Thời niên thiếu là khoảnh
khắc ngắn ngủi giữa mùa xuân
và mùa hè của đời người.
Trước khi bước vào thời kỳ
này, em bé rất ít khi ư thức
được nhân vị của nó, nhưng
khi vừa bước vào tuổi niên
thiếu, đời sống t́nh cảm của
em sẽ thích ứng ngay theo
môi trường, giống như nước
sẽ có h́nh dạng của b́nh
chứa nó. Em thiếu niên bắt
đầu ư thức về ḿnh và về tha
nhân, và chính v́ thế mà em
bắt đầu cảm thấy cô đơn.
Tuổi trẻ cảm thấy cô đơn
nhiều hơn các bậc cha mẹ và
thầy cô tưởng; có lẽ tâm hồn
của người thiếu niên bị cô
đơn dằn vặt hơn bất cứ giai
đoạn nào khác trong cuộc đời.
Thời kỳ này kéo dài măi cho
tới lúc trưởng thành khi ư
thức về tội lỗi bắt đầu đè
nặng lên tâm hồn con người.
Khi người thiếu niên biểu lộ
nhân vị ḿnh cho thế giới
chung quanh, th́ một trật em
cũng muốn rút nó lại. Có vẻ
giữa tâm hồn em và thế giới
là một bức tường dựng đứng,
và chẳng bao giờ tự lư giải
đầy đủ được cả. Một em bé sơ
sinh phải vất vả khá lâu mới
điều phối được hoạt động của
đôi mắt với đôi tay, cũng
vậy em thiếu niên phải mất
khá nhiều thời gian để tự
điều chỉnh ḿnh cho thành
thạo với thế giới bao la, lạ
lẫm đối với em. Em chưa thể
làm chủ được những điều mới
lạ, các kinh nghiệm t́nh cảm
mới mẻ, những giấc mơ và hy
vọng vĩ đại tràn ngập tâm
hồn em. Tất cả đều khiến em
phải chú ư và thoả măn. Em
không dám thổ lộ t́nh cảm
cho kẻ khác, em chỉ biết
sống thôi. Người lớn khó mà
xâm nhập được lớp vỏ bọc này
để bước vào thế giới ṃ mẫm
của em. Giống như Adam sau
khi sa ngă, em luôn luôn t́m
cách lẩn trốn.
Cùng với tâm trạng cô đơn,
em lại khao khát được mọi
người để ư tới, bởi lẽ tính
ích kỷ là một thói xấu mà
người ta phải thắng lướt
được ngay từ buổi thiếu thời.
Nỗi khát khao được chú ư đến
có thể là nguyên nhân của
tính hiếu động nơi em. Nó
không chỉ nhằm lôi kéo sự
chú ư của kẻ khác, mà c̣n
cho thấy một ư thức tiềm
tàng muốn nổi loạn chống đối
kẻ khác, và khẳng định rằng
em đang sống cho chính ḿnh,
theo cách của ḿnh, theo ư
của ḿnh.
Cùng với ư thức tự khẳng
định này, em lại trở nên hay
bắt chước. Ngoài việc nổi
loạn chống đối lại những ǵ
đă được công nhận, người
thiếu niên c̣n bị các ám ảnh
đào tẩu thống trị, nên em
trở nên như một con tắc kè
thay đổi màu da cho phù hợp
với môi trường xung quanh.
Em trở nên một vị anh hùng
hoặc một tên tướng cướp, một
vị thánh hoặc là một tên đạo
tặc tuỳ theo môi trường xung
quanh, theo những ǵ em đọc
hoặc bạn bè của em. Tinh
thần thích bắt chước này thể
hiện qua cách ăn mặc của em.
Ăn mặc nhếch nhác áo bỏ
ngoài quần như đám tàn quân,
tóc tai bù xù như bọn man di
mọi rợ - đó là những h́nh
ảnh phổ biến trong giới
thiếu niên, họ rất ngại bị
coi là “chống đối phong
trào”.
Trong đám thiếu niên, hiếm
có em nào có đầu óc lănh tụ
thực sự, bởi lẽ đa số đều
hài ḷng với việc theo đuôi
người khác. Bắt chước người
khác một cách vô ư thức như
thế quả rất nguy hiểm về mặt
luân lư, v́ nhân cách phụ
thuộc vào khả năng dám nói
“không”. Nếu sự giáo dục
không đào tạo được ư chí cho
giới thiếu niên, th́ lớn
lên, đa số các em sẽ trở
thành nô lệ cho sự tuyên
truyền và công luận cho tới
chết. Thay v́ sáng tạo, các
em chỉ biết hùa theo bắt
chước. Sáng tạo, chính là
nhận biết tinh thần trong
mọi việc; bắt chước là hạ
ḿnh xuống mức thấp nhất
trước mặt thiên hạ.
Người lớn không nên quá khắt
khe với các em thiếu niên,
nhất là khi các em chống đối.
Đứng trên một phương diện
nào đó, các em không phản
kháng chống lại sự g̣ bó mà
bởi v́ người lớn không đem
lại cho các em được một mục
đích và ư nghĩa cuộc đời.
Các em phản kháng một cách
vô ư thức, hoàn toàn không
biết tại sao ḿnh lại căm
ghét cha mẹ, tại sao lại cứ
chống lại quyền bính, tại
sao các bạn cùng trang lứa
ngày càng trở nên sa đoạ.
Nhưng nguyên nhân thực sự
lại nằm ở mặt ch́m, đó là
một sự phản kháng vô thức
nhằm chống lại một xă hội
không đem đến cho các em một
kiểu sống nào cả. Trường học
chẳng khi nào lưu tâm đến
việc tự chế hoặc kỷ luật cả.
Nhiều thầy cô định nghĩa tự
do và dân chủ là quyền được
làm mọi sự ḿnh thích cơ mà!
Khi thời kỳ nổi loạn quá độ
này qua đi, các em sẽ đi t́m
một chính nghĩa cao cả hơn
để theo đuổi. Các em phải có
một lư tưởng. Ngày nay rất
nhiều em chẳng có đối tượng
cao cả nào để tôn thờ ngoài
anh hùng trong phim ảnh, một
minh tinh màn bạc hay một
tay trùm anh chị nào đó. Dấu
chỉ suy thoái này chỉ chấm
dứt khi tai hoạ ụp đến. Rồi
th́ giới trẻ cũng sẽ t́m một
mẫu người khác để bắt chước,
có thể là các vị anh hùng
hoặc các vị thánh.
Ở xă hội ta, người ta thường
phàn nàn rằng giới thiếu
niên chẳng hề mơ tưởng ǵ
đến các bậc anh hùng thời
chiến tranh cả. Bởi lẽ là
các em chưa được chuẩn bị đủ
để tiếp nhận lư tưởng cụ thể
hơn. Nhưng rồi thế nào cũng
đến lúc. Và khi đó, ta phải
thật cẩn thận trong việc
giáo dục, kẻo khi các em
chống lại lối giáo dục “cấp
tiến” không cần có kỷ luật
th́ lại rơi vào nguy cơ theo
đuổi các thần thánh nguỵ tạo
như đă xảy ra với giới trẻ
Âu Châu, điên cuồng theo
đuổi chủ nghĩa Quốc xă –
Phát xít – Cộng sản. Năng
lực ẩn tàng nơi mỗi thiếu
niên hướng về việc thực hiện
các hành động can đảm, anh
hùng rồi sẽ có lúc tỏ hiện
ra. Cầu Chúa lúc ấy các em
hướng ḷng mộ mến của ḿnh
về phía các vị anh hùng và
các thánh. Lư tưởng khắc khổ
đang dần dà tan biến ở thế
hệ già nua, nhưng Thiên Chúa
đă sai đến các thế hệ tươi
trẻ hơn hầu khổi sự một sinh
khí trẻ trung cho thế giới.
Sẽ có một ngày các thiếu
niên của chúng ta t́m gặp
được lư tưởng thật sự cho
ḿnh, biết yêu quê hương và
Thiên Chúa, nhất là họ sẽ mộ
mến Thiên Chúa bởi lẽ tôn
giáo có thể dạy con người
dám hy sinh cho lương tri,
hay nói cách khác tính ích
kỷ sẽ không bao giờ xuất
hiện được.
Đức
cha Fulton Sheen. (Nguyên
tác: Way to Happiness)