vụ 
		và sứ 
		vụ 
		trong Giáo Hội 
		là 
		đáp
		ứng 
		liên lỉ 
		của 
		thành phần 
		dân lữ 
		hành. Các lễ 
		nghi phụng 
		vụ, 
		kỷ 
		luật 
		trong giáo hội 
		và gia sản 
		thiêng liêng của 
		anh chị 
		em là chứng 
		từ 
		sống
		
		động 
		cho truyền 
		thống 
		biểu 
		lộ 
		của 
		anh chị 
		em. Anh chị 
		em 
		đang 
		làm 
		ầm 
		lên tiếng 
		vang vọng 
		của 
		lời 
		loan báo tiên khởi 
		Phúc Âm, anh chị 
		em lam mới 
		lại 
		những 
		kư 
		ức 
		cổ 
		thời 
		của 
		những 
		công việc 
		Chúa làm, anh chị 
		em làm hiện 
		hữu 
		các ân sủng 
		cứu
		
		độ 
		của 
		Người 
		và anh chị 
		em làm làn truyền 
		cách mới 
		mẻ 
		những 
		tia sáng le lói ban 
		đầu 
		của 
		ánh sáng Phục 
		Sinh và những 
		ngọn 
		lửa 
		lập 
		ḷa của 
		Hiện 
		Xuống.
		 
		  
		Nhờ
		đó, 
		khi bắt 
		chước 
		Chúa Kitô và những 
		vị 
		tổ 
		phụ 
		cùng tiên tri trong Cựu
		
		Ước, 
		chúng ta bắt
		
		đầu 
		dẫn
		
		đắt 
		dân chúng từ 
		sa mạc 
		tới 
		nơi 
		sự 
		sống, 
		tới 
		Chúa là 
		Đấng 
		ban cho chúng ta sự 
		sống 
		dồi 
		dào. 
		Điều 
		này 
		đánh 
		dấu 
		tất 
		cả 
		mọi 
		hoạt
		
		động 
		tông 
		đồ 
		của 
		anh chị 
		em, những 
		ǵ khác nhau và phẩm 
		chất 
		rất
		đáng
		
		được 
		cảm 
		nhận. 
		Sự 
		hiện 
		diện 
		của 
		anh chị 
		em từ 
		vườn 
		trẻ 
		tới 
		tŕnh 
		độ 
		giáo dục 
		cao cấp, 
		từ 
		cô nhi viện
		
		đến 
		những 
		nhà chăm 
		sóc người 
		già, từ 
		việc 
		phục 
		vụ 
		tị 
		nạn 
		nhân tới 
		trường 
		chuyên nghiệp 
		về 
		âm nhạc, 
		các bệnh 
		xá và bệnh 
		viện, 
		cuộc
		
		đối 
		thoại 
		liên tôn và những 
		khơi
		
		động 
		về 
		văn 
		hóa, là dấu 
		hiệu 
		tuyệt 
		vời 
		của 
		niềm 
		hy vọng 
		cho thấy 
		chúng ta là thành phần 
		Kitô hữu.
		 
		  
		Niềm 
		hy vọng 
		này vươn 
		ra ngoài giới 
		hạn 
		của 
		các cộng
		
		đồng 
		Kitô hữu 
		chúng ta. Anh chị 
		em rất 
		thường 
		thấy 
		rằng 
		các gia 
		đ́nh 
		thuộc 
		những 
		tôn giáo khác, những 
		người 
		anh chị 
		em làm việc 
		với 
		và cống 
		hiến 
		cho họ 
		việc 
		phục 
		vụ 
		bác ái chung, tỏ 
		ra những 
		quan tâm và lo lắng 
		liên quan tới 
		những 
		lằn 
		biên giới 
		về 
		tôn giáo và văn 
		hóa. 
		Đây 
		là những 
		ǵ 
		đặc 
		biệt
		đáng 
		nhận
		
		định 
		liên quan tới 
		các niềm 
		hy vọng 
		và khát vọng 
		của 
		thành phần 
		cha mẹ
		
		đối 
		với 
		con cái của 
		ḿnh. Cha mẹ 
		hay người 
		thiện 
		tâm chẳng 
		lẽ 
		không cảm 
		thấy 
		trục 
		trặc 
		hay sao trước 
		những
		ảnh 
		hưởng 
		tiêu cực 
		quá bại 
		hoại 
		trong thế 
		giới 
		toàn cầu 
		hóa của 
		chúng ta, bao gồm 
		cả 
		những 
		yếu 
		tố 
		hủy 
		hoại 
		trong kỷ 
		nghệ 
		giải 
		trí là kỹ 
		nghệ 
		quá nhẫn 
		tâm khai thác ngay thơ 
		tính và cảm 
		xúc tính của 
		thành phần 
		yếu 
		mềm 
		và thành phần 
		giới 
		trẻ? 
		Tuy nhiên, bằng 
		ánh mắt 
		gắn 
		chặt 
		vào Chúa Kitô là ánh sáng xua tan tất 
		cả 
		mọi 
		sự 
		dữ, 
		phục 
		hồi 
		ngây thơ 
		tính bị 
		mất 
		mát 
		đi, 
		và hạ 
		xuống 
		niềm 
		kiêu hănh trần 
		thế, 
		anh chị 
		em sẽ 
		duy tŕ 
		được 
		một 
		nhăn quan hy vọng 
		rạng 
		ngời 
		cho tất 
		cả 
		những 
		ai anh chị 
		em gặp 
		gỡ 
		và phục 
		vụ. 
		 
		……………  
		
		
		
		http://www.vatican.va/holy_father/benedict_xvi/homilies/2009/documents/hf_ben-xvi_hom_20090509_vespri-amman_en.html  
		  
		Thăm 
		2 
		Đại 
		Tôn Sư 
		Trưởng
		ở 
		Giêrusalem tại 
		Trung Tâm Hechal Shlomo Thứ 
		Ba 12/5/2009 
		  
		Thật 
		là hết 
		sức 
		vui mừng 
		cho tôi từ 
		lúc bắt
		
		đầu 
		giáo triều 
		của 
		tôi 
		đă 
		thấy
		
		được 
		hoa trái nẩy 
		nở 
		từ 
		cuộc
		
		đối 
		thoại 
		diễn 
		tiến 
		giữa 
		Phái 
		Đoàn
		
		Đại 
		Diện 
		của
		Ủy 
		Ban Ṭa Thánh về 
		Liên Hệ 
		Tôn Giáo với 
		Người 
		Do Thái và Văn 
		Pḥng Tôn Sư 
		Trưởng 
		của
		
		Đại 
		Biểu 
		Israel về 
		Liên Hệ 
		với 
		Giáo Hội 
		Công Giáo. Tôi xin cám 
		ơn 
		những 
		phần 
		tử 
		thuộc 
		hai phái 
		đoàn
		
		đại 
		biểu 
		này về 
		việc 
		dấn 
		thân của 
		họ 
		và công tác khó khăn 
		họ 
		áp dụng 
		khởi
		
		động
		ấy, 
		một 
		khởi
		
		động
		
		được 
		vị 
		tiền 
		nhiệm 
		khả 
		kính là Giáo Hoàng Gioan Phaolô II của 
		tôi hết 
		sức 
		mong 
		ước, 
		như 
		ngài 
		đă 
		nói trong 
		Đại 
		Năm 
		Thánh 2000.   
		  
		Việc 
		chúng ta gặp 
		gỡ 
		nhau hôm nay 
		đây 
		là một 
		cơ 
		hội 
		thích thuận 
		nhất
		
		để 
		tạ
		ơn
		
		Đấng 
		Toàn Năng 
		về 
		nhiều 
		hồng 
		ân Ngài 
		đă 
		ban cho cuộc
		
		đối 
		thoại
		
		được
		điều 
		hành bởi
		Ủy 
		Ban Song Phương 
		này, và mong 
		ước 
		hướng 
		tới 
		những 
		khóa họp 
		tới 
		của 
		nó. Việc 
		sẵn 
		ḷng của 
		những 
		vị
		
		đại 
		diểu 
		trong vấn
		
		đề 
		cởi 
		mở 
		và nhẫn 
		nại
		
		đối 
		thoại 
		chẳng 
		những 
		các vấn
		
		đề 
		hợp 
		nhau mà c̣n cả 
		những 
		vấn
		
		đề 
		khác nhau, 
		đă 
		mở
		
		đường 
		cho việc 
		hợp 
		tác hiệu 
		nghiệm 
		hơn 
		trong 
		đời 
		sống 
		quần 
		chúng. Những 
		người 
		Do Thái và Kitô hữu
		
		đều 
		quan tâm tới 
		vấn
		
		đề 
		bảo
		
		đảm 
		việc 
		tôn trọng 
		tính chất 
		linh thánh của 
		sự 
		soông con người, 
		cái nền 
		tảng 
		của 
		gia 
		đ́nh, 
		việc 
		giáo dục 
		lành mạnh 
		cho giới 
		trẻ, 
		và quyền 
		tự 
		do tôn giáo và lương 
		tâm cho một 
		xă hội 
		lành mạnh. 
		Những
		
		đề 
		tài 
		đối 
		thoại
		ấy 
		tiêu biểu 
		cho nguyên những 
		giai 
		đoạn 
		ban 
		đầu 
		của 
		những 
		ǵ chúng ta tin là một 
		cuộc 
		hành tŕnh bền 
		bỉ 
		tiến 
		tới 
		chỗ 
		thông cảm 
		nhau hơn. 
		 
		  
		Một 
		dấu 
		hiệu 
		của 
		tiềm 
		năng 
		nơi 
		chuỗi 
		hội 
		họp 
		này 
		đă 
		cho thấy 
		mối 
		quan tâm chung của 
		chúng ta trong việc
		
		đối 
		diện 
		với 
		chủ 
		nghĩa 
		tương
		
		đối 
		về 
		luân lư và những 
		xúc phạm 
		nó gây ra phạm 
		tới 
		phẩm 
		vị 
		của 
		con người. 
		Trong việc 
		giải 
		quyết 
		những 
		vấn
		
		đề 
		khẩn 
		trương 
		nhất 
		về
		
		đạo 
		lư của 
		thời
		
		đại 
		chúng ta, hai cộng
		
		đồng 
		chúng ta cảm 
		thấy 
		cần 
		phải 
		làm sao cho thành phần 
		thiện 
		tâm 
		ở 
		vào tầm
		
		độ 
		lư trí, 
		đồng 
		thời 
		dẫn
		
		đến 
		những 
		nền 
		tảng 
		tôn giáo là những 
		ǵ bảo 
		tŕ hơn 
		hết 
		các giá trị 
		lâu bền 
		về 
		luân lư. Chớ 
		ǵ cuộc
		
		đối 
		thoại
		đă
		
		được 
		bắt
		
		đầu 
		này tiếp 
		tục 
		làm nẩy 
		sinh những 
		ư tưởng 
		làm cách nào 
		để 
		Kitô hữu 
		và người 
		Do Thái có thể 
		cùng nhau hoạt
		
		động
		
		để
		
		đề 
		cao việc 
		xă hội 
		cảm 
		nhận 
		thấy 
		việc
		đóng 
		góp 
		đặc 
		biệt 
		từ 
		các truyền 
		thống 
		tôn giáo và 
		đạo 
		lư của 
		chúng ta. 
		Ở 
		Do Thái 
		đây, 
		dù Kitô hữu 
		chỉ 
		có một 
		phần 
		nhỏ 
		bé của 
		toàn thể 
		dân số, 
		họ 
		cũng
		
		đặc 
		biệt 
		trân quí những 
		cơ 
		hội
		
		đối 
		thoại 
		với 
		những 
		người 
		anh chị 
		em cận 
		thân Do Thái của 
		ḿnh.  
		  
		Tin tưởng 
		là một 
		yếu 
		ntố 
		thiết 
		yếu 
		trong vấn
		
		đề
		
		đối 
		thoại 
		hiệu 
		năng. 
		Hôm nay tôi có dịp 
		lập 
		lại 
		là Giáo Hội 
		Công Giáo không ngần 
		ngại 
		dấn 
		thân bước
		đi 
		trên con 
		đường
		đă
		
		được 
		Công 
		Đồng 
		Chung Vaticanô II phác họa 
		cho một 
		cuộc 
		ḥa giải 
		chân thực 
		và bền 
		vững 
		giữa 
		Kitô hữu 
		và người 
		Do Thái. 
		……………. 
		  
		
		
		
		http://www.vatican.va/holy_father/benedict_xvi/speeches/2009/may/documents/hf_ben-xvi_spe_20090512_rabbini_en.html 
		  
		  
		Cuộc 
		họp
		
		Đại 
		Kết 
		tại 
		Throne Hall của 
		Ṭa Thượng 
		Phụ 
		Chính Thống 
		Hy Lạp
		ở 
		Giêrusalem Thứ 
		Sáu 15/5/2009 
		
		……… 
		Sáng hôm 
		nay tôi nhớ 
		tới 
		những 
		cuộc 
		gặp 
		gỡ 
		lịch 
		sử
		đă 
		từng 
		xẩy 
		ra 
		ở 
		Giêrusalem 
		đây 
		giữa 
		vị 
		tiền 
		nhiệm 
		của 
		tôi là 
		Đức 
		Giáo Hoàng Phaolô VI và 
		Đức 
		Thượng 
		Phụ 
		Toàn Cầu 
		Athenagoras I, cũng 
		như 
		giữa
		
		Đức 
		Giáo Hoàng Gioan Phaolô II và 
		Đức 
		Thượng 
		Phụ 
		Diodoros. Những 
		cuộc 
		gặp 
		gỡ 
		này, bao gồm 
		cả 
		cuộc 
		gặp 
		gỡ 
		của 
		tôi hôm nay 
		đây, 
		có một 
		ư nghĩa 
		tiêu biểu 
		trọng
		
		đại. 
		Chúng nhắc 
		nhở 
		là ánh sáng xuất 
		phát từ
		Đông 
		phương 
		(cf Is 60:1; Rev 21:10) 
		đă 
		chiếu 
		tỏa 
		toàn thế 
		giới 
		từ 
		chính giây phút ‘mặt 
		trời 
		lên’ thăm 
		viếng 
		chúng ta (Lk 1:78) và chúng cũng 
		nhắc 
		nhở 
		chúng ta là từ 
		nơi
		đây 
		Phúc Âm 
		đă
		
		được 
		giảng 
		dạy 
		cho tất 
		cả 
		mọi 
		dân nước.
		 
		  
		Đứng
		ở 
		nơi 
		thánh này, bên cạnh 
		Ngôi Nhà Thờ 
		Mồ 
		Thánh, nơi 
		ghi dấn 
		Chúa Kitô tử 
		giá của 
		chúng ta 
		đă 
		sống 
		lại 
		từ 
		cơi chết 
		cho toàn thể 
		nhân loại, 
		và gân nhà tiệc 
		ly, nơi 
		vào Ngày Lễ 
		Ngũ 
		Tuần 
		“họ
		đă 
		cùng nhau qui tụ 
		lại 
		tất 
		cả
		ở 
		một 
		nơi” 
		(Acts 2:1), ai l;ại 
		không cảm 
		thấy
		
		được 
		thôi thúc mang tất 
		cả 
		thiện 
		chí, học 
		thức 
		lành mạnh 
		và 
		ước 
		vọng 
		thiêng liêng góp phần 
		vào những 
		nỗ 
		lực
		
		đại 
		kết 
		của 
		chúng ta chứ?  
		Tôi nguyện 
		cầu
		
		để 
		việc 
		chúng ta tụ 
		họp 
		nhau nơi
		đây 
		hôm nay sẽ 
		trở 
		thành một 
		lực
		
		đẩy 
		mới 
		cho công việc
		
		đối 
		thoại 
		về 
		thần 
		học 
		giữa 
		Giáo Hội 
		Công giáo và các Giáo Hội 
		Chính Thống 
		giáo, thêm vào các hoa trái mới
		đây 
		của 
		những 
		văn 
		kiện 
		nghiên cứu 
		cùng những 
		khởi
		
		động 
		chung khác.  
		
		…………. 
		  
		Khoảng 
		2 ngàn năm 
		trước
		đây, 
		dọc 
		theo chính những 
		con 
		đường 
		này, một 
		nhóm người 
		Hy Lạp
		đă 
		yêu cầu 
		Tông 
		Đồ 
		Philiphê rằng: 
		“Thưa 
		ông, chúng tôi muốn 
		gặp 
		Chúa Giêsu” (Jn 12:21). Nó là một 
		lời 
		yêu cầu
		
		được
		
		đặt 
		ra với 
		chúng ta hôm nay 
		đây,
		ở 
		Giêrusalem 
		đây,
		ở 
		Thánh 
		Địa
		đây,
		ở 
		miền
		
		đất 
		này và khắp 
		thế 
		giới. 
		Làm sao chúng ta có thể
		đáp
		ứng
		đây? 
		Việc
		đáp
		ứng 
		của 
		chúng ta có 
		được 
		chấp 
		nhận 
		hay chăng? 
		Thánh Phaolô 
		đă 
		cảnh 
		giác chúng ta về 
		tính cách hệ 
		trọng 
		của 
		việc 
		chúng ta 
		đáp
		ứng: 
		sứ 
		vụ 
		của 
		chúng ta trong việc 
		dạy 
		dỗ 
		và rao giảng. 
		Ngài nói: “đức 
		tin xuất 
		phát từ 
		việc 
		nghe, và những 
		ǵ nghe thấy 
		xuất 
		phát từ 
		lời 
		của 
		Chúa Kitô” (Rm 10:17). Bởi 
		thế, 
		các vị 
		lănh 
		đạo 
		Kitô giáo và cộng
		
		đồng 
		của 
		các vị 
		cần 
		phải 
		thực 
		hiện 
		chứng 
		từ 
		sống
		
		động 
		cho những 
		ǵ chúng ta loan báo 
		đó 
		là Lời 
		hằng 
		sống,
		
		Đấng
		đă 
		sống 
		trong thời 
		không 
		ở 
		mảnh
		
		đất 
		này, 
		đó 
		là 
		Đức 
		Giêsu Nazarét, 
		Đấng
		đă 
		bước
		đi 
		trên những 
		con 
		đường 
		này, bằng 
		lời 
		nói và hành 
		động 
		của 
		ḿnh, 
		đă 
		kêu gọi 
		dân chúng thuộc 
		mọi 
		thời
		
		đại
		
		đến 
		với 
		sự 
		sống 
		chân thực 
		và yêu thương 
		của 
		Người 
		………….
		 
		
		
		
		http://www.vatican.va/holy_father/benedict_xvi/speeches/2009/may/documents/hf_ben-xvi_spe_20090515_incontro-ecumenico_en.html 
		  
		Thăm 
		Thánh 
		Đường 
		Thánh Giacôbê của 
		Ṭa Thượng 
		Phụ 
		Armenia 
		ở 
		Giêrusalem Thứ 
		Sáu 15/5/2009 
		  
		Cuộc gặp 
		gỡ của chúng ta hôm nay, mang tính cách của một bầu khí thân ái và hữơu 
		nghị, là một bước tiến khác trên con đường tiến tới mối hiệp nhất theo 
		như ư muốn của Chúa Kitô đối với tất cả thành phần môn đệ của Người. 
		Trong những thập niên vừa qua chúng ta đă chứng kiến thấy, nhờ ơn Chúa, 
		một sự tiến triển quan trọng trong mối liên hệ giữa Giáo Hội Công Giáo 
		và Giáo Hội Tông Truyền Armenia. Tôi cảm thấy thật là một đại hồng ân 
		trong năm qua tôi đă được gặp Vị Thượng Phụ Tối Cao của tất cả mọi người 
		Armenia là Karelin II cũng như Thượng Phụ Cilicia Aram I. Những cuộc 
		viếng thăm của các ngài ở Ṭa Thánh, cùng với những giây phút cầu nguyện 
		chúng ta cùng thực hiện, đă là những ǵ củng cố chúng ta trong sự hiệp 
		thông và xác định việc chúng ta dấn thân cho lư tưởng thánh thiện cổ vơ 
		mối hiệp nhất Kitô giáo.  
		  
		Với tinh 
		thần tạ ơn Chúa, tôi cũng muốn bày tỏ ḷng tri ân của tôi với việc dấn 
		thân không nao núng của Giáo Hội Tông Truyền Armenia trong vấn đề tiếp 
		tục đối thoại về thần học giữa Giáo Hội Công giáo và các Giáo Hội Chính 
		Thống Đông phương. Cuộc đối thoại này, được nâng đỡ bởi việc nguyện cầu, 
		đă đạt được sự tiến bộ trong việc thắng vượt gánh nặng hiểu lầm trong 
		quá khứ, và mang lại nhiều hứa hẹn trong tương lai.  
		………….. 
		Từ 
		các thế 
		kỷ
		
		đầu 
		tiên củw 
		Kitô giáo, cộng
		
		đồng 
		Armenia 
		ở 
		Giêrusalem 
		đă 
		có 
		được 
		một 
		lịch 
		sử 
		rạng 
		ngời,
		
		được
		đánh 
		dấu 
		không ít bởi 
		t́nh trạng 
		triển 
		nở
		
		đặc 
		biệt
		
		đời 
		sống 
		và văn 
		hóa 
		đan 
		tu liên hệ 
		với 
		những 
		nơi 
		thánh này cùng với 
		những 
		truyền 
		thống 
		về 
		phụng 
		vụ
		
		được 
		khai triển 
		chung quanh những 
		nơi 
		thánh 
		ấy. 
		Ngôi Vương 
		Cung Thánh 
		Đường 
		khả 
		kính này, cùng với 
		Ṭa Thượng 
		Phụ 
		và những 
		cơ 
		cấu 
		giáo dục 
		và văn 
		hóa khác nhau gắn 
		liền 
		với 
		ṭa 
		ấy, 
		là những 
		ǵ chứng 
		thực 
		cho lịch 
		sử 
		lâu dài và nổi 
		nang này 
		
		……………….…. 
		
		
		http://www.vatican.va/holy_father/benedict_xvi/speeches/2009/may/documents/hf_ben-xvi_spe_20090515_san-giacomo_en.html 
		  |  |