Tông Huấn
LỜI
CHÚA
của
Đức
Thánh Cha Biển
Đức
XVI
gửi
Các Vị
Giám Mục,
Giáo Sĩ,
Tu Sĩ
và Giáo Dân
về
Lời
của
Thiên Chúa trong
Đời
Sống
và Sứ
Vụ
của
Giáo Hội
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
chuyển dịch trực tiếp từ
http://www.vatican.va/holy_father/benedict_xvi/apost_exhortations/documents/hf_ben-xvi_exh_20100930_verbum-domini_en.pdf
Phần Một
Lời
Thiên Chúa – Verbum Dei
“Từ
ban đầu đã có Lời, và Lời ở với Thiên Chúa, và Lời là Thiên Chúa…
và Lời đã hóa
thành nhục thể” (Jn 1:1,14)
Việc Dẫn Giải Thánh
Kinh trong Giáo Hội
Kitô hữu, Người
Do Thái và Thánh Kinh
43. Sau khi cứu
xét đến mối liên hệ chặt chẽ giữa Tân Ước và Cựu Ước, giờ đây chúng
ta dĩ nhiên hướng tới một mối liên kết đặc biệt giữa Kitô hữu và
người Do Thái được xuất phát từ mối liên hệ ấy, một mối liên kết
không bao giờ được coi thường. Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, khi
nói đến người Do Thái, đã gọi họ là “’những người anh em yêu dấu’
của chúng ta trong đức tin của Abraham là vị Tổ Phụ của chúng ta”
(141). Việc nhìn nhận sự kiện này không phải là vấn đề chẳng lưu tâm
gì tới những trường hợp bất liên tục được Tân Ước khẳng định liên
quan tới những cơ cấu của Cựu Ước, lại càng chẳng lưu tâm gì tới
việc nên trọn của các cuốn Sách Thánh nơi mầu nhiệm của Chúa Giêsu
Kitô, Đấng được nhìn nhận là Đấng Thiên Sai và là Con Thiên Chúa.
Cũng thế, cái khác biệt sâu xa và toàn diện này không hề bao hàm
tính chất thù nghịch với nhau. Gươncg của Thánh Phaolô (cf.
Rom
9-11) đã cho thấy ngược
lại là “một thái độ tôn kính, cảm mến và yêu thương đối với dân Do
Thái là thái độ Kitô giáo thực sự nơi tình trạng hiện nay, một tình
trạng nhiệm mầu trong toàn thể dự án tích cực của Thiên Chúa”
(142).
Thật vậy, Thánh Phaolô
đã nói về người Do Thái rằng: “về việc tuyển chọn thì họ là thành
phần được mến thương do bởi cha ông tổ phụ của họ, vì những ân ban
và tiếng gọi của Thiên Chúa là những gì bất khả vãn hồi!” (Rom
11:28-29).
Thánh Phaolô cũng sử dụng hình ảnh sống động về cây olive để diễn tả
mối liên hệ rất chặt chẽ giữa Kitô hữu và người Do Thái: Giáo Hội
của Dân Ngoại như chồi của một cây olive hoang dại, được ghép vào
cây olive tốt tươi là thành phần dân của Giao Ước (cf.
Rom
11:17-24). Nói cách
khác, chúng ta có được dưỡng thực của chúng ta từ cùng nguồn gốc
thiêng liêng ấy. Chúng ta gặp gỡ nhau như những người anh chị em,
thành phần có những lúc trong lịch sử của mình bị căng thẳng trong
mối liên hệ, nhưng hiện nay mạnh mẽ dấn thân cxây dựng những chiếc
cầu nối tình hữu nghị lâu bền (143). Như Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô
II đã có lần nói: “Chúng ta có nhiều điều chung. Cùng nhau chúng ta
có thể thực hiện nhiều sự cho hòa bình, công lý cũng như cho một thế
giới huynh đệ hơn và nhân baả hơn” (144).
Một lần nữa tôi muốn
nói rằng Giáo Hội trân trọng biết bao việc Giáo Hội
đối thoại với người Do
Thái. Bất cứ
khi nào thích đáng, cần phải tạo cơ hội để gặp gỡ và trao đổi một
cách công khai cũng như tư riêng, nhờ đó làm gia tăng việc tương
kiến, tương kính và và tương hợp, cũng như trong việc học hỏi nghiên
cứu các cuốn Sách Thánh.
(còn tiếp)