Căn cứ vào những lời của ĐTC Phanxicô 2 tuần trước khi ngài mở đầu bài giảng huấn về đề tài "Chết trong Chúa Kitô", chúng ta cứ tưởng rằng bài giáo lư tuần vừa rồi về đề tài "xác loài người ngày sau sống lại" là bài cuối cùng trong loạt bài đức tin trong Năm Đức Tin và cho Năm Đức Tin, một năm đă được chính thức kết thúc vào Chúa Nhật 24/11/2013. Lời của ngài nguyên văn như sau (người dịch tự ư in nghiêng, đậm và mầu các chữ cần nhấn mạnh):
 
"Tôi muốn kết thúc loạt bài giáo lư về 'Kinh Tin Kính' đă được thực hiện trong Năm Đức Tin mới bế mạc hôm Chúa Nhật vừa rồi. Trong bài giáo lư này và tới đây tôi muốn đề cập tới chủ đề về sự phục sinh của xác thịt, với 2 khía cạnh như được tŕnh bày trong Sách Giáo Lư Giáo Hội Công Giáo, tức là khía cạnh chúng ta chết đi và sống lại trong Chúa kitô. Hôm nay, tôi sẽ dừng lại ở khía cạnh thứ nhất, đó là khía cạnh "chết đi trong Chúa Kitô".
 
Thế nhưng, trong bài giáo lư hôm nay, Thứ Tư 11/12/2013, chúng ta lại thấy ngài dường như trở lại với tín điều cuối cùng của Kinh Tin Kính, đó là tín điều về "sự sống đời sau". Tuy nhiên, chúng ta lại ngỡ ngàng khi thấy ở ngay đầu bài ngài sử dụng chữ "bắt đầu": "I would like to begin...". Không biết ư của ngài thực sự như thế nào ở động từ "bắt đầu" này. Theo người dịch th́ h́nh như ngài muốn lợi dụng tín điều cuối cùng của Kinh Tin Kính để "bắt đầu" khai triển về một chủ đề của riêng ngài mà chưa có một vị giáo hoàng tiền nhiệm nào của ngài đă đụng tới. Đó là chủ đề "sự sống vĩnh hằng".
 
Và để khai triển một chủ đề then chốt trong dự án cứu độ và công cuộc cứu độ của Thiên Chúa và hết sức quan trọng đối với phần rỗi của loài người này, ngài đă không đi thẳng vào chính vấn đề "sự sống vĩnh hằng" ngay, chẳng hạn sự sống vĩnh hằng là ǵ, sự sống vĩnh hằng ra sao, làm sao chiếm hưởng sự sống vĩnh hằng v.v., mà lại đă bắt đầu bằng đề tài "Chung Thẩm", một đề tài, trước hết liên quan đến mầu nhiệm tái giáng trong vinh quang của Chúa Kitô, một mầu nhiệm cánh chung rất thích hợp với Mùa Vọng là mùa đợi trông Chúa Kitô đă đến lần thứ nhất và sẽ trở lại lần cuối cùng.
 
 
Đức Thánh Cha Phanxicô: Loạt Bài Giáo Lư về Đức Tin

Bài 25 (11/12/2013): Chung Thẩm

 
Xin chào Anh Chị Em thân mến buổi sáng!
 
Hôm nay, tôi bắt đầu loạt bài giáo lư vừa rồi về việc chúng ta tuyên xưng khi khẳng định rằng: "Tôi tin hằng sống vậy". Tôi sẽ đặc biệt chia sẻ về vấn đề Chung Thẩm. Tuy nhiên, chúng ta không được sợ, mà hăy nghe Lời Chúa nói những ǵ. Về điều này, chúng ta đọc trong Phúc Âm Thánh Mathêu: bấy giờ Chúa Kitô "sẽ đến trong vinh quang của Người, có tất cả mọi thiên thần ở cùng người... Tất cả mọi dân nước sẽ qui tụ lại trước nhan của Người, và Người sẽ phân họ ra như mục tử tách chiên ra khỏi đám dê, chiên th́ Người để ở bên phải c̣n đám dê th́ ở bên phía trái... Rồi chúng sẽ phải chịu h́nh phạt đời đời, c̣n kẻ công chính hưởng sự sống vĩnh cửu" (25:31-33,46). Khi chúng ta nghĩ đến việc tái giáng của Chúa Kitô và việc Chung Thẩm của Người, một biến cố sẽ tỏ hiện cho thấy nơi những thành quả tối hậu của nó sự thiện mà mỗi một người đă làm hay không làm trong đời sống trần gian của họ, th́ chúng ta đối diện với một mầu nhiệm vượt trên chúng ta, một mầu nhiệm chúng ta thậm chí không thể nào tưởng tượng nổi. Nó là một mầu nhiệm hầu như tự nhiên khơi lên trong chúng ta một cảm giác sợ hăi có lẽ đến rùng ḿnh. Tuy nhiên, nếu chúng ta suy nghĩ kỹ lưỡng về thực tại này th́ nó có thể mở rộng cơi ḷng của Kitô hữu và trở thành một động lực mạnh mẽ cho một niềm an ủi và tin tưởng.
 
Về vấn đề này, chứng từ của các cộng động Kitô giáo tiên khởi lại càng trở thành những ǵ phấn khích hơn nữa. Thật vậy, họ thường kèm theo các việc cử hành và việc nguyện cầu của họ bằng lời than thở Maranatha, một diễn tả được làm nên bởi hai chữ Aram, tùy theo chúng được phát ngôn, có thể hiểu như là một thỉnh nguyện: "Lạy Chúa, xin hăy đến!", hay như là một xác tín được nuôi dưỡng bởi đức tin: "Phải, Chúa đang đến, Chúa gần kề". Nó là một tiếng than van cho thấy cái tột đỉnh của tất cả Mạc Khải Kitô giáo, ở phần cuối của việc chiêm ngưỡng tuyệt vời cống hiến cho chúng ta trong Sách Khải Huyền của Thánh Gioan (xem Khải Huyền 22:20). Trong trường hợp này, chính Giáo Hội Hôn Thê, nhân danh toàn thể nhân loại và như là những hoa trái đầu mùa của nhân loại, hướng về Chúa Kitô, vị Hôn Phu của ḿnh, nao nức về giờ mà Giáo Hội sẽ được Người ôm lấy: cái ôm của Chúa Giêsu, một cái ôm viên măn sự sống và viên măn yêu thương. Đó là cách Chúa Giêsu ôm lấy chúng ta. Nếu chúng ta nghĩ về vấn đề Phán Xét theo viễn ảnh ấy th́ hết mọi nỗi sợ hăi và ngần ngại sẽ trở thành vô nghĩa và có được một niềm mong đợi cùng với niềm vui sâu xa: thật vậy, nó sẽ là một giây phút chúng ta sau cùng được phán xét và chờ được mặc lấy vinh quang của Chúa Kitô, như mặc lấy một thứ hôn phục, và được dẫn đến với tiệc cưới, h́nh ảnh của mối hiệp thông trọn vẹn và vĩnh viễn với Thiên Chúa.
 
Động lực tin tưởng thứ hai được cống hiến cho chúng ta bởi niềm xác tín rằng, ở vào lúc của cuộc Phán Xét, chúng ta sẽ không bị lẻ loi một ḿnh. Trong Phúc Âm Thánh Mathêu, chính Chúa Giêsu đă báo trước ra sao vào ngày cùng tháng tận thành phần theo Người sẽ chiếm được chỗ của ḿnh trong vinh quang của Người, cùng Người phán xét (cf Mt 19:28). Bởi thế Thánh Phaolô Tông Đồ khi viết thư cho cộng đồng Côrintô đă khẳng định rằng: "Anh em không biết rằng các thánh sẽ là thành phần phán xét thế gian hay sao?... Lại càng hơn thế nữa đối với các vấn đề liên quan đến cuộc sống này!" (1Cor 6:2-3). Dễ thương biết bao khi biết được rằng trong hoàn cảnh khó khăn, th́ cùng với Chúa Kitô là Đấng An Ủi của chúng ta, Đấng Biện Hộ của chúng ta nơi Cha (cf 1Gioan 2:1), chúng ta sẽ có thể tin tưởng vào việc chuyển cầu và niềm thương mến của nhiều anh chị em lăo thành của chúng ta đă ra đi trước chúng ta trên con đường đức tin, thành phần đă cống hiến đời sống của họ cho chúng ta và tiếp tục yêu thương chúng ta một cách khôn tả! Các thánh nhân đă sống trước nhan Thiên Chúa, trong ánh quang rạng ngời của vinh hiển Ngài, đang cầu cho chúng ta là thành phần c̣n sống trên trái đất này. Niềm tin tưởng này dậy lên trong cơi ḷng của chúng ta thật là an ủi biết báo! Giáo Hội thật sự là một Người Mẹ, và là một Người Mẹ, Giáo Hội t́m kiếm sự thiện của con cái ḿnh, nhất là những ai xa cách nhất và đau thương nhất, để họ cũng sẽ đạt đến tầm vóc viên măn nơi thân xác hiển vinh của Chúa Kitô cùng với tất cả mọi phần thể của thân thể này.
 
Một gợi ư nữa được cống hiến cho chúng ta ở Phúc Âm Thánh Gioan, vị đă minh nhiên khẳng định rằng "Thiên Chúa đă sai Người Con đến thế gian không phải để luận phạt thế gian mà là nhờ Người thế gian được cứu độ. Ai tin vào Người th́ không bị luận phạt; ai không tin th́ đă bị luận phạt rồi, v́ họ không tin vào danh của Người Con duy nhất của Thiên Chúa" (3:17-18). Bởi vậy, điều này có nghĩa là việc chung thẩm là những ǵ đang được tiền hành rồi vậy, nó bắt đầu lúc này đây trong cuộc sống của chúng ta. Việc phán xét này được công bố ở từng giây phút trong cuộc đời của chúng ta, như là một thứ kiểm xét về việc chấp nhận của chúng ta đối với đức tin cứu độ đang hiện hữu và hoạt động trong Chúa Kitô, hay về sự hoài nghi ngờ vực của chúng ta ở chỗ đi đến chỗ khép kín bản thân ḿnh. Tuy nhiên, nếu chúng ta khép kín bản thân ḿnh trước t́nh yêu của Chúa Giêsu th́ chính chúng ta tự luận phạt chúng ta. Việc cứu độ là việc cởi mở bản thân ḿnh cho Chúa Giêsu, Đấng cứu chúng ta; nếu chúng ta là tội nhân - và tất cả chúng ta đều như vậy - chúng ta hăy xin Người tha thứ cho chúng ta, và nếu chúng ta đến với Người bằng ước muốn sống tốt lành th́ Người sẽ tha thứ cho chúng ta. Thế nhưng, để được như thế chúng ta cần phải cởi mở bản thân ḿnh cho t́nh yêu của Chúa Giêsu là những ǵ mănh liệt hơn tất cả những ǵ khác. T́nh yêu của Chúa Giêsu cao cả, t́nh yêu của Chúa Giêsu nhân hậu, t́nh yêu của Chúa Giêsu thứ tha; thế nhưng người ta cần phải cởi mở bản thân ḿnh, và việc cởi mở bản thân ḿnh nghĩa là thống hối, là cáo giác về những ǵ không tốt đă làm. Chúa Giêsu đă hiến bản thân ḿnh và tiếp tục hiến ḿnh cho chúng ta, để làm cho chúng ta tràn đầy t́nh thương và ân sủng của Cha. Thế nên chính chúng ta, ở một nghĩa nào đó, có thể trở thành quan án của bản thân ḿnh, luận phạt chúng ta trong việc loại trừ ḿnh khỏi mối hiệp thông với Thiên Chúa cũng như với anh chị em. Vậy chúng ta đừng chán nản trong việc canh chừng về những ǵ chúng ta duy nghĩ và tác hành, mà hăy hướng tới sự ấm áp và rạng ngời của dung nhan Thiên Chúa - và dung nhan này sẽ rất đẹp -, chúng ta sẽ chiêm ngắm trọn vẹn trong cơi vĩnh hằng. Hăy hướng tới, khi nghĩ về cuộc Phán Xét đang được bắt đầu vào lúc này đây, một cuộc Phán Xét đă khởi sự rồi. Hăy hướng tới ở chỗ cơi ḷng của chúng ta cởi mở cho Chúa Giêsu cũng như cho ơn cứu độ của Người; hăy hướng tới một cách dạn dĩ không sợ hăi, v́ t́nh yêu của Chúa Giêsu th́ cao cả hơn tội lỗi của chúng ta, và nếu chúng ta xin tha thứ tội lỗi của chúng ta th́ Người thứ tha cho chúng ta. Chúa Giêsu là thế đó. Vậy hăy hướng tới với niềm tin tưởng ấy, niềm tin tưởng sẽ dẫn chúng ta đến vinh quang Thiên Quốc!

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch theo http://www.zenit.org/en/articles/on-the-final-judgment--2