|   | 
				
		 
		  
		
		
		  
		
		
		Trường Sa mùa biển lặng  
		 
		Kỳ 1: Tiếng vọng của lịch sử 
		 
		 
		Tàu HQ 996 chầm chậm rời khỏi Cảng Ba Son hướng ra biển lớn. Tháng tư 
		mùa biển lặng, sóng biển thật êm đềm nhưng sóng trong ḷng lại xôn xao 
		bởi nơi chúng tôi sắp đến là Trường Sa. Trường Sa, hai tiếng ấy sao mà 
		thiêng liêng vậy. Chân chưa đến mà ḷng đă bồi hồi bởi những âm vang của 
		lịch sử. Bao người con đất Việt đă anh dũng hy sinh, quyết bảo vệ chủ 
		quyền để hôm nay chúng tôi được đến với quần đảo cực Đông của Tổ quốc.
		 
		 
		° Âm vang lịch sử 
		 
		 
		Đoàn công tác thả hoa tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ đă hy sinh tại 
		vùng biển Cô Lin - Len Đao. 
		 
		Tàu HQ 996 đưa chúng tôi rời khỏi Cảng Ba Son vào một ngày giữa tháng tư. 
		Tiếng c̣i tàu hú vang rền đầy kiêu hănh báo hiệu một chuyến hải hành 
		vượt mấy trăm hải lư đến quần đảo băo tố - Trường Sa. Con tàu chầm chậm 
		đi dọc sông Sài G̣n hướng ra biển lớn. Tàu ngang qua bến Nhà Rồng ḷng 
		bỗng thấy xúc động gợi nhớ câu chuyện lịch sử: Tại đây, năm 1911 Chủ 
		tịch Hồ Chí Minh vĩ đại khi ấy c̣n là chàng thanh niên Nguyễn Tất Thành 
		đă bước chân xuống con tàu La Tuoche Tréville ra đi t́m đường cứu nước. 
		Những ngày tháng bôn ba của Người đă đặt nền móng cho một nước Việt Nam 
		độc lập thống nhất, để hôm nay tôi lại được đến Trường Sa.  
		 
		Đêm đầu tiên xa đất liền, nằm nghe sóng vỗ nhè nhẹ dưới thân tàu mà ngỡ 
		như lời của cha ông từ ngh́n xưa vọng về. H́nh như trong những âm vang 
		ấy có lời khẳng định chủ quyền Trường Sa của Việt Nam mà tôi đă đọc được 
		trong Bách khoa toàn thư mở Wikipedia, cũng như tài liệu về quần đảo 
		Trường Sa mà Nhà Xuất bản Quân đội nhân dân vừa ấn hành: Trong bản đồ xứ 
		Đàng Trong do Bùi Thế Đạt vẽ năm 1774 và Đại Nam thống nhất toàn đồ vẽ 
		khoảng năm 1838 đều thể hiện ?oBăi cát vàng? Hoàng Sa, Vạn lư Trường Sa 
		đều là lănh thổ Việt Nam. Trong cuốn Phủ biên tạp lục của nhà bác học Lê 
		Quư Đôn, Trường Sa được xác định rơ thuộc về Quảng Ngăi. Ông c̣n miêu tả 
		đó là nơi người Việt khai thác các sản vật của biển và những đồ vật c̣n 
		sót lại từ các vụ đắm tàu. Tài liệu sử của triều Nguyễn cũng đă khẳng 
		định, nhà nước Việt Nam liên tục nhiều thế kỷ đều làm chủ, điều tra, 
		khảo sát, lập bản đồ quần đảo Trường Sa? 
		 
		Khi lên boong tàu để ngắm biển đêm, tôi cùng một đồng nghiệp ở Báo Đà 
		Nẵng bắt gặp Đại tá Nguyễn Cộng Ḥa - Chủ nhiệm Chính trị Quân chủng Hải 
		quân cũng đang cùng một nỗi ḷng, một tâm trạng. Bằng chất giọng Hà Tĩnh, 
		ông kể cho chúng tôi nghe về những tấm gương hy sinh anh dũng để bảo vệ 
		quần đảo Trường Sa. Trong lịch sử, việc làm chủ và khai thác quần đảo 
		Trường Sa của Việt Nam vẫn được các nước tôn trọng, vậy mà ngày 
		14-3-1988 ta đă phải đổ máu để giữ chủ quyền biển đảo quê hương. Trong 
		trận chiến không cân sức ấy, người anh hùng Trần Văn Phương đă chiến đấu 
		tới hơi thở cuối cùng, đến khi tim ngừng đập mà tay vẫn ôm trọn lá cờ Tổ 
		quốc ướt đẫm máu ḿnh. Hay chuyện về anh hùng Vũ Huy Lễ và các đồng đội 
		trong lúc nguy cấp đă lao thẳng con tàu HQ 505 lên đảo Cô Lin để giữ đảo. 
		Con tàu bỗng chốc hóa thành lô cốt để những người lính đảo chiến đấu đến 
		cùng? Và c̣n bao nhiêu câu chuyện về sự hy sinh của quân dân huyện đảo 
		Trường Sa mà cuốn sổ tay công tác của tôi không kịp ghi hết. Sau này khi 
		lên đảo Nam Yết, một lần nữa tôi thực sự xúc động khi nghe tâm sự của 
		Cao Tuấn Anh - chiến sĩ trẻ quê ở Sầm Sơn - Thanh Hóa: ?oEm rất tự hào 
		v́ được khoác trên ḿnh quân phục Hải quân, ra công tác ở Trường Sa. Từ 
		khi ra đảo, em biết thêm những câu chuyện về sự hy sinh và chiến công 
		của các anh hùng Vũ Huy Trừ, Nguyễn Văn Lanh, Nguyễn Thanh Tùng? Em cố 
		gắng phấn đấu, rèn luyện để được công tác lâu dài tại đảo?. Truyền thống 
		anh hùng của Quân chủng Hải quân đă thấm vào máu thịt những người lính 
		trẻ hôm nay.  
		 
		° Đường đến Trường Sa  
		 
		 
		Chiến sĩ Hải quân đảo Nam Yết nhận quà của đất liền. 
		 
		Buổi chiều, tàu bắt đầu ra đến biển. Tháng tư mùa biển lặng, sóng biển 
		gợn nhẹ, tàu đi êm như ru. Không có những cơn sóng đánh ào ạt làm mọi 
		người say đến xây xẩm mặt mày như tôi từng nghe đồng nghiệp lớn tuổi kể 
		về những chuyến đi đến Trường Sa mùa giông băo. Ánh hoàng hôn hắt lên 
		mặt biển xanh thẫm, tạo nên bức tranh thiên nhiên rực rỡ, quyến rũ, làm 
		mọi người phải đổ xô ra boong tàu để nh́n ngắm biển trời quê hương. Nh́n 
		khung cảnh yên b́nh đó, cùng lá cờ Tổ quốc bay giữa nền trời xanh, trong 
		ḷng tôi tự hào thầm gọi 2 tiếng: ?oViệt Nam!?. Không tự hào sao được 
		khi giữa biển trời mênh mông, lá cờ Tổ quốc vẫn bay cao trên nóc con tàu 
		HQ 996; Không tự hào sao được khi những thế hệ trước đă có cái nh́n 
		chiến lược hướng ra biển để làm chủ cả một vùng biển rộng lớn với nhiều 
		loài hải sản quư như hải sâm, rùa biển, cá ngừ, tôm hùm! Hơn nữa, vùng 
		biển ấy là một trong 2 tuyến đường vận tải biển lớn nhất thế giới, lượng 
		tàu chở dầu qua vùng biển này lớn gấp 3 lần lượng tàu qua kênh đào Suez 
		và lớn gấp 5 lần so với kênh đào Panama? Càng đi xa tôi càng thấy đất 
		nước Việt Nam đẹp và kỳ vĩ. 
		 
		Chuyến hành tŕnh này, ngoài các cán bộ của Bộ Tư lệnh Hải quân c̣n có 
		đoàn công tác của 8 tỉnh (Trà Vinh, Bến Tre, Lâm Đồng, B́nh Định, Thừa 
		Thiên Huế, Quảng B́nh, Nghệ An, B́nh Định, Ninh B́nh) và 2 đơn vị: Viện 
		Ứng dụng công nghệ (Bộ Khoa học - Công nghệ), Đoàn Thanh niên Tổng Công 
		ty Hàng không Việt Nam? Hơn 130 người đến từ mọi miền của Tổ quốc, tất 
		cả hầu như mới gặp nhau lần đầu nhưng lại thân thiết đến lạ kỳ. Đêm đầu 
		tiên trên biển, chúng tôi đă kịp tổ chức một cuộc văn nghệ giao lưu giữa 
		các đoàn công tác mà chủ công là các ca sĩ, diễn viên của Đoàn Văn công 
		Quân chủng Hải quân. Các ca khúc Nối ṿng tay lớn, Gần lắm Trường sa? 
		như sợi dây vô h́nh kết nối chúng tôi lại gần nhau hơn. Đă bao lần hát 
		các ca khúc ấy trong những cuộc vui, nhưng chưa bao giờ trong tôi có cảm 
		xúc xốn xang lạ thường như đêm hôm ấy! Có lẽ, bởi chúng tôi đang cùng 
		chung một hành tŕnh đến quần đảo Trường Sa thân yêu, với ?ohành lư? là 
		những tấm ḷng ?ocả nước v́ Trường Sa?. 
		 
		Đêm về khuya, trăng thượng tuần chênh chếch trên mái đầu. Chúng tôi lên 
		boong để tận hưởng làn gió mát của biển. Thiếu tá Nguyễn Văn Sơn - 
		Thuyền trưởng tàu HQ 996 kể cho tôi nghe về những chuyện vui trong những 
		lần đi biển. Bất chợt anh nói: ?oChưa có một chuyến tàu nào đến quần đảo 
		Trường Sa lại êm đềm như chuyến này. Có lẽ vong linh của các chiến sĩ hy 
		sinh v́ quần đảo Trường Sa thương những người từ đất liền ra đảo nên đă 
		làm cho biển yên b́nh đến lạ thường??. Dẫu biết, sóng gió là chuyện của 
		thiên nhiên nhưng tôi cứ muốn tin những lời nói đùa của anh Sơn là sự 
		thật để thêm thắm đượm mối t́nh đất liền - đảo xa. Không biết có phải 
		nhờ anh linh của các chiến sĩ hay không mà chúng tôi có thật nhiều ?ohồng 
		phúc?: Mỗi ngày chúng tôi lại ngắm được b́nh minh và hoàng hôn trên biển 
		đẹp rực rỡ mà dám chắc rằng bàn tay của các họa sĩ thiên tài cũng không 
		vẽ được; xem những chú cá chuồn bay vèo vèo trên sóng thật vui mắt. May 
		mắn hơn, đoàn công tác c̣n được dịp chứng kiến đoàn cá heo nhào lộn bơi 
		theo tàu. Những lúc tàu neo lại giữa biển, đoàn công tác tổ chức câu cá 
		như những ngư dân thứ thiệt. Đại tá Nguyễn Văn Liên - Phó Chỉ huy Quân 
		sự Vùng 4 Hải quân là một tay câu rất lăo luyện. Chuyến đi này dù ?okém 
		may mắn? nhưng ông kịp tiêu diệt được 3 chú cá thu to, trong đó có một 
		con thu ngừ nặng hơn 20kg. Theo lời những người lính tàu, có chuyến đi 
		một đêm cả tàu đă câu được hơn 30 con cá ngừ đại dương. Thế mới biết 
		vùng biển này nhiều cá như thế nào, chỉ tiếc v́ điều kiện c̣n hạn chế 
		nên ngư dân của chúng ta chưa ra đây đánh bắt nhiều! 
		 
		 
		Câu cá ngừ đại dương. 
		 
		Chiều ngày thứ 3 trên biển, tàu chúng tôi đến vùng đảo Cô Lin, Len Đao 
		(nơi mà 19 năm về trước kẻ thù đă bất chấp công lư nổ súng xâm lấn chủ 
		quyền). Đoàn công tác đă làm lễ tưởng niệm 64 chiến sĩ hy sinh v́ chủ 
		quyền biển đảo của quê hương theo đúng nghi thức của những người đi 
		biển. Tất cả tập trung lên boong tàu, chỉnh tề cùng những người lính. 
		Ṿng hoa và những bó hương, hoa quả? từ đất liền được mang ra để thả 
		xuống biển. Sự kiện hào hùng và bi thương ấy đă được nghe kể, nhưng 
		không hiểu sao trong giây phút thiêng liêng khi Đại tá Nguyễn Cộng Ḥa - 
		Chủ nhiệm Chính trị Quân chủng Hải quân đọc lời tưởng niệm ?ocác anh măi 
		măi nằm lại với biển quê hương?? lại làm chúng tôi xúc động lạ kỳ. Mọi 
		người mắt đỏ hoe ngấn lệ. Ngay cả Thiếu tướng Phan Khuê Tảo - Trưởng 
		đoàn công tác rất dạn dày binh lửa, nước mắt cũng chảy dài trên má. Con 
		tàu HQ 996 kéo 3 hồi c̣i vang rền giữa biển trời lồng lộng. Thanh âm 
		nghe trầm hùng, kiêu hănh như lời thề quyết giữ biển trời quê hương của 
		các chiến sĩ Hải quân năm nào.  
		 
		Sau cuộc hành tŕnh 54 giờ trên biển, đảo Nam Yết đă hiện ra trong tầm 
		mắt. Đây là ḥn đảo nổi xa nhất về phía Nam của quần đảo Trường Sa. Giữa 
		biển khơi mênh mông là một ḥn đảo xanh ngắt, được bao quanh bởi một doi 
		cát trắng uốn cong mềm mại làm đảo Nam Yết như một làng quê vùng biển. 
		Lệnh được ban ra: ?oƯu tiên hàng và các nhà báo vào đảo trước, tiếp theo 
		là văn công? Tàu sẽ neo lại ở đảo Nam Yết 1 đêm?. Bao nhiêu mệt mỏi của 
		hành tŕnh hơn 300 hải lư dường như tan biến, chỉ c̣n lại một niềm háo 
		hức được đặt chân lên đảo nhỏ. Chúng tôi bước xuống xuồng để vào đảo mà 
		ḷng vẫn cứ xốn xang theo lời hát ca khúc Nơi anh đến của nhạc sĩ Thế 
		Song đang được phát trên loa tàu. Xuồng chưa cập bến nhưng từ xa đă 
		trông thấy những người lính đảo chào đón chúng tôi bằng nụ cười rạng rỡ 
		và cái vẫy tay nồng nhiệt. H́nh ảnh đầu tiên về Trường Sa hôm nay thật 
		ấn tượng trong tôi. 
		
		   | 
				  |