|  | 
		  
		
		 
		
		ĐTC Biển 
		Đức XVI: Tơng Du Thánh Địa   
		
		Diễn Từ 
		với Các Tổ Chức Đối Thoại Liên Tôn trong Hội Trường Trung Tâm Đức Bà
		 
		
		ở 
		Giêrusalem
		Thứ Hai 11/5/2009   
		  
		Chư 
		Huynh Giám Mục 
		thân mến, 
		Quí 
		Tôn Vị 
		Lănh 
		Đạo 
		Tôn Giáo 
		Các Bạn 
		thân mến 
		  
		Tôi cảm 
		thấy 
		hết 
		sức 
		hân hoan 
		được 
		gặp 
		gỡ 
		quí vị 
		vào buối 
		tối 
		hôm nay. Tôi xin cám 
		ơn
		
		Đức 
		Thượng 
		Phụ 
		Fouad Twal về 
		những 
		lời 
		lẽ 
		nghênh 
		đón 
		tôi thay cho hết 
		mọi 
		người 
		hiện 
		diện 
		nơi
		đây.
		
		Để
		đáp 
		lễ, 
		tôi xin gửi
		
		đến 
		quí vị 
		ḷng cảm 
		mến 
		nồng 
		hậu 
		và lời 
		chào thân ái 
		đến 
		tất 
		cả 
		quí vị 
		cùng những 
		phần 
		tử 
		thuộc 
		các nhóm và tổ 
		chức
		
		được 
		quí vị
		
		đại 
		diện.
		 
		  
		“Thiên 
		Chúa 
		đă 
		nói cùng Abram rằng 
		‘Hăy rời 
		bỏ 
		xứ 
		sở 
		của 
		ngươi, 
		thân bằng 
		quyến 
		thuộc 
		của 
		ngươi 
		và nhà cửa 
		cha mẹ 
		ngươi
		
		để
		đi
		
		đến 
		một 
		mảnh
		
		đất 
		Ta sẽ 
		chỉ 
		cho ngươi’… 
		thế 
		là Abram ra 
		đi… 
		mang theo vợ 
		của 
		ḿnh là Sara” (Gen 12:1-5). Tiếng 
		gọi
		
		đột 
		ngột 
		của 
		Thiên Chúa, một 
		tiếng 
		gọi 
		bắt
		
		đầu 
		mở 
		màn cho lịch 
		sử 
		của 
		những 
		truyền 
		thống 
		tin tưởng 
		của 
		chúng ta, 
		đă
		
		được 
		lắng 
		nghe 
		ở 
		giữa 
		cuộc 
		sống 
		b́nh thường 
		hằng 
		ngày. Và lịch 
		sử 
		sau 
		đó
		đă
		
		được 
		h́nh thành, không phải 
		một 
		cách tách biệt 
		mà nhờ 
		cuộc 
		hội 
		ngộ 
		với 
		các nền 
		văn 
		hóa của 
		người 
		Ai Cập, 
		Hittite, Sumerian, Babylon, Persian và Hy Lạp.
		 
		  
		Đức 
		tin là những 
		ǵ 
		được 
		sống 
		trong một 
		nền 
		văn 
		hóa nào 
		đó. 
		Lịch 
		sử 
		về 
		tôn giáo chứng 
		tỏ 
		rằng 
		một 
		cộng
		
		đồng 
		tín hữu 
		tiến 
		triển 
		tùy theo cấp
		
		độ 
		của 
		ḷng trung tín 
		đối 
		với 
		Thiên Chúa, rút tỉa 
		từ 
		và h́nh thành nên nền 
		văn 
		hóa nó gặp 
		gỡ.
		
		Đường 
		lối 
		này cũng
		
		được 
		thấy 
		nơi 
		từng 
		tín hữu 
		thuộc 
		các 
		đại 
		truyền 
		thống 
		tôn giáo 
		độc 
		thần,
		ở 
		chỗ, 
		lắng 
		nghe thấy 
		tiếng 
		của 
		Thiên Chúa, như 
		Abraham, chúng ta 
		đáp 
		lại 
		tiếng 
		gọi 
		của 
		Ngài và bắt
		
		đầu 
		t́m kiếm 
		những 
		ǵ xẩy 
		ra 
		đúng 
		như 
		các lời 
		hứa 
		hẹn 
		của 
		Ngài, nỗ 
		lực 
		tuân theo ư muốn 
		của 
		Ngài, h́nh thành 
		đường
		đi 
		nước 
		bước 
		cho nền 
		văn 
		hóa của 
		chúng ta.  
		  
		
		Ngày nay, gần 
		4000 năm 
		từ 
		thời 
		Abraham, cuộc 
		gặp 
		gỡ 
		của 
		các tôn giáo với 
		văn 
		hóa xẩy 
		ra không phải 
		chỉ
		ở 
		trên b́nh diện
		
		địa 
		dư. 
		Một 
		số 
		khía cạnh 
		của 
		việc 
		toàn cầu 
		hóa, và 
		đặc 
		biệt 
		là thế 
		giới 
		của
		điện 
		toán toàn cầu,
		đang 
		tạo 
		nên một 
		thứ 
		văn 
		hóa thực 
		sự 
		là bao rộng, 
		mà giá trị 
		của 
		nó khác nhau qua vô số 
		những 
		biểu 
		lộ 
		của 
		nó. Chắc 
		chắn 
		là thành quả 
		dồi 
		dào 
		đă
		
		đạt
		
		được 
		trong việc 
		tạo 
		nên một 
		cảm 
		quan gần 
		gũi 
		và hiệp 
		nhất 
		trong gia 
		đ́nh 
		nhân loại 
		khắp 
		thế 
		giới 
		rộng 
		lớn. 
		Tuy nhiên, 
		đồng 
		thời 
		cái bố 
		trí bất 
		tận 
		của 
		các ngơ lối 
		này, qua 
		đó, 
		con người 
		ta tiện 
		lợi 
		có 
		được 
		những 
		nguồn 
		tín liệu 
		khác nhau, có thể 
		dễ 
		trở 
		thành một 
		dụng 
		cụ 
		gia tăng 
		t́nh trạng 
		phân mảnh,
		ở 
		chỗ, 
		cái hiệp 
		nhất 
		của 
		kiến 
		thức 
		bị 
		tan vỡ 
		và những 
		khả 
		năng 
		phức 
		tạp 
		về 
		vấn
		
		đề 
		phê b́nh, nhận
		
		định 
		và phân biệt 
		học 
		biết 
		từ 
		các truyền 
		thống 
		hàn lâm và 
		đạo 
		lư, có những 
		lúc bị 
		qua mặt 
		hay bỏ 
		bê.  
		  
		Dĩ 
		nhiên bấy 
		giờ 
		vấn
		
		đề
		
		được
		
		đặt 
		ra là tôn giáo 
		đóng 
		góp như 
		thế 
		nào cho những 
		nền 
		văn 
		hóa của 
		thế 
		giới 
		trước 
		bối 
		cảnh 
		của 
		một 
		chiều 
		hướng 
		toàn cầu 
		hóa nhanh chóng này. V́ có nhiều 
		người 
		mau mắn 
		cho thấy 
		những 
		khác biệt 
		sẵn 
		có hiển 
		nhiên giữa 
		các tôn giáo, là tín hữu 
		hay những 
		người
		
		đạo 
		hạnh 
		chúng ta gặp 
		phải 
		cuộc 
		thách 
		đố 
		trong việc 
		rơ ràng loan truyền 
		những 
		ǵ chúng ta cùng nhau có 
		được. 
		 
		  
		Bước
		
		đầu 
		tiên theo 
		đức 
		tin của 
		Abraham, và những 
		bước 
		của 
		chúng ta 
		đến 
		hay từ 
		hội
		
		đường, 
		nhà thờ,
		
		đền
		đài 
		hay 
		đền 
		thờ,
		
		đều 
		tiến 
		bước 
		trên con 
		đường 
		lịch 
		sử 
		duy nhất 
		của 
		loài người 
		chúng ta, một 
		lịch 
		sử 
		tỏ 
		hiện 
		trong cuộc 
		hành tŕnh này, chúng ta có thể 
		nói, dẫn 
		tới 
		thánh Giêrusalem vĩnh 
		cửu 
		(cf. Rev 21:23). Tương 
		tự 
		như 
		thế, 
		hết 
		mọi 
		văn 
		hóa, với 
		khả 
		năng 
		nội 
		tại 
		của 
		ḿnh trong việc 
		cống 
		hiến 
		và lănh nhận,
		
		đều 
		biểu 
		hiện 
		bản 
		tính duy nhất 
		của 
		con người. 
		Tuy nhiên, cá nhân không bao giờ 
		hoàn toàn bày tỏ 
		trọn 
		vẹn 
		qua nền 
		văn 
		hóa của 
		ḿnh, nhưng 
		vượt 
		qua nó bằng 
		một 
		cuộc 
		t́m kiếm 
		liên lỉ 
		một 
		cái ǵ 
		đó 
		c̣n hơn 
		thế 
		nữa. 
		Các bạn 
		thên mến, 
		từ 
		quan 
		điểm 
		này, chúng ta thấy
		
		được 
		tiềm 
		năng 
		của 
		một 
		mối 
		hiệp 
		nhất 
		không lệ 
		thuộc 
		vào tính chất
		
		đồng 
		nhất. 
		Cho dù những 
		thứ 
		khác biệt 
		chúng ta khám phá thấy 
		nơi 
		việc
		
		đối 
		thoại 
		liên tôn có nhũng 
		lúc trở 
		thành các chướng 
		ngại 
		vật, 
		chúng vẫn 
		không 
		được 
		là che khuất 
		cái cảm 
		quan chung của 
		sự 
		kinh sợ 
		và kính trọng
		
		đối 
		với 
		vũ 
		trụ,
		
		đối 
		với 
		tuyệt
		
		đối 
		thể 
		và 
		đối 
		với 
		chân lư, những 
		ǵ thôi thúc con người
		
		đạo 
		hạnh 
		trước 
		hết 
		nói chuyện 
		với 
		nhau. Thật 
		vậy, 
		niềm 
		xác tín chung 
		đó 
		là những 
		thực 
		tại 
		siêu việt 
		này 
		đều 
		bắt 
		nguồn 
		nơi 
		– và mang dấu 
		vết 
		của 
		– 
		Đấng 
		Toàn Năng
		
		được 
		thành phần 
		tín hữu 
		chấp 
		nhận 
		với 
		nhau, với 
		các tổ 
		chức 
		của 
		chúng ta, xă hội 
		của 
		chúng ta, thế 
		giới 
		của 
		chúng ta. Nhờ
		đó, 
		chúng ta chẳng 
		những 
		làm phong phú nền 
		văn 
		hóa mà c̣n h́nh thành nên nó nữa,
		ở 
		chỗ, 
		cuộc 
		sống 
		tín trung tôn giáo làm âm vang sự 
		hiện 
		diện 
		bừng 
		lên của 
		Thiên Chúa và nhờ
		đó 
		h́nh thành một 
		nền 
		văn 
		hóa không bị
		ấn
		
		định 
		bởi 
		những 
		lằn 
		ranh giới 
		của 
		thời 
		không mà là 
		được 
		h́nh thành chính yếu 
		bởi 
		những 
		nguyên tắc 
		và hoạt
		
		động 
		xuất 
		phạt 
		từ 
		niềm 
		tin.  
		  
		Niềm 
		tin của
		
		đạo 
		giáo là những 
		ǵ bao hàm chân lư. Ai tin tưởng 
		là người
		đang 
		t́m kiếm 
		chân lư và sống 
		theo chân lư. Mặc 
		dù vị 
		trung gian nhờ
		đó 
		chúng ta biết 
		khám phá và truyền
		
		đạt 
		sự 
		thật 
		khác nhau tùy theo tôn giáo, chúng ta không 
		được 
		lui bước 
		trước 
		nỗ 
		lực 
		làm chứng 
		cho quyền 
		lực 
		của 
		chân lư. Cùng nhau chúng ta có thể 
		tuyên bố 
		Thiên Chúa là 
		Đấng 
		hiện 
		hữu 
		và có thể 
		nhận 
		biết, 
		trái 
		đất 
		này 
		được 
		Ngài tạo 
		dựng 
		nên, chúng ta là thành phần 
		thụ 
		tạo 
		của 
		Ngài, và Ngài 
		đă 
		kêu gọi 
		hết 
		mọi 
		con người 
		nam nữ
		
		đến 
		với 
		lối 
		sống 
		biết 
		tỏ 
		ra tôn trọng 
		dự 
		án của 
		Ngài 
		đối 
		với 
		thế 
		giới. 
		Các bạn 
		mến, 
		nếu 
		chúng ta tin tưởng 
		chúng ta có một 
		qui chuẩn 
		phán 
		đoán 
		và nhận
		
		định 
		những 
		ǵ là thần 
		linh theo nguồn 
		gốc 
		và những 
		ǵ 
		được
		ấn
		
		định 
		cho toàn thể 
		nhân loại,
		
		để 
		rồi 
		chúng ta không thể 
		nào cảm 
		thấy 
		mệt 
		mỏi 
		trong việc 
		bày tỏ 
		kiến 
		thức 
		này trong 
		đời 
		sống 
		dân sự. 
		Cần 
		phải 
		cống 
		hiến 
		sự 
		thật 
		cho tất 
		cả 
		mọi 
		người; 
		nó giúp cho tất 
		cả 
		mọi 
		phần 
		tử 
		trong xă hội. 
		Nó chiếu 
		giăi ánh sáng cho nền 
		tảng 
		của 
		luân lư và 
		đạo 
		lư, và làm cho lư trí thêm sức 
		mạnh
		
		để 
		vươn 
		ra ngoài cả 
		tầm 
		tay với 
		của 
		lư trí 
		để 
		bày tỏ 
		những 
		niềm 
		khát vọng 
		chung sâu xa nhất 
		của 
		chúng ta. Chẳng 
		những 
		không 
		đe 
		dọa 
		tới 
		việc 
		khoan nhượng
		
		đối 
		với 
		những 
		khác biệt 
		hay tính cách 
		đa 
		văn 
		hóa, sự 
		thật 
		làm cho việc
		
		đồng 
		thuận 
		trở 
		thành khả 
		dĩ 
		và giúp cho cuộc 
		tranh luận 
		chung trở 
		thành hợp 
		lư, thành thực 
		và khả 
		tín, cũng 
		như 
		mở
		
		đường 
		tiến 
		tới 
		ḥa b́nh. Việc 
		nuôi dưỡng 
		ư muốn 
		tuân phục 
		sự 
		thật 
		thực 
		sự 
		nới 
		rộng 
		quan niệm 
		của 
		trí khôn chúng ta và lănh vực 
		áp dụng 
		của 
		nó, và khả 
		dĩ 
		hóa cuộc
		
		đối 
		thoại 
		chân thực 
		về 
		văn 
		hóa và tôn giáo rất
		ư 
		là khẩn 
		trương 
		ngày nay.  
		  
		
		Tuy nhiên, một 
		một 
		người 
		trong chúng ta nơi
		đây
		
		đều 
		biết 
		rằng 
		ngày nay tiếng 
		nói của 
		Thiên Chúa không 
		được 
		lắng 
		nghe cho lắm, 
		và chính lư trí 
		đă 
		thường 
		trở 
		nên 
		điếc 
		lác trước 
		thần 
		linh. Tuy nhiên, cái ‘trống 
		rỗng’ 
		này không phải 
		là cái trống 
		rỗng 
		của 
		sự 
		thinh lặng. 
		Thật 
		vậy, 
		nó là những 
		ǵ 
		ầm
		ĩ 
		theo 
		đ̣i 
		hỏi 
		của 
		cái tôi, là những 
		hứa 
		hẹn 
		hoang 
		đường 
		và là những 
		niềm 
		hy vọng 
		sai quay rất 
		thường 
		chiếm 
		cứ 
		chính 
		địa
		điểm 
		là nơi 
		Thiên Chúa t́m kiếm 
		chúng ta. Bởi 
		vậy 
		chúng ta có thể 
		hay chăng 
		giành chỗ 
		– những 
		nơi 
		thoải 
		mái an b́nh và sâu xa suy nguyện 
		– nơi 
		có thể 
		nghe thấy 
		tiếng 
		nói của 
		Thiên Chúa cách mới 
		mẻ, 
		nơi 
		có thể 
		khám phá thấy 
		sự 
		thật 
		của 
		Ngài trong chiều 
		kích phổ 
		quan của 
		lư trí, nơi 
		hết 
		mọi 
		cá nhân, bất 
		kể 
		chốn 
		cư 
		trú hay nhóm chủng 
		tộc, 
		hoặc 
		mầu 
		sắc 
		chính trị, 
		hay niềm 
		tin tôn giáo, có thể
		
		được 
		tôn trọng 
		như 
		là một 
		con người, 
		như 
		là một
		
		đồng 
		loại? 
		Trong một 
		thời
		
		đại 
		của 
		phương 
		tiện 
		tín liệu 
		mau chóng cùng với 
		các khuynh hướng 
		xă hội
		đang 
		làm phát sinh một 
		thứ 
		văn 
		hóa 
		độc
		điệu, 
		th́ việc 
		suy tư 
		sâu xa trước 
		bối 
		cảnh 
		của 
		việc 
		Thiên Chúa hiện 
		diện 
		sẽ 
		làm cho lư trí mạnh 
		bạo 
		hơn, 
		kích thích thiên tài sáng tạo, 
		dễ 
		dàng hóa việc 
		sáng suốt 
		cảm 
		nhận 
		về 
		những 
		thực 
		hành văn 
		hóa và tán thành giá trị 
		phổ 
		quát của 
		niềm 
		tin tôn giáo.   
		  
		Các bạn 
		thân mến, 
		những 
		tổ 
		chức 
		và nhóm hội
		
		được 
		các bạn
		
		đại 
		diện
		đang 
		dấn 
		thân vào việc
		
		đối 
		thoại 
		liên tôn và cổ 
		vơ những 
		sáng kiến 
		về 
		văn 
		hóa trong một 
		phạm 
		vị 
		rộng 
		lớn
		ở 
		các cấp
		
		độ. 
		… (tới
		đây
		ĐTC 
		nói sơ 
		qua một 
		chút về 
		sinh hoạt 
		của
		
		Đại 
		Học 
		Bêlem)
		Một 
		số 
		người 
		muốn 
		chúng ta tin rằng 
		những 
		khác biệt 
		của 
		chúng ta hẳn 
		là một 
		nguyên do gây chia rẽ 
		và bởi 
		thế 
		cần 
		phải
		
		được 
		nhân nhượng 
		hết 
		sức. 
		Một 
		số 
		ít thậm 
		chí chủ 
		trương 
		rằng 
		tiếng 
		nói của 
		chúng ta cần 
		phải 
		nín thinh 
		đi. 
		Thế 
		nhưng, 
		chúng ta biết 
		rằng 
		những 
		khác biệt 
		của 
		chúng ta không bao giờ
		
		được 
		là nguồn 
		mạch 
		bất 
		khả 
		tránh cho những 
		ǵ là va chạm 
		hay căng 
		thẳng 
		hoặc 
		giữa 
		chúng ta hay chung xă hội. 
		Trái lại, 
		chúng cung cấp 
		một 
		cơ 
		hội 
		tuyệt 
		vời 
		cho dân chúng thuộc 
		các tôn giáo khác nhau cùng nhau sống 
		bằng 
		một 
		ḷng sâu xa tôn trọng, 
		quí mến 
		và cảm 
		nhận 
		lẫn 
		nhau, phấn 
		khích nhau trên con 
		đường 
		tiến
		
		đến 
		cùng Thiên Chúa. 
		Được 
		tác 
		động 
		bởi
		
		Đấng 
		Toàn Năng 
		và soi sáng bởi 
		chân lư của 
		Ngài, chớ 
		ǵ các bạn 
		tiếp 
		tục 
		tiến 
		bước 
		một 
		cách can 
		đảm, 
		tôn trọng 
		tất 
		cả 
		những 
		ǵ khác biệt 
		giữa 
		chúng ta và cổ 
		vơ tất 
		cả 
		những 
		ǵ liên kết 
		chúng ta như 
		là thành phần 
		tạo 
		vật
		
		được 
		chúc phúc với 
		niềm
		
		ước 
		vọng 
		mang hy vọng
		
		đến 
		cho các cộng
		
		đồng 
		của 
		chúng ta và thế 
		giuới. 
		Xin Thiên Chúa hướng 
		dẫn 
		chúng ta theo con 
		đường 
		này!   
		
		Đaminh Maria Cao tấn Tĩnh, BVL chuyển dịch trực tiếp tù mạng điện toán 
		toàn cầu của Ṭa Thánh 
		
		(những chỗ được in đậm lên là do tự ư của người dịch trong việc làm 
		nổi bật những điểm chính yếu quan trọng)  |  |