Đức Thánh Cha Phanxicô: Loạt Bài Giáo Lư về Đức Tin

Bài 22 (20/11/2013): Quyền năng tha tội

 

Anh Chị Em thân mến,

Thứ Tư tuần trước tôi đă nói về vấn đề tha thứ tội lỗi đặc biệt liên quan đến Phép Rửa. Hôm nay, chúng ta tiếp tục với đề tài thứ tha tội lỗi nhưng liên quan đến cái được gọi là "quyền năng đóng mở" (power of the keys) là một biểu hiệu thánh kinh về sứ vụ Chúa Giêsu ban cho các Tông Đồ.

Trước hết, chúng ta cần phải nhớ rằng vị đóng vai chính trong vấn đề thứ tha tội lỗi là Thánh Linh. Trong lần hiện ra đầu tiên với các Tông Đồ ở Nhà Tiệc Ly, Chúa Giêsu Phục Sinh đă thực hiện cử chỉ thở hơi trên các vị mà nói rằng: 'Các con hăy lănh nhận Thánh Linh. Các con tha tội cho ai th́ tội lỗi của họ sẽ được thứ tha; các con cầm tội ai th́ tội của họ bị cầm lại' (Gioan 20:22-23). Chúa Giêsu, vị đă biến h́nh nơi thân xác của Người, bấy giờ trở thành một con người mới để cống hiến các hoa trái vượt qua, hoa trái từ cuộc Tử Nạn và Phục Sinh của Người: Những tặng ân này là ǵ? B́nh an, hoan lạc, thứ tha tội lỗi, sứ vụ, thế nhưng trên hết Người ban Thánh Linh là nguồn mạch của tất cả các tặng ân ấy. Hơi thở của Chúa Giêsu, được kèm theo bởi những lời lẽ Người sử dụng để truyền đạt Thần Linh, cho thấy việc thông ban sự sống, một sự sống mới được tái sinh nhờ ơn tha thứ.

Tuy nhiên, trước khi thực hiện cử chỉ thở hơi và thông ban Thần Linh, Chúa Giêsu đă tỏ ra cho thấy các thương tích của Người, nơi đôi tay của Người cũng như ở cạnh sườn của Người: các thương tích ấy là giá cứu độ của chúng ta. Thánh Linh mang đến cho chúng ta ơn tha thứ của Thiên Chúa 'ngang qua' các thương tích của Chúa Giêsu. Người muốn bảo tồn những thương tích này, thậm chí trong lúc Người đang ở trên Thiên Đàng lúc này đây và tỏ cho Cha Người các thương tích đă cứu độ chúng ta. Nhờ quyền năng của các thương tích này mà tội lỗi của chúng ta được thứ tha: đó là cách Chúa Giêsu đă ban sự sống của Người cho chúng ta được b́nh an, cho chúng ta được hân hoan, cho chúng ta được ân sủng, cho chúng ta được thứ tha tội lỗi. Thật là tuyệt vời nh́n vào Chúa Giêsu như thế! 

Chúng ta tiến đến yếu tố thứ hai, đó là Chúa Giêsu ban cho các Tông Đồ quyền năng thứ tha tội lỗi; hơi khó hiểu về vấn đề làm thế nào một con người lại có thể tha tội, nhưng Chúa Giêsu đă ban cho năng quyền này. Giáo Hội là nơi được trao cho năng quyền đóng mở, một là tha thứ hay là cầm buộc. Thiên Chúa tha thứ cho hết mọi người nơi t́nh thương tối hậu của Ngài, thế nhưng chính Ngài lại muốn rằng những ai thuộc về Chúa Kitô và thuộc về Giáo Hội của Người cần phải lănh nhận ơn tha thứ qua các vị thừa tác viên của Cộng Đồng. T́nh thương của Thiên Chúa vươn đến với tôi qua thừa tác vụ tông đồ, các lỗi lầm của tôi được thứ tha và niềm hân hoan được ban cho tôi. Như thế Chúa Giêsu cũng kêu gọi chúng ta hăy sống ḥa giải theo chiều kích giáo hội, chiều kích cộng đồng. Điều này thật là tuyệt vời. Giáo Hội, một Giáo Hội là thánh đồng thời lại cần thống hối, đồng hành với cuộc hành tŕnh hoán cải của chúng ta suốt cả cuộc đời. Giáo Hội không phải là chủ nhân ông của năng quyền đóng mở này, Giáo Hội không phải là sở hữu chủ, mà là phục vụ viên của thừa tác vụ t́nh thương và cảm thấy hân hoan mỗi lần Giáo Hội có thể cống hiến tặng ân thần linh ấy.

Có lẽ nhiều người, bởi cá nhân chủ nghĩa và chủ quan chủ nghĩa, không hiểu chiều kích giáo hội nơi việc thứ tha, và Kitô hữu chúng ta cũng cảm thấy khó chịu bực tức về điều này nữa. Thật ra Thiên Chúa thứ tha riêng tư cho hết mọi tội nhân thống hối, thế nhưng, Kitô hữu lại gắn liền với Chúa Kitô và Chúa Kitô lại hiệp nhất với Giáo Hội. Đối với Kitô hữu chúng ta c̣n có một tặng ân khác và nó cũng là một việc dấn thân hơn nữa đó là việc khiêm tốn ngang qua thừa tác vụ của Giáo Hội. Chúng ta cần phải trân trọng điều này; nó là một tặng ân, một thứ chữa lành, một thứ bảo vệ và cũng là một thứ an toàn khi được Thiên Chúa thứ tha cho chúng ta. Tôi đi gặp một người anh em linh mục mà nói: 'Thưa cha, con đă làm điều này...' Và ngài đáp lại rằng: 'Thế nhưng cha tha tội cho con; Thiên Chúa thứ tha cho con'. Vào lúc bấy giờ, tôi tin rằng Thiên Chúa đă thứ tha cho toi! Thật là tuyệt vời, điều này bảo đảm rằng Thiên Chúa bao giờ cũng tha thứ cho chúng ta, Ngài không thôi tha thứ. Chúng ta không được ngừng nghỉ đến xin ơn tha thứ. Việc xưng thú tội lỗi của ḿnh có thể làm cho chúng ta ngượng ngùng, thế nhưng như mẹ của chúng ta và bà của chúng ta có thể nói rằng thà trở nên đỏ (thẹn thùng) một lần c̣n hơn là vàng cả ngàn lần. Anh chị em trở nên đỏ một lần nhưng rồi tội lỗi của chúng ta được thứ tha để rồi tiến bước.

Sau hết, một điểm cuối cùng: vị linh mục là dụng cụ cho việc thứ tha tội lỗi. Việc tha thứ của Thiên Chúa, một việc được ban cho chúng ta nơi Giáo Hội, được truyền đạt cho chúng ta qua thừa tác vụ của một người anh em của chúng ta là vị linh mục; một con người, như chúng ta cũng cần đến t́nh thương, trở thành dụng cụ thực sự của t́nh thương, khi cống hiến cho chúng ta t́nh yêu vô biên của Thiên Chúa là Cha... Phải, như tôi đă nói trước đây, Thiên Chúa bao giờ cũng lắng nghe anh chị em, thế nhưng, nơi Bí Tích Ḥa Giải Ngài gửi một người anh em mang đến cho chúng ta ơn tha thứ, một thứ an ṭan của việc thứ tha nhân danh Giáo Hội.

Việc phục vụ được vị linh mục thực hiện thay cho Thiên Chúa để thứ tha tội lỗi là những ǵ rất tế nhị, là một việc phục vụ rất tế nhị, cần cơi ḷng của vị linh mục sống trong an b́nh; có thế ngài mới không xử tệ với tín hữu mà là hiền lành, nhân ái và xót thương; có thế ngài mới có thể gieo rắc niềm hy vọng trong các cơi ḷng, và nhất là ngài ư thức rằng người anh em hay chị em đến với Bí Tích Ḥa Giải t́m kiếm ơn tha thứ và họ làm như vậy như rất nhiều người đă đến với Chúa Giêsu để được chữa lành. Bởi v́ linh mục mà không có sẵn tinh thần ấy, th́, trừ phi ngài cải thiện bản thân ḿnh, ngài không nên ban Bí Tích này. Phải chăng người tín hữu thống hối có nhiệm vụ ấy? Không! Họ có quyền được thấy nơi vị các linh mục là những người tôi tớ ban ơn tha thứ của Thiên Chúa.

Anh chị em thân mến, là phần tử của Giáo Hội, chúng ta có nhận thức được tặng ân chính Thiên Chúa ban cho chúng ta ấy hay chăng? Chúng ta có cảm thấy niềm vui được chữa lành này hay chăng, được việc chăm sóc từ mẫu của Giáo Hội đối với chúng ta hay chăng? Chúng ta có tỏ ra cảm nhận được điều này một cách chân t́nh và ân cần hay chăng? Chúng ta đừng quên rằng Thiên Chúa không bao giờ thôi tha thứ cho chúng ta; qua thừa tác vụ của vị linh mục, Ngài gh́ lấy chúng ta bằng một cái ôm mới tái sinh chúng ta và làm cho chúng ta có thể chỗi dậy một lần nữa đế lại tiếp tục cuộc hành tŕnh của chúng ta. Bởi v́ đó là đời sống của chúng ta, ở chỗ, tiếp tục chỗi dậy quay về đường ngay nẻo chính. Xin cám ơn anh chị em.

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch theo http://www.zenit.org/en/articles/on-the-forgiveness-of-sins--2

 

Người đàn ông biến diện trong lồng ngực giáo hoàng

Ông Vincio Riva, 53 tuổi, bị chứng bệnh neurofibromatosis mẫu 1 (tức chứng bướu cơ sợi thần kinh), một triệu chứng hiếm có gây ra những cục bưới nhức nhối mọc lên khắp thân thể của ông, rơ nhất là trên dung nhan, khi được tờ nguyệt san Panorama phỏng vấn đă cho biết ông đă nghẹn ngào không nói lên lời khi được gặp Đức Giáo Hoàng.

Thật vậy, hôm Thứ Tư ngày 6/11/2013, sau buổi triều kiến chung hằng tuần của Đức Thánh Cha Phanxicô, tấm h́nh chụp ngài ôm lấy người đàn ông biến dạng này đă được phổ biến nhanh chóng khắp thế giới.

Ông đến Quảng Trường Thánh Phêrô và tham dự buổi triều kiến chung của ĐTC lần đầu tiên trong đời, sau cuộc hành hương hằng năm ở Lộ Đức với nhóm Unitalsi Công Giáo Ư. Ông cho biết việc gặp gỡ Đức Thánh Cha Phanxicô "như ở trên Thiên Đàng vậy" và cuộc gặp gỡ này là khởi điểm mới của cuộc đời ông. Người đàn ông bất hạnh nhưng có phước này bày tỏ cảm nhận của ḿnh khi được chính vị giáo hoàng ôm lấy như sau:

"Đôi tay của ngài hết sức mềm dịu. Và nụ cười của ngài rất ư là tươi nở. Thế nhưng cái đánh động tôi nhất đó là việc ngài không lưỡng lự về việc có nên ôm lấy tôi hay chăng. Tôi không gây lây nhiễm, nhưng ngài đâu có biết như thế. Ngài chỉ biết làm điều ấy thôi: ngài đă ve vuốt cả khuôn mặt của tôi và khi ngài làm thế th́ tôi chỉ cảm thấy rằng ḿnh được yêu thương. Trước hết ngài đă hôn lấy bàn tay của tôi, trong khi bàn tay kia của ngài mơn trớn đầu tôi và các vết thương của tôi. Sau đó ngài kéo tôi vào mà ôm chặt lấy tôi, hôn lên gương mặt của tôi. Đầu của tôi dựa vào ngực của ngài, hai cánh tay của ngài ôm choàng lấy tôi. Điều này kéo dài hơn một phút, nhưng đối với tôi nó dường như là vô tận".

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, phóng dịch theo http://www.zenit.org/en/articles/severely-disfigured-man-embraced-by-pope-gives-interview