“Đụn Cát Lún Của Một Băi Bùn Lầy”

(Truyện về Một Người Con Gái Tốt Trải Qua Những Lúc Khốn Nạn)

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
Chuyển dịch câu truyện “A Good Girl Who Went Through Bad Times”
của Carolyn Kollegger
trong cuốn Bàng Hoàng Trước Sự Thật 2 – Surprised By Truth 2
edited by Patrick Madrid and published by Sophia Institute Press 2000

 


Tôi đă từng xuất hiện trên các tờ nguyệt san; tôi đă từng xuất hiện qua phim ảnh; tôi đă từng xuất hiện trên đài truyền h́nh toàn quốc. Tôi đă từng đến những nơi được hầu hết con người ta mơ ước thấy, đă từng làm những điều được hầu hết con người ta mong muốn làm. Tôi đă từng tiêu tiền như nước, liên hoan tiệc tùng thâu đêm tới sáng, và biến ḿnh trở thành một kẻ hoàn toàn khốn nạn qua việc làm như thế. Thật ra không ǵ mà Thiên Chúa lại không làm nổi, v́ tôi thực sự cảm thấy ḿnh bất lực khi Ngài ra tay giải cứu tôi.

Là một đứa út trong gia đ́nh có 4 người con, tôi đă vào đời với tên gọi là Carolyn Houlihan vào Tháng 3 năm 1961, và được lănh nhận phép rửa theo Đức Tin Công Giáo. Tiếc thay, gia đ́nh tôi được sinh ra ấy lại không vững Đức Tin mà tôi đă nhận lănh qua phép rửa, ở chỗ, cha mẹ tôi đă ly dị nhau khi tôi mới lên hai tuổi.

Thoạt đầu, nhờ cha tôi, anh em chúng tôi đă đi lễ vào các Ngày Chúa Nhật. Thế rồi, dần dần mọi sự đă đổi thay. Những lúc hạnh phúc nhất thời ấu thơ của tôi là những giây phút được ở trong nhà thờ. Tôi thích ngửi mùi hương và các thứ hoa trên bàn thờ. Tôi thích nghe ca hát. Tôi thích những cửa kính mầu h́nh ảnh. Tôi thích hết mọi vẻ đẹp ở nhà thờ.

Tôi đă học trường Công Giáo, cả tiểu học lẫn trung học, nơi tôi được các nữ tu và linh mục gieo những mầm mống đức tin là những ǵ đă nở hoa nơi tôi hôm nay đây. Tiếc thay, những ǵ tôi đă học được nơi học đường ấy đă không được củng cố nơi ngôi nhà của mẹ tôi sau khi xẩy ra cuộc ly dị.

Giữa cha mẹ của tôi vốn đă xẩy ra những xung khắc ngay cả trước khi tôi được sinh ra. Tôi được kể cho biết rằng cuộc căi lộn nẩy lửa đầu tiên của các vị là về việc xem mục Phô Diễn Hoa Hậu Hoa Kỳ trên truyền h́nh. Mẹ tôi th́ muốn xem mục này; c̣n ba tôi, một con người Công Giáo đạo đức hơn, lại không thích. Ông đă coi mục này gần như là một dịp tội, v́ ông cảm thấy rằng nó có thể làm cho thành phần nam giới nh́n xem bị cám dỗ về nhục dục. Ông cũng cảm thấy nó là những ǵ làm hạ phẩm giá của những người nữ tham dự vào cuộc phô diễn ấy, khi nó biến họ thành một thứ đồ vật thuần túy, thành những đối tượng của khoái lạc.

Mẹ tôi đă xa lánh ông từ đêm hôm ấy. Thái độ của bà đối với những điều như thế sau này đă khuôn đúc cuộc đời của tôi, cũng như Cuộc Phô Diễn Hoa Hậu Hoa Kỳ đă làm vậy.

Đời sống trong gia đ́nh của chúng tôi chẳng hạnh phúc ǵ, ngay cả trước khi xẩy ra cuộc ly dị; sau đó nó đă trở thành một ác mộng. Những cuộc đánh nhau dữ dội về thể lư luôn xẩy ra giữa thành phần con cái chúng tôi. Khi tôi cố gắng gọi cho mẹ tôi ở sở về vấn đề này, th́ thằng anh cả của tôi đuổi theo tôi, dằng lấy điện thoại, rồi nắm lấy tóc của tôi, lôi tôi đi mà đấm đá. Thậm chí cả những người đến thăm viếng gia đ́nh tôi cũng hung tợn nữa. Tôi đă thấy một trong những người bồ của mẹ tôi đă đấm vào mặt mẹ tôi cho đến khi mặt bà đổ máu ra. Tôi lo sợ đến hoảng hốt lên, tưởng bà bị chết đến nơi rồi chứ.

Đôi khi mẹ tôi dẫn tôi ra ngoài chơi với bà. Tôi nghĩ, một phần là v́ bà làm việc quá nhiều và v́ bà muốn bao gồm cả việc trông coi tôi với việc bà tiêu khiển theo sở thích của bà vào những lúc rỗi răi. Thậm chí bà đưa tôi vào cả hộp đêm với bà. Bấy giờ tôi không nhận ra điều ấy, nhưng tôi nghĩ rằng bà đă muốn tôi làm quen với những thứ giao du ấy. Vào những ngày hẹn ḥ của ḿnh, bà quả thực đă dẫn tôi tới những quán ăn sang trọng, cho tôi thưởng thức món ḅ hầm mềm, món tôm hùm và các thức ăn ngon lành khác mà tôi chưa từng được nếm hưởng trước đó, nhờ vậy, tôi đă biết thích thú với những thứ ngon lành như vậy.

Mặc dù chúng tôi đă được học ở trường rằng mất Lễ là có tội, gia đ́nh chúng tôi cũng chẳng c̣n đi nhà thờ vào các Ngày Chúa Nhật nữa, và anh em chúng tôi đă thừa biết như thế chứ chẳng cần ǵ phải hỏi. Tôi đă ngẫm nghĩ đến những ǵ sẽ xẩy ra nếu cha tôi tích cực hơn nữa trong cuộc sống thường nhật của tôi. Có lúc tôi nghĩ rằng ông là một con người quá tệ, chẳng làm ǵ cho chúng tôi hết, (khi cha mẹ tôi ly dị nhau th́ tôi c̣n quá trẻ). Sau này, khi tôi làm ḥa với ông, tôi đă đứng về bên ông. Rơ ràng là ông đă cố gắng rất nhiều để liên lạc với chúng tôi; song mẹ tôi cứ giữ chúng tôi ở một khoảng cách xa ông, một khoảng cách rất ư là nguy hại.

T́m kiếm niềm tin ở toàn là những nơi sai bậy

Là một thanh thiếu niên, tôi chẳng cảm thấy tin tưởng ǵ cả. Mẹ tôi nghĩ rằng việc làm người mẫu có thể sẽ giúp cho tôi thắng vượt được t́nh trạng thiếu tự tin của tôi, và làm cho tôi cảm thấy khá hơn về bản thân ḿnh. Tôi đă đồng ư thử, và trước khi tôi biết vấn đề làm người mẫu này, tôi đă là người mẫu cho tất cả mọi thứ cửa tiệm ở địa phương, chẳng hạn như những màn tŕnh diễn thời trang nhập học, những màn tŕnh diễn cô dâu, thậm chí c̣n tŕnh diễn quảng cáo cả trên đài truyền h́nh địa phương. Tôi đă trở thành một con cá bự ở cái ao Ohio nhỏ bé ấy. Tôi đă biết về những đại người mẫu nổi tiếng trên toàn quốc như Farrah Fawcett, Cheryl Tiegs, Christie Brinkley, thế nhưng tôi chưa bao giờ mơ tưởng đến một cuộc sống như họ. Tôi chỉ muốn giống như một trong những người mẫu ở địa phương của chúng tôi thôi. Cô ta có tất cả những ǵ tôi quan tâm: cô ta là một con người thu hút, cô ta lập gia đ́nh, và cô ta có hai đứa con xinh đẹp.

Kết hôn và có một gia đ́nh đó là những ǵ tôi mong muốn. Khi tôi lên 16 tuổi, tôi phải ḷng một anh chàng mà tôi đă có ư định kết hôn sau khi ra trường trung học. Tiếc thay, phong trào nữ giới cấp tiến vào lúc ấy rất mạnh, tuyên truyền trong nữ giới rằng hôn nhân và con cái là những ǵ chị em neê theo đuổi thực hiện sau nghề nghiệp của ḿnh, sau khi chị em đă làm những ǵ chị em thực sự muốn làm trong đời, sau khi bản thân của chị em đă “hoan hưởng”. Mẹ tôi là một tay nữ giới hăng say, bởi thế mà tôi đă hoàn trả lại chiếc nhẫn đính hôn và chọn đi vào một con đường đời khác hướng.

Từ Biệt Hoa Hậu Hoa Kỳ Đạo Hạnh

Tôi đă dự tranh giải ở những cuộc phô diễn sắc đẹp và đă được vào chung kết ở cuộc Tranh Giải Toàn Quốc Những Người Con Gái Được Đăng Ảnh Ở B́a Báo. Vào năm 1979, tôi đă trở thành Hoa Hậu Hoa Kỳ Ohio và đă tham dự cuộc Phô Diễn Hoa Hậu Hoa Kỳ toàn quốc. Bấy giờ có một số vị chấm giải này, chẳng hạn như Eileen Ford của Cơ Quan Ford Người Mẫu Quốc Tế và thành phần thuộc Công Ty Hoa Hậu Thế Giới Và Hoa Kỳ, đă đề nghị với tôi đi Nữu Ước để theo đuổi nghề tŕnh diễn và làm người mẫu. Ngay khi vừa xong bậc trung học, tôi liền đến Nữu Ước.

Tôi đă thành đạt rất nhiều nơi thị trường tŕnh diễn hay làm người mẫu ở Nữu Ước. Tôi đă thực hiện nhiều màn quảng cáo toàn quốc. Nếu các bạn xem truyền h́nh từ 15 đến 20 năm trước đây các bạn đă có những cơ hội nh́n thấy tôi đang cố gắng quảng cáo bán cho các bạn một thứ đồ vật ǵ đó.

Đấy là tất cả những ǵ của một cuộc đời. Tôi đă đi đây đó đến các địa điểm được chỉ định làm người mẫu. Tôi đă hoạt động ở hậu trường sân khấu Broadway, thậm chí đă xuất hiện nhiều lần trong một vở tuồng bi kịch truyền h́nh nhiều màn. Trước đó khá lâu, tôi đă thủ vai chính trong một cuốn phim dài.

Tuy nhiên, cái thành công lớn nhất của tôi lại là việc làm người mẫu và truyền h́nh. Tôi đă xuất hiện với bộ áo tắm ở trên một tấm bảng quảng cáo to tướng treo ngay lối xa lộ chính tiến vào thành phố Nữu Ước, và tôi đă cảm thấy khoái chí v́ tôi thậm chí đă tŕnh diễn hấp dẫn hơn cả Christie Brinkley về một mục quảng cáo truyền h́nh đặc biệt mà cả hai chúng tôi đều muốn thực hiện. Tôi nghĩ rằng tôi đă trở thành những ǵ hết xẩy. Theo những tiêu chuẩn của trần gian th́ tôi nghĩ rằng tôi là như thế. Những ǵ tôi đă không nhận thấy được bấy giờ đó là tôi đang ch́m đắm nhanh chóng vào một đụn cát lún của một băi bùn lầy về luân lư, đó là “một đời sống nổi nang” của một nhân vật thành công rực rỡ về phương diện truyền thông trần thế.

Kitô hữu, nhất là nữ giới, thành phần theo đuổi nghề tŕnh diễn hay nghề làm người mẫu ở những thành phố “ăn chơi tiêu khiển” như Nữu Ước hay Hồ Ly Vọng, bao giờ cũng gặp phải những cực kỳ thách đố đối với niềm tưởng vào Chúa Kitô của họ cũng như đối với cuộc sống dấn thân cho Chúa Kitô của họ. Cái nghề này sẽ chiếm hết giờ giấc và sinh lực của các bạn trong việc trở thành loại người cũng như trở thành những ǵ thế giới tŕnh diễn hoặc làm người mẫu muốn các bạn sống. Vấn đề chăm sóc đầu tóc, móng tay, nhịn ăn nhịn uống, thể dục thẩm mỹ, đấm bóp, sắm sửa đồ trang điểm và phục sức, thử giọng, chụp h́nh, các lớp học tŕnh diễn, các lớp học phát biểu, các lớp học hát ḥ, các lớp học nhẩy múa, những thời biểu đóng phim, là những ǵ buộc các bạn phải bắt đầu từ 7 giờ sáng: nó là một cuộc sống hào hứng không ngừng nghỉ, một cuộc sống tập trung vào các bạn cũng như vào những ǵ các bạn giống như các người khác. Các bạn có ít giờ, nếu có, cho Chúa. Thế nhưng, nếu các bạn đến đó bằng đức tin của ḿnh, ít là các bạn có một cái ǵ đó để cố gắng nắm lấy.

Trái lại, nếu các bạn đến Nữu Ước hay Hồ Ly Vọng mà không có đức tin, không có ǵ để cầm chân của các bạn lại, các bạn sẽ mau chóng thấy ḿnh hoàn toàn trở thành lạc loài. Sự kiện này đă xẩy ra cho trường hợp của tôi. Những vấn đề nan giải về luân lư cứ đột xuất hằng ngày, làm mất dần đi niềm tin. Có lần, một diễn viên nổi tiếng mời tôi đến chỗ của ông ta để giải khát. Ông ta là một con người hào hoa nên tôi đă nhận lời mời của ông, cảm thấy ḿnh như đă là vợ của ông. Ông ta pha nước giải khát, rồi mở tủ trà trang trí đầy những thuốc phiện ra. Vẫn c̣n cảm thấy vấn đề hôn nhân hấp dẫn, tôi đă quyết định thử một chút xíu. Ông ta cũng thử một chút, rồi nhiều hơn nữa, để rồi trở thành man dại, hoàn toàn không c̣n kiềm chế được nữa. Tôi không muốn nói thêm những chi tiết xẩy ra sau đó, ngoại trừ điều này là tôi đă học được từ kinh nghiệm ấy một bài học quan trọng về việc chấp nhận các lời mời mọc của những hạng người thuộc giới xă hội ấy.

Có những chọn lựa khác không hoàn toàn rơ ràng minh bạch, song cũng chẳng sai trái là bao. Đă nhiều lần tôi ăn mặc rất ư là trắc nết, thân ḿnh lộ liễu một cách khêu gợi trước mặt thành phần nam giới là những người có thể giúp phần vào nghề nghiệp của tôi. Xin các bạn nhớ rằng tôi chỉ làm những ǵ giống như các nữ diễn viên khác làm thôi, những người nữ duyên dáng và tài năng đang tranh giành với tôi về cùng những việc làm người mẫu và đóng vai tŕnh diễn. Cho dù tôi chưa bao giờ đến thăm cái “trường kỷ phơi thân trần trụi”, nhưng cứ tin tôi đi, nó thực sự là có đó. Tôi biết nhiều người thuộc kỹ nghệ tiêu khiển đă đến đó hơn một lần, để thực hiện những ǵ họ nghĩ họ được phép làm một cách vô hại, v́ họ thấy có lợi cho viễn ảnh nghề nghiệp của họ. Những áp lực làm hay bỏ của một thứ nghề nghiệp như thế thật là mănh liệt; và bao giờ cái mồi cũng vẫn là vấn đề kiếm được nhiều tiền bạc. Nó là một thế giới được tạo nên theo thị hiếu để làm suy kiệt đi đời sống đức tin.

Tôi biết rằng tôi đă thiếu thốn một cái ǵ đó, hoặc là một ai đó.

Và Erwin Kollegger đă đi vào đời tôi.

Cuộc sống đang quay nhanh lại càng quay cuồng

Erwin cũng đă từng là một người Công Giáo đạo gốc, sinh ở Thụy Sĩ và được cha mẹ rất Công Giáo dưỡng dục. Họ thường đưa chàng tới nhà thờ. Họ cầu Kinh Mân Côi hằng ngày. Họ tham dự những cuộc kiệu rước lễ lậy, và thực hiện các cuộc hành hương khắp cả Âu Châu. Khi Erwin đi vào đời, không có cha mẹ ở bên cạnh để kềm kẹp cho chàng đến nhà thờ, chàng đă theo gương của thành phần chàng gặp và đă bỏ nhà thờ nhà thánh.

Trong khi tôi đă trở thành một người mẫu và là một nữ diễn viên th́ Erwin là một tay trượt tuyết có hạng trên thế giới, đang được huấn luyện để tranh giải Thế Vận Hội, cho đến khi tai nạn xe hơi xẩy ra làm gẫy hết mọi cái xương trong thân thể của chàng, khiến các ước vọng của chàng bị khựng lại. Khi cơ hội nghề nghiệp đến tay vào một dịp Thế Vận Hội khác, Erwin đă chộp lấy thời cơ. Qua một thời gian dài, chàng đă du hành khắp thế giới như là một tay đua trượt tuyết, sống hết ḿnh với cái nghề này, ở chỗ đua đ̣i theo thành phần tiêu khiển nổi tiếng, theo những chính trị gia lừng danh, cũng như theo những thành phần quí phái khác.

Sau đó, có một người bạn rủ Erwin đột xuất khởi công để mở một công ty nhập cảng quần áo lót nữ giới cho anh ta. Vào tuổi mới tam thập bấy giờ, Erwin đă muốn sống ổn định chút xíu, nên ư nghĩ về một việc làm vững chắc đă gọi mời chàng. Và sự kiện xẩy ra là công việc làm ăn này bao hàm cả việc gần gũi với nhiều phụ nữ diễm kiều đă khiến chàng không chần chừ chấp nhận việc làm ấy. Chàng đă mở một thương vụ tại một trong những vùng thượng lưu trên đường Madison Avenue ở Nữu Ước và bắt đầu làm việc với những tiệm cỡ lớn nhất trong nước.

Erwin và tôi gặp nhau khi chàng thuê tôi làm người mẫu cho một tấm ảnh chụp và chúng tôi đă yêu nhau. Ngay từ đầu tôi đă cảm thấy được rằng tôi sẽ sống trọn đời tôi với chàng. Thế nhưng cuộc đời chúng tôi bắt đầu sống chung là những ǵ trống rỗng, cho dù đầy những sinh động. Nó được xây trên tiền bạc và những ǵ bạc tiền có thể làm được. Hầu như đêm nào chúng tôi cũng liên hoan ăn uống ở những nhà hàng đắt tiền cũng như ở những câu lạc bộ sang trọng. Chúng tôi dễ dàng tung ra cả hằng mấy trăm Mỹ kim cho một bữa tối, rồi sau đó đi dạo phố trên chiếc xe Porsche mầu bạc láng. Như lời của một bài hát, chúng tôi đă quen biết với tất cả những chân nhân, chúng tôi đă dùng tất cả những thứ chân dược. Chúng tôi nhào đầu vào những thứ tiệc tùng dễ sợ và chúng tôi đă phải trang trải những món tiền ngập đầu.

Một người con gái bị gặp trục trặc là điều tạm bợ xẩy ra

Không bao lâu sau lần hẹn ḥ đầu tiên của chúng tôi ấy, Erwin và tôi đă về chung sống với nhau. Chúng tôi hết sức yêu nhau, và chàng là một “Romeo” đẹp trai đầy công thành danh toại của tôi. Cái trống rỗng của đời tôi dường như được khỏa lấp bằng mối liên hệ của chúng tôi ấy. Tôi cảm thấy như thể không ǵ có thể làm đắng cay cuộc đời chung sống ung dung của chúng tôi này. Sáu tháng sau, tôi có thai và đến gặp bác sĩ sản phụ khoa ở pḥng mạch Park Avenue. Bà ta nh́n tôi và nói: “Cô đâu có muốn cái thai này phải không?” Tôi gật đầu, khi nhớ lại điều Erwin đă bảo tôi vào lần hẹn ḥ đầu tiên, đó là chàng chỉ muốn làm tiền, du lịch, và ăn chơi mà thôi. Tôi nghĩ rằng đứa nhỏ sẽ kết thúc mối liên hệ của chúng tôi. Bà bác sĩ của tôi nói: “Được rồi. Chúng tôi sẽ sắp xếp để cô chấm dứt việc mang bầu”.

“Chấm dứt việc mang bầu”. Sao có vẻ dễ nghe quá vậy. Nó không có tính cách sát hại đứa nhỏ tí nào hết. Nó dường như là việc ngăn chặn một cái ǵ đó trước khi điều đó xẩy ra thôi. Tôi cảm thấy hết sức nhẹ nhàng. Vào tháng Tư năm 1982, tôi đă để cho một đứa bé dễ thương đang được ủ ấp trong bụng của tôi bị giết chết.

Sau cái tát vào mặt Thiên Chúa ấy, giữa Erwin và tôi không bao giờ c̣n được như trước nữa. Sự kiện cho thấy chẳng có ǵ gọi là bí tích hay thánh hảo về cuộc sống chung của chúng tôi bắt đầu lộ diện. Chúng tôi cảm thấy khó chịu bởi những ǵ chúng tôi làm, thế nhưng chúng tôi vẫn không thể biết được nó là vấn đề trục trặc. Thay v́ tấn công cái trục trặc này, chúng tôi lại quay ra tấn công nhau. Khi chúng tôi không bị phân tâm bởi tiệc tùng, du lịch và tiêu pha, chúng tôi lại quay ra căi lẫy nhau. Erwin nói ra những lời chê bai b́nh phẩm tôi. Theo như những ǵ được chàng quan tâm th́ tôi không đẹp cho lắm hay thân ḿnh không thon gầy vừa phải, không nấu ăn vừa miệng hay không sạch sẽ cho đủ. Tôi không thể kiếm được đủ tiền để làm hài ḷng chàng, bất kể tiền tôi kiếm được là bao nhiêu. Chàng thấy nơi tôi đầy những lỗi lầm. Thế rồi chúng tôi hôn nhau và làm ḥa với nhau đúng lúc, để sửa soạn cho một cuộc tái diễn khác về tất cả những ǵ là thái quá vị kỷ sau đó.

Sau một năm phá thai lần thứ nhất, bất chấp phương pháp ngừa thai của chúng tôi, tôi lại mang bầu một lần nữa. Lại hẹn ḥ để đến gặp bác sĩ sản phụ khoa.

Bấy giờ tôi nghĩ rằng mối liên hệ hiện tại của chúng tôi không thể nào cải tiến được nữa. Tôi nghĩ nếu Erwin cưới tôi là tốt nhất. Khi chúng tôi mới về chung sống với nhau, tôi đă tự nhủ với ḷng ḿnh rằng tôi sẽ cho Erwin thời gian 5 năm để cưới tôi. Tôi đă thấy nhiều nữ diễn viên sống với một người đàn ông cả mấy thập niên, hy vọng người đàn ông ấy sẽ lấy ḿnh làm vợ, để rồi cuối cùng ly tán. Khi đặt vấn đề giới hạn thời gian là tôi cho rằng tôi tinh khôn. Chúng tôi đă mau chóng tiến tới thời hạn 5 năm của tôi (một thời hạn Erwin không hề biết ǵ về nó), là lúc tôi lại có thai đến lần thứ ba. Lần này, tôi không muốn “chấm dứt” việc mang thai nữa. Tôi nghĩ rằng quyết định của tôi sẽ khiến cho Erwin cưới tôi làm vợ. Trái lại, chàng thề rằng chàng sẽ bỏ tôi.

Thế là việc gặp bác sĩ sản phụ khoa lại được sắp xếp để kết thúc lần thứ ba một mạng sống quí hóa.

Sầu thương mở mắt tôi ra

Khi hồi tỉnh sau liều thuốc làm mê man cả người ở lần phá thai đầu tiên, tôi đă nghe thấy những phụ nữ ở các pḥng lân cận rên la như thú vật. Bấy giờ tôi nghĩ rằng tôi may mắn không phải chịu nhiều đớn đau như họ. Lần này, tôi lại là người bừng tỉnh kêu la; nó không phải là một thứ đớn đau về thể lư. Giống như những phụ nữ được tôi nhớ đến, tôi đă phiền muộn về những ǵ tôi đă làm, cũng như về một cuộc sống đă vĩnh viễn lạc loài của tôi. Các cô y tá bảo tôi hăy giữ thinh lặng th́ sẽ dễ chịu. Thế nhưng nó vẫn chẳng dễ chịu ǵ cả, và sẽ chẳng bao giờ dễ chịu nữa.

Chẳng bao lâu sau chúng tôi lại xẩy ra một vụ khác. Tôi đă dọn ra ở riêng một ḿnh tại Nữu Ước. Erwin đi California, ở đó chàng mua đất đai, nghĩ rằng tất cả những ǵ chúng tôi cần đó là thay đổi cảnh sống. Dần dần chúng tôi đă làm ḥa với nhau, rồi cùng nhau đi du lịch tới một hải đảo thuộc vùng quĩ đạo, theo lời mời tới thăm của một người bạn.

Erwin đă thấy được cơ hội làm ra tiền từ bất động sản ở hải đảo này. Trong khi tôi nằm tắm nắng ở băi biển th́ chàng đi mua một ngôi nhà khác. Chàng thuyết phục tôi rằng chúng tôi có thể di chuyển đến hải đảo này, bắt đầu lại, kiếm nhiều tiền bạc từ bất động sản, rồi trở về California, nơi tôi có thể trở lại với nghề diễn viên của tôi. Thế là chúng tôi lập gia đ́nh với nhau trước một quan chức ở Nữu Ước (không phải là một đám cưới hoàn toàn như tôi mơ ước), thu đồ và di chuyển đến hải đảo ở vùng quĩ đạo đó để bắt đầu lại.

Erwin đă được giải phẫu để cắt cột ống dẫn tinh của chàng hầu bảo đảm cho việc tôi không c̣n bị mang thai nữa.

Cảnh sống đổi thay lại không thay đổi con người. Cho dù có ở địa đường đi nữa, chúng tôi vẫn tiếp tục đối chọi với nhau. Đă hơn một lần tôi hận tức đổ cho Erwin là thèm thuồng nh́n ngắm hết mọi người đàn bà ở bờ biển, ngoại trừ tôi. Chàng th́ chua cay phàn nàn rằng, tất cả những ǵ tôi làm chỉ là việc lúc nào cũng xem truyền h́nh, một việc tôi thực sự làm, những chương tŕnh như Dynasty và Dallas, những tuồng thảm kịch truyền h́nh ban ngày có tính cách che đậy những cái quyến rũ nhục dục, ngoại t́nh, tà dâm, lừa đảo, tham của, hư ảo, gian tham và tham lam. Việc tôi thường trực thưởng thức xem những màn truyền h́nh này chỉ khiến cho tôi thêm thèm khát theo đuổi một đời sống trần tục và duy vật mà thôi. Chúng tôi cũng nặng ḿnh đối với những quan tâm lớn về tiền bạc nữa. Nhất là tôi cảm thấy phải đối chọi với cái cảm giác nửa khinh thường bản thân ḿnh nửa thương hại bản thân ḿnh. Tôi bắt đầu chán chường đớn đau và uống rượu thật nhiều. Bấy giờ tôi đâu có ngờ rằng cái nỗ lực hủy hoại và vô dụng để vượt thoát nỗi đớn đau về cảm xúc của tôi là những ǵ trực tiếp liên quan tới những lần phá thai trước đó.

Những cuộc căi lộn của chúng tôi bao giờ cũng rơi vào những cái lẩn quẩn lớn chuyện, không bao giờ chấm dứt, không bao giờ dung ḥa, hay ḥa giải, mà chỉ là chán chường thất vọng. Chúng tôi có thể không nói chuyện với nhau cả 3 hay 4 ngày trời. Khi chúng tôi nói chuyện lại với nhau th́ Erwin bao giờ cũng nhấn mạnh rằng tôi là người cần phải thay đổi, và chàng sẽ không thay đổi ǵ. Chàng nói rằng nếu tôi không thích những thứ vốn vậy th́ tôi đă biết đâu là lối thoát.

Chẳng bao lâu chúng tôi thấy rằng Thiên Chúa đă chủ động nhúng tay vào việc chọn địa điểm hải đảo này của chúng tôi, bởi v́ nhà của chúng tôi ở bên cạnh của hai nhà Kitô Giáo. Sau một cuộc gây lộn lớn tiếng, tôi đă bỏ ra ngoài kêu la đến nỗi một người láng giềng của tôi đă đến hỏi tôi có sao không. Một cách nhẹ nhàng nhưng đầy tin tưởng, bà nói rằng tôi thực sự cần được giúp đỡ; bà đề nghị là chúng tôi đến nhà thờ gặp cha sở của chúng tôi.

“Nhà thờ!” tôi ngẫm nghĩ, “Quả là một ư nghĩ mới lạ. Tại sao không bao giờ chúng tôi nghĩ đến đó nhỉ?” Erwin nói rằng chàng không bao giờ đi đến bất cứ một thứ tham vấn nào cả; cần phải có một ơn đặc biệt mới làm cho chàng đồng ư nói chuyện với một vị linh mục. Chúng tôi đă lấy hẹn để gặp vị cha sở của giáo xứ địa phương chúng tôi ở.

Đó là một cuộc gặp gỡ lâu giờ, và chúng tôi đă bàn giải hết mọi chuyện với vị linh mục này. Trước ngày hôm ấy, tôi đă thấy được một cái mấu chốt về lư do tại sao t́nh trạng của chúng tôi trở nên trầm trọng như thế. Tôi đă tiến đến chỗ gần như vĩnh viễn mất Đức Tin Công Giáo của ḿnh; việc thẳng thắn kiểm điểm một cách không thoải mái về các vấn đề trục trặc của chúng tôi trước mặt vị linh mục ấy đă là một tiếng gọi thức tỉnh. Mỉa mai thay, trong khi Giáo Hội là những ǵ quan trọng đối với cả hai chúng tôi, song chúng tôi lại không nhận ra như thế qua nhiều năm tháng. Vị linh mục này khuyên chúng tôi hăy bắt đầu đi gặp gỡ một cố vấn về hôn nhân Công Giáo. Trong một môi trường Công Giáo được tái nhận thức như thế, Erwin thực sự đă đồng ư làm điều này.

Tôi đang viết ra vấn đề dữ kiện về tất cả những điều ấy ở đây, thế nhưng, bấy giờ lại là lúc tôi hết sức bị giao động về cảm xúc. Tôi đă đi đến chỗ thù ghét Erwin. Tôi không thể nào nghĩ về hắn, nghe thấy tiếng hắn hay nh́n thấy hắn. Con người mà tôi đă từng lập gia đ́nh với giờ đây lại làm tôi cảm thấy chán chường. Tôi không nghĩ rằng cuộc hôn nhân của chúng tôi có thể cứu văn, v́ tôi nghĩ rằng hắn không thể nào đổi thay được nữa.

Thiên Chúa là Thiên Chúa của những sự lạ lùng.

Tôi thoát khỏi tay của thần tử vong

Vào cuộc hẹn đầu tiên với người cố vấn về hôn nhân của chúng tôi, tôi đă nói toạc ra cho Erwin biết tôi đă ghét chàng đến thế nào, v́ chàng làm cho tôi phải khổ sở đớn đau. Thế rồi Erwin, lần đầu tiên trong đời, đă lên tiếng lấy làm tiếc xót v́ đă gây ra điều ấy. Đó là một bước tiến rất lớn, đủ để giữ cho cuộc hôn nhân của chúng tôi tạm thời tiếp tục.

Tôi không dối các bạn đâu khi nói rằng sau đó chúng tôi lập tức sống hạnh phúc chưa từng thấy. Thứ biến đổi này vẫn c̣n cần phải tiếp tục diễn tiến.

Thế nhưng, chúng tôi đă mở đầu. Cuối cùng chúng tôi đă thành hôn trong Giáo Hội. Tôi đă bắt đầu đi Lễ hằng ngày, và sau một thời gian, (theo lời đề nghị của người kế toán viên Công Giáo của chúng tôi), Erwin đă đi dự lễ với tôi. Chúng tôi tham dự cuộc tĩnh tâm Hội Ngộ Hôn Nhân, bắt đầu bằng việc cầu Kinh Mân Côi rồi tiếp tục học hỏi Thánh Kinh. Qua tất cả những điều này, chúng tôi đă thấy ḿnh bằng con mắt của Thiên Chúa, và mới hiểu được tính cách trầm trọng của những ǵ chúng tôi đă làm. Mối liên hệ riêng tư được chúng tôi bắt đầu phát triển với Chúa Giêsu đă chiếu sáng vào đời sống của chúng tôi, cho chúng tôi thấy nhiều cái tởm gớm của chúng tôi.

Chẳng bao lâu tôi đă chạm tới chỗ tôi cần phải chạm tới, đó là cái đáy vực bằng đá, ở chỗ, tôi cảm thấy ḿnh bị nhức buốt bởi hội chứng hậu phá thai.

Hội chứng này có thực và kinh hoàng, song không một cung cấp viên phá thai nào đă từng cảnh giác cho tôi biết cả, và hết mọi người phụ nữ thực hiện việc phá thai, một ngày kia, đều bị ray rức về nó một cách nào đó. Đối với trường hợp của tôi, nó xẩy ra th́nh ĺnh vào một buổi tối kia, ở chỗ tôi hoàn toàn cảm thấy tuyệt vọng về những đứa con của tôi bị chết, và tôi là mẹ của chúng phải chịu trách nhiệm về điều này. Tôi đă chạy ra bến tầu của chúng tôi, kêu la một cách bức tỏa, nghẹn ngào và nức nở than van xin Chúa thứ tha cho tôi, ban cho tôi một cơ hội khác, và trả lại cho tôi những đứa con ấy. Nỗi sầu đau của tôi thật khôn xiết.

Tôi không thể sống với bản thân ḿnh, và tôi không thể sống mà lại không có các đứa con của tôi. Tôi đă đi vào pḥng ngủ của chúng tôi là nơi Erwin cất giữ một khẩu súng đă nạp đạn. Tôi cầm khẩu súng trong tay như muốn t́m về chốn vĩnh hằng, nh́n chằm chằm vào nó và nghĩ đến những ǵ tôi có thể cảm thấy khi sử dụng nó. Nó có đau đớn hay chăng? Tôi có cảm thấy cái đớn đau của viên đạn hay chăng?

Tôi cứ nghe thấy tiếng nói nho nhỏ một cách vuốt ve, một cách lọc lừa thuyết phục rằng “Carolyn, cứ làm đi. Cứ làm đi. Dí nó vào đầu của ngươi; bấm c̣. Cơn đau của người sẽ được kết liễu. Cứ làm đi. Làm đi. Đó là những ǵ ngươi muốn làm mà. Cứ làm đi”. Tiếng nói cứ tiếp tục, khẩn trương và thôi thúc, nhưng vuốt ve, hứa hẹn mau chóng giải quyết cho vấn đề của tôi.

Tôi dí khẩu súng lục vào đầu của tôi. Nó trở thành nặng và lạnh trong tay tôi. Ngón tay của tôi tḥ vào c̣ súng, sẵn sàng bấm. Tôi đă nhắm mắt lại. Tôi nghiến răng và gồng ḿnh lên.

Thế nhưng tôi đă không thể nào bóp c̣ súng cho được.

Sau một ít phút, tôi đă bắt đầu cảm thấy run sợ, và tôi biết rằng tôi không thể làm điều ấy. Tôi đă bỏ súng xuống, và bắt đầu khóc rống lên hết cỡ. Cả một triều sóng buồn đau, thương đau và hổ thẹn bức phát từ đáy tâm hồn của tôi, làm tôi kêu la khóc lóc.

Trong ḷng, tôi đă than khóc với Chúa, vừa giận dữ chán chường thất vọng về t́nh trạng be bét tôi đă gây ra cho cuộc đời của ḿnh, vừa run sợ kêu van Ngài xót thương thứ tha về những điều tôi đă làm. Tôi đă than khóc cho những đứa con thai nhi của tôi, những đứa con tôi không bao giờ được ôm ẵm trên tay và hôn chúng. Tôi khóc thương cho bản thân ḿnh. Tôi van xin Chúa, v́ nước mắt của tôi, giúp tôi hiểu được những ǵ cuộc sống của tôi phải gánh chịu, và giúp tôi làm cách nào để có thể tái thiết cuộc sống của tôi trên hoàng tàn đổ nát do chính tôi gây ra.

Tôi than khóc bản thân ḿnh cho tới khi thiếp ngủ đi.

Trong đêm hôm ấy, tôi đă tiếp tục cảm thấy sầu thương và hối hận ngay cả trong cái biến chuyển của những giấc mơ xẩy đến cho tôi. Chúng là những ǵ sống động và đau thương, nhưng chúng đă giúp cho tôi rất nhiều. Cơn đau của tôi đă hạ xuống, khi chính Chúa Giêsu đă an ủi tôi trong cái giấc mơ đă làm tôi cuối cùng bừng tỉnh. Không thể nào diễn tả được những chi tiết của biến cố này, thế nhưng, trong giấc mơ ấy, tôi đă cảm thấy t́nh yêu trọn vẹn của Người đối với tôi, cũng như việc Người hoàn toàn tha thứ cho những ǵ tôi đă làm, v́ tôi thực ḷng thống hối ăn năn. T́nh yêu và an b́nh của Chúa Kitô, đă bắt đầu bao bọc tôi trong giấc mơ, tiếp tục và gia tăng khi tôi thức giấc. Tôi đă được phục hồi và canh tân. Tôi muốn sống. Tôi cũng biết rằng, cuối cùng rồi th́ tôi đă muốn nhận biết, yêu mến và phụng sự Chúa Kitô.

Tất cả những tháng năm trước đây, tôi đă cố gắng để làm hài ḷng thành phần sai lạc. Giờ đây, tôi biết rằng, điều duy nhất thực sự quan trọng đó là sống cuộc đời của tôi để làm hài ḷng Chúa Kitô từ giây phút.

Cho dù tôi đă có được một cảm quan hy vọng mới, làm cho tôi muốn tiếp tục sống, và tôi tin tưởng hơn là giờ đây, nhờ ơn Chúa giúp, tôi đă có được một ư muốn canh tân đời sống của tôi, song tôi vẫn chưa có ư nghĩ ǵ về những ǵ tôi phải làm.

Những ǵ tôi đă học từ hồi c̣n thơ ấu

Trong những tháng ngày sau đó, tôi đă trải qua t́nh trạng bất lực về tinh thần; tôi đă sống trong sự tin tưởng mù quáng là Thiên Chúa sẽ dẫn tôi tới đồng cỏ phẳng lặng, xanh tươi, do Ngài chọn cho tôi. Cảm nghiệm về t́nh trạng bất lực và ḷng tin tưởng của tôi nơi Chúa đă dạy cho tôi một bài học mănh liệt, một bài học mà tôi chỉ từ từ mới hiểu được.

Một thai nhi bất lực và hoàn toàn tin tưởng vào t́nh yêu của thai mẫu. Nó bị bao phủ trong tăm tối, lệ thuộc vào mẹ ḿnh hơi ấm, dưỡng chất và việc bảo vệ. Tôi đă thấy được điều này, mặc dù có một số thai mẫu phản bội lại ḷng tin tưởng tuyệt đối ấy của thai nhi, như tôi đă làm qua việc phá thai, nhưng Thiên Chúa vẫn không bao giờ làm như thế. Tôi cảm thấy b́nh an thấm thía hơn bao giờ hết, và tin tưởng nơi Đấng là Cha hết ḷng yêu thương tôi. Một người mẹ có thể phá hủy đứa con thai nhi của ḿnh, khi nó trở nên bất tiện hay gánh nặng cho bà, nhưng bất kể chúng ta có tội lỗi thế nào, và có phản chống lại Thiên Chúa, th́ Ngài vẫn trung thành và sẽ không bao giờ ruồng bỏ chúng ta là con cái của Ngài. Tôi cảm thấy an ủi nơi những lời Thánh Phaolô viết: “Nếu chúng ta bất trung th́ Ngài vẫn trung thành – v́ Ngài không thể chối bỏ chính ḿnh Ngài” (2Tim 2:13).

V́ tôi giờ đây sẵn sàng lắng nghe những lời lẽ ấy mà Chúa đă gửi đến cho tôi thêm những ảnh hưởng về Công Giáo cho cuộc đời của tôi.

Có một người bạn ở giáo xứ tôi hỏi tôi vào một buổi sáng nọ: “Carolyn, bạn đă từng xem chương tŕnh Kinh Mân Côi của chương tŕnh truyền h́nh EWTN chưa? Chương tŕnh này hay lắm, ḿnh nghĩ bạn chắc chắn sẽ thích cầu nguyện theo chương tŕnh này. Bạn nên bật lên mà coi!”

Tôi chưa bao giờ nghe nói đến EWTN cả, nhưng lời đề nghị hân hoan của người bạn tôi đă đủ để đánh động cái chú ư của tôi, nên tôi đă bật chương tŕnh này lên tối hôm ấy. Tôi cảm thấy lạ lùng sung sướng thấy được cái phong phú của một chương tŕnh xây dựng đức tin Công Giáo. Erwin thích một số điều chàng thấy, nhưng chàng vẫn bị thu hút vào những sự trần thế, bởi vậy một số lần lương tâm chàng cảm thấy áy náy khi thấy Mẹ Angelica lên tiếng trách móc và khuyến khích thành phần khán giả của ḿnh trong việc sống đời sống thánh hảo. Đôi khi những lời của mẹ đă khiến cho chàng trở nên giận dữ, v́ chàng chưa thực sự hoán cải tận đáy ḷng, và tiếng mẹ kêu gọi hăy vun trồng nhân đức cũng như hăy tránh lành tội lỗi đă ray rứt những nơi đớn đau trong tâm hồn của chàng. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn tiếp tục xem EWTN và cầu Kinh Mân Côi.

Thế nhưng, cuộc sống vẫn không trọn vẹn: ở chỗ, có những điều vẫn ngăn chặn giữa Erwin và tôi, và một cách nào đó trở thành tệ hơn nữa, v́ Chúa đă cho tôi biết vấn đề gia đ́nh quan trọng ra sao, và vai tṛ làm vợ của tôi sẽ không thực sự hoàn toàn trọn vẹn, bao lâu chúng tôi c̣n có ư định loại trừ con cái ra khỏi cuộc sống hôn nhân của chúng tôi.

Đến đây, đă có lúc tôi cảm thấy tuyệt vọng, v́ mối liên hệ của tôi với Erwin có thể sẽ không bền. Chàng vẫn cứ cương quyết không chịu tháo cởi ống dẫn tinh đă bị cắt cột của chàng, đến nỗi, tôi đă phải tỏ ra mạnh mẽ dứt khoát là tôi sẽ không tiếp tục sống cuộc sống hôn nhân mà lại không có con cái nữa. Đối với tôi, việc Erwin chủ trương về vấn đề này là những lư do để tôi ly dị, (giờ đây tôi biết được vấn đề không phải là như thế, song bấy giờ tôi vẫn chưa được hiểu cho lắm về Đức Tin của ḿnh). Tôi đă tiến đến chỗ cảm thấy rằng cuộc hôn nhân của chúng tôi thực sự đă chết mất rồi, và bất cứ những ǵ t́nh yêu chúng tôi một thời giành cho nhau đă nhuốm đầy những giận dữ, tội lỗi, cùng với những tố cáo lẫn nhau, khiến tôi chỉ c̣n một giải pháp duy nhất là thoát ly. Những ǵ trước đây chúng tôi liên hệ với nhau một cách dễ dàng và hạnh phúc, th́ giờ đây đă quay cuồng trong một cơn lốc liên lỉ đấu tranh.

T́nh trạng căng thẳng của chúng tôi gia tăng đến độ, vào một chiều kia, tôi đă đành phải bỏ cuộc sống hôn nhân và đ̣i ly dị. Tôi không thể tránh né được những trục trặc chúng tôi phải đương đầu nữa, và tôi không thể cứ giả vờ, cho dù với chính bản thân ḿnh, cho rằng mọi sự như không sao hết.

Tôi đă thu đồ vào xách hành lư ra đi, nghĩ rằng tôi đă rời bỏ chàng v́ thiện ích; thế nhưng, tôi biết rằng tôi vẫn c̣n yêu chàng, và muốn chúng tôi trở thành một cặp vợ chồng hạnh phúc. Tôi đă muốn lập gia đ́nh, và lập gia đ́nh với chàng, thế nhưng, tôi không thể thấy được cách thức để giải quyết vấn đề khiến chúng tôi phải phân rẽ nhau. Đêm hôm ấy, Erwin đă gọi cho tôi tại nơi tôi đang ở, và xin tôi hăy trở về nhà. Chàng nói rằng chàng yêu tôi, và sẵn sàng làm tất cả những ǵ cần để làm cho mọi sự trở nên tốt đẹp hơn, kể cả vấn đề gia đ́nh. Tôi đă cảm thấy hân hoan lắng dịu, và chúng tôi đă hạnh phúc tái hợp với nhau trong nước mắt, một cuộc tái hợp không bao giờ thực sự bị kết thúc nữa. Nhờ ơn Chúa, mối liên hệ tưởng chừng đă chết của chúng tôi lại hồi sinh, cuộc sống hôn nhân của chúng tôi dần dần được canh tân, và cả hai chúng tôi bắt đầu, từ đó trở đi, trở thành một cặp vợ chồng vững mạnh hơn và dấn thân hơn. Thế nhưng vẫn c̣n những trở ngại trước mắt.

Chúa Kitô đă đưa tôi trở về

Giây phút hoàn toàn thay đổi của Erwin xẩy ra muộn màng, một giây phút xẩy ra do cú đấm song chiêu của việc tôi yêu cầu ly dị, một giây phút chẳng mấy chốc sau đó đă kéo theo t́nh trạng tàn lụi về tài chính của chúng tôi. Khi tôi mau chóng rời bỏ khỏi cuộc đời cũ quay nhanh của ḿnh th́ nghề nghiệp trần thế của tôi cũng tới hồi kết thúc. Chúng tôi càng ngày càng bị nguy kịch về tài chính, rồi chẳng bao lâu chúng tôi đă mất hết mọi sự, bao gồm cả, tạ ơn Chúa, một số t́nh hữu nghị trần tục nhất và tàn tệ nhất của chúng tôi.

Có những lúc khốn khó nhưng Thiên Chúa đă an bài cho chúng tôi. Ngài đă thay thế những mối liên hệ tồi bại bằng những liên hệ thánh hảo để giúp cho chúng tôi đổi thay và sống gần gũi Ngài hơn. Có một người bạn mới đă thuyết phục được Erwin đi tham dự một cuộc tĩnh tâm Cursillo. Khi Erwin trở về, chàng nói rằng chàng muốn tháo cởi ống dẫn tinh đă bị cắt cột của chàng. Nó là một trong những cuộc giải phẫu đớn đau nhất người đàn ông phải chịu; mức độ thành công lại không cao, và cho dù cuộc giải phẫu có thành đạt chăng nữa cũng khó nói chính xác bao giờ việc dẫn tinh mới tái hành sự. Ở trường hợp của chúng tôi, có lẽ, đáp lại những lời nguyện cầu của tôi cho có được một cơ hội nữa, vấn đề đă xẩy ra công hiệu liền.

Khi Thiên Chúa tỏ bày t́nh thương của Ngài th́ hăy lui xuống! Các bạn không thể nào đáp trả được Ngài đâu. Chúng tôi đă dâng lên cho Ngài hai trái tim của chúng tôi, và Ngài đă ban lại cho chúng tôi đến bốn quả tim, đó là Zachary Paul, Zoe Elizabeth, Noah Lucas và Mia Maria Katherina. Thiên Chúa cũng biến Erwin trở thành một người chồng thượng hạng và là một người cha mà nam giới có thể thủ vai.

Đời sống giờ đây đă đổi khác. Con người đă bị tôi hận ghét là người bạn thân nhất của tôi, là người chồng của tôi. Gia đ́nh của chúng tôi là một gia đ́nh đoan trang, chúng tôi hiếm đi đâu về đêm. Erwin có một hăng làm đồ gỗ để trang hoàng trong nhà, và gia đ́nh chúng tôi sống bằng duy lợi tức của chàng mà thôi, nhờ đó tôi có giờ với con cái và dạy dỗ chúng ở nhà. Chúng tôi không xem truyền h́nh nhiều (ngoại trừ EWTN), và chúng tôi cũng không hào hứng với những thứ phim ảnh hiện đại. Gia đ́nh chúng tôi đi lễ hằng ngày và cầu kinh Mân Côi hằng ngày. Thật là tuyệt vời. Một nghề nghiệp làm ra nhiều tiền lắm bạc có thể mua được nhiều thứ, nhưng nó vẫn không bao giờ có thể mua được những ǵ chúng tôi hiện nay đang có, đó là những lời khen tặng của Chúa Giêsu.

Thời gian bất ổn và tin tưởng tôi đă chịu đựng là những ǵ hệ trọng đối với việc chữa lành của tôi. Thời gian đó đă dạy cho tôi biết chúng ta bất xứng với t́nh yêu của Thiên Chúa ra sao, thế nhưng, Ngài cao cả và xót thương biết bao trong việc vẫn tỏ ra yêu thương chúng ta. Bằng t́nh yêu của ḿnh, Ngài đă nâng chúng ta lên với chính ḿnh Ngài, nếu chúng ta để Ngài làm điều ấy, và giúp chúng ta nên tốt lành cùng thánh hảo, như Ngài là Đấng toàn thiện và toàn hảo. Cho dù tôi có quên đi Vị Thiên Chúa của Giáo Hội Công Giáo hồi thiếu thời, Ngài cũng vẫn không lăng quên tôi. Khi tôi bị lạc mất trong hoang địa Hồ Ly Vọng, Ngài đă đến kiếm t́m tôi, một người Cha yêu thương đến để giải cứu cho đứa con gái nhỏ bé của ḿnh.

Tôi không thể diễn tả hết niềm vui về việc nhận thức rằng Ngài đă t́m thấy tôi và Ngài đă dẫn tôi trở về.

• Ôi các tầng trời, hăy hát lên, Ôi trái đất, hăy hân hoan, hỡi các núi đồi, hăy xướng ca. V́ Chúa an ủi dân Ngài và tỏ ḷng xót thương với thành phần sầu khổ của Ngài. Thế nhưng Sion nói: ‘Chúa đă bỏ rơi tôi, Chúa đă lăng quên tôi’. Có thể nào một người mẹ lại bỏ quên đứa con thơ nhi của ḿnh chứ, mà lại không chăm sóc cho đứa con của ḷng ḿnh hay chăng? Cho dù bà có bỏ quên đứa con của ḿnh đi nữa, Ta sẽ chẳng bao giờ quên con đâu. Này đây Ta đă viết tên con trong ḷng bàn tay của Ta, các bức tường của con hằng ở trước nhan Ta” (Isa 49:13-16).



 

NHẬN ĐỊNH:

1. Tác giả đă sống một cuộc đời tuyệt vời ra sao?
2. Tác giả đă sống một quá khứ tội lỗi như thế nào?
3. Tại sao tác giả lại sống một cuộc đời tuyệt vời trong tội lỗi?
4. Tác giả cảm thấy ra sao trong cuộc đời tuyệt vời đầy tội lỗi như thế?
5. Tác giả đă thoát khỏi cuộc đời trăn trở tội lỗi trong trường hợp nào?
6. Tác giả đă cảm thấy ra sao khi thoát khỏi cuộc sống tội lỗi khốn nạn?
7. Tác giả đă sống như thế nào từ khi thoát khỏi cuộc đời tội lỗi cho tới nay?



1. Tác giả đă sống một cuộc đời tuyệt vời ra sao?
- Đă chiếm hưởng hầu như tất cả những ǵ trần gian có thể mơ ước về Tiền, Tài, Tiếng và T́nh:
- “Tôi đă từng xuất hiện trên các tờ nguyệt san; tôi đă từng xuất hiện qua phim ảnh; tôi đă từng xuất hiện trên đài truyền h́nh toàn quốc. Tôi đă từng đến những nơi được hầu hết con người ta mơ ước thấy, đă từng làm những điều được hầu hết con người ta mong muốn làm. Tôi đă từng tiêu tiền như nước, liên hoan tiệc tùng thâu đêm tới sáng”.

2. Tác giả đă sống một quá khứ tội lỗi như thế nào?
- Tiền dâm hậu thú, 3 lần phá thai và 1 lần gần tự tử:
- “Không bao lâu sau lần hẹn ḥ đầu tiên của chúng tôi ấy, Erwin và tôi đă về chung sống với nhau. Chúng tôi hết sức yêu nhau, và chàng là một ‘Romeo’ đẹp trai đầy công thành danh toại của tôi. Cái trống rỗng của đời tôi dường như được khỏa lấp bằng mối liên hệ của chúng tôi ấy. Tôi cảm thấy như thể không ǵ có thể làm đắng cay cuộc đời chung sống ung dung của chúng tôi này. Sáu tháng sau, tôi có thai và đến gặp bác sĩ sản phụ khoa ở pḥng mạch Park Avenue. Bà ta nh́n tôi và nói: ‘Cô đâu có muốn cái thai này phải không?’ Tôi gật đầu, khi nhớ lại điều Erwin đă bảo tôi vào lần hẹn ḥ đầu tiên, đó là chàng chỉ muốn làm tiền, du lịch, và ăn chơi mà thôi. Tôi nghĩ rằng đứa nhỏ sẽ kết thúc mối liên hệ của chúng tôi. Bà bác sĩ của tôi nói: ‘Được rồi. Chúng tôi sẽ sắp xếp để cô chấm dứt việc mang bầu’.
- “Bấy giờ tôi nghĩ rằng mối liên hệ hiện tại của chúng tôi không thể nào cải tiến được nữa. Tôi nghĩ nếu Erwin cưới tôi là tốt nhất. Khi chúng tôi mới về chung sống với nhau, tôi đă tự nhủ với ḷng ḿnh rằng tôi sẽ cho Erwin thời gian 5 năm để cưới tôi. Tôi đă thấy nhiều nữ diễn viên sống với một người đàn ông cả mấy thập niên, hy vọng người đàn ông ấy sẽ lấy ḿnh làm vợ, để rồi cuối cùng ly tán. Khi đặt vấn đề giới hạn thời gian là tôi cho rằng tôi tinh khôn. Chúng tôi đă mau chóng tiến tới thời hạn 5 năm của tôi (một thời hạn Erwin không hề biết ǵ về nó), là lúc tôi lại có thai đến lần thứ ba. Lần này, tôi không muốn ‘chấm dứt’ việc mang thai nữa. Tôi nghĩ rằng quyết định của tôi sẽ khiến cho Erwin cưới tôi làm vợ. Trái lại, chàng thề rằng chàng sẽ bỏ tôi. Thế là việc gặp bác sĩ sản phụ khoa lại được sắp xếp để kết thúc lần thứ ba một mạng sống quí hóa.
- “Tôi không thể sống với bản thân ḿnh, và tôi không thể sống mà lại không có các đứa con của tôi. Tôi đă đi vào pḥng ngủ của chúng tôi là nơi Erwin cất giữ một khẩu súng đă nạp đạn. Tôi cầm khẩu súng trong tay như muốn t́m về chốn vĩnh hằng, nh́n chằm chằm vào nó và nghĩ đến những ǵ tôi có thể cảm thấy khi sử dụng nó. Nó có đau đớn hay chăng? Tôi có cảm thấy cái đớn đau của viên đạn hay chăng? Tôi cứ nghe thấy tiếng nói nho nhỏ một cách vuốt ve, một cách lọc lừa thuyết phục rằng ‘Carolyn, cứ làm đi. Cứ làm đi. Dí nó vào đầu của ngươi; bấm c̣. Cơn đau của người sẽ được kết liễu. Cứ làm đi. Làm đi. Đó là những ǵ ngươi muốn làm mà. Cứ làm đi’. Tiếng nói cứ tiếp tục, khẩn trương và thôi thúc, nhưng vuốt ve, hứa hẹn mau chóng giải quyết cho vấn đề của tôi. Tôi dí khẩu súng lục vào đầu của tôi. Nó trở thành nặng và lạnh trong tay tôi. Ngón tay của tôi tḥ vào c̣ súng, sẵn sàng bấm. Tôi đă nhắm mắt lại. Tôi nghiến răng và gồng ḿnh lên”.

3. Tại sao tác giả lại sống một cuộc đời tuyệt vời trong tội lỗi?
- V́ thiếu đức tin và xa cách Chúa:
- “Kitô hữu, nhất là nữ giới, thành phần theo đuổi nghề tŕnh diễn hay nghề làm người mẫu ở những thành phố ‘ăn chơi tiêu khiển’ như Nữu Ước hay Hồ Ly Vọng, bao giờ cũng gặp phải những cực kỳ thách đố đối với niềm tưởng vào Chúa Kitô của họ cũng như đối với cuộc sống dấn thân cho Chúa Kitô của họ. Cái nghề này sẽ chiếm hết giờ giấc và sinh lực của các bạn trong việc trở thành loại người cũng như trở thành những ǵ thế giới tŕnh diễn hoặc làm người mẫu muốn các bạn sống. Vấn đề chăm sóc đầu tóc, móng tay, nhịn ăn nhịn uống, thể dục thẩm mỹ, đấm bóp, sắm sửa đồ trang điểm và phục sức, thử giọng, chụp h́nh, các lớp học tŕnh diễn, các lớp học phát biểu, các lớp học hát ḥ, các lớp học nhẩy múa, những thời biểu đóng phim, là những ǵ buộc các bạn phải bắt đầu từ 7 giờ sáng: nó là một cuộc sống hào hứng không ngừng nghỉ, một cuộc sống tập trung vào các bạn cũng như vào những ǵ các bạn giống như các người khác. Các bạn có ít giờ, nếu có, cho Chúa. Thế nhưng, nếu các bạn đến đó bằng đức tin của ḿnh, ít là các bạn có một cái ǵ đó để cố gắng nắm lấy.
- “Trái lại, nếu các bạn đến Nữu Ước hay Hồ Ly Vọng mà không có đức tin, không có ǵ để cầm chân của các bạn lại, các bạn sẽ mau chóng thấy ḿnh hoàn toàn trở thành lạc loài. Sự kiện này đă xẩy ra cho trường hợp của tôi. Những vấn đề nan giải về luân lư cứ đột xuất hằng ngày, làm mất dần đi niềm tin. Có lần, một diễn viên nổi tiếng mời tôi đến chỗ của ông ta để giải khát. Ông ta là một con người hào hoa nên tôi đă nhận lời mời của ông, cảm thấy ḿnh như đă là vợ của ông. Ông ta pha nước giải khát, rồi mở tủ trà trang trí đầy những thuốc phiện ra. Vẫn c̣n cảm thấy vấn đề hôn nhân hấp dẫn, tôi đă quyết định thử một chút xíu. Ông ta cũng thử một chút, rồi nhiều hơn nữa, để rồi trở thành man dại, hoàn toàn không c̣n kiềm chế được nữa. Tôi không muốn nói thêm những chi tiết xẩy ra sau đó, ngoại trừ điều này là tôi đă học được từ kinh nghiệm ấy một bài học quan trọng về việc chấp nhận các lời mời mọc của những hạng người thuộc giới xă hội ấy. Có những chọn lựa khác không hoàn toàn rơ ràng minh bạch, song cũng chẳng sai trái là bao. Đă nhiều lần tôi ăn mặc rất ư là trắc nết, thân ḿnh lộ liễu một cách khêu gợi trước mặt thành phần nam giới là những người có thể giúp phần vào nghề nghiệp của tôi. Xin các bạn nhớ rằng tôi chỉ làm những ǵ giống như các nữ diễn viên khác làm thôi, những người nữ duyên dáng và tài năng đang tranh giành với tôi về cùng những việc làm người mẫu và đóng vai tŕnh diễn…”

4. Tác giả cảm thấy ra sao trong cuộc đời tuyệt vời đầy tội lỗi như thế?
- Bất an, bất hạnh, bất măn:
- “Tôi đă đi đến chỗ thù ghét Erwin. Tôi không thể nào nghĩ về hắn, nghe thấy tiếng hắn hay nh́n thấy hắn. Con người mà tôi đă từng lập gia đ́nh với giờ đây lại làm tôi cảm thấy chán chường. Tôi không nghĩ rằng cuộc hôn nhân của chúng tôi có thể cứu văn, v́ tôi nghĩ rằng hắn không thể nào đổi thay được nữa”.
- “T́nh trạng căng thẳng của chúng tôi gia tăng đến độ, vào một chiều kia, tôi đă đành phải bỏ cuộc sống hôn nhân và đ̣i ly dị. Tôi không thể tránh né được những trục trặc chúng tôi phải đương đầu nữa, và tôi không thể cứ giả vờ, cho dù với chính bản thân ḿnh, cho rằng mọi sự như không sao hết. Tôi đă thu đồ vào xách hành lư ra đi…”
- “Trong ḷng, tôi đă than khóc với Chúa, vừa giận dữ chán chường thất vọng về t́nh trạng be bét tôi đă gây ra cho cuộc đời của ḿnh, vừa run sợ kêu van Ngài xót thương thứ tha về những điều tôi đă làm. Tôi đă than khóc cho những đứa con thai nhi của tôi, những đứa con tôi không bao giờ được ôm ẵm trên tay và hôn chúng. Tôi khóc thương cho bản thân ḿnh. Tôi van xin Chúa, v́ nước mắt của tôi, giúp tôi hiểu được những ǵ cuộc sống của tôi phải gánh chịu, và giúp tôi làm cách nào để có thể tái thiết cuộc sống của tôi trên hoàng tàn đổ nát do chính tôi gây ra”.

5. Tác giả đă thoát khỏi cuộc đời trăn trở tội lỗi trong trường hợp nào?
- Nhờ Thiên Chúa quan pḥng được gặp gỡ những người đồng đạo Công Giáo tốt:

- “Chẳng bao lâu chúng tôi thấy rằng Thiên Chúa đă chủ động nhúng tay vào việc chọn địa điểm hải đảo này của chúng tôi, bởi v́ nhà của chúng tôi ở bên cạnh của hai nhà Kitô Giáo. Sau một cuộc gây lộn lớn tiếng, tôi đă bỏ ra ngoài kêu la đến nỗi một người láng giềng của tôi đă đến hỏi tôi có sao không. Một cách nhẹ nhàng nhưng đầy tin tưởng, bà nói rằng tôi thực sự cần được giúp đỡ; bà đề nghị là chúng tôi đến nhà thờ gặp cha sở của chúng tôi. ‘Nhà thờ!’ tôi ngẫm nghĩ, ‘Quả là một ư nghĩ mới lạ. Tại sao không bao giờ chúng tôi nghĩ đến đó nhỉ?’ Erwin nói rằng chàng không bao giờ đi đến bất cứ một thứ tham vấn nào cả; cần phải có một ơn đặc biệt mới làm cho chàng đồng ư nói chuyện với một vị linh mục. Chúng tôi đă lấy hẹn để gặp vị cha sở của giáo xứ địa phương chúng tôi ở”.
- “V́ tôi giờ đây sẵn sàng lắng nghe những lời lẽ ấy mà Chúa đă gửi đến cho tôi thêm những ảnh hưởng về Công Giáo cho cuộc đời của tôi. Có một người bạn ở giáo xứ tôi hỏi tôi vào một buổi sáng nọ: ‘Carolyn, bạn đă từng xem chương tŕnh Kinh Mân Côi của chương tŕnh truyền h́nh EWTN chưa? Chương tŕnh này hay lắm, ḿnh nghĩ bạn chắc chắn sẽ thích cầu nguyện theo chương tŕnh này. Bạn nên bật lên mà coi!’ Tôi chưa bao giờ nghe nói đến EWTN cả, nhưng lời đề nghị hân hoan của người bạn tôi đă đủ để đánh động cái chú ư của tôi, nên tôi đă bật chương tŕnh này lên tối hôm ấy. Tôi cảm thấy lạ lùng sung sướng thấy được cái phong phú của một chương tŕnh xây dựng đức tin Công Giáo”.
- “Có những lúc khốn khó nhưng Thiên Chúa đă an bài cho chúng tôi. Ngài đă thay thế những mối liên hệ tồi bại bằng những liên hệ thánh hảo để giúp cho chúng tôi đổi thay và sống gần gũi Ngài hơn. Có một người bạn mới đă thuyết phục được Erwin đi tham dự một cuộc tĩnh tâm Cursillo. Khi Erwin trở về, chàng nói rằng chàng muốn tháo cởi ống dẫn tinh đă bị cắt cột của chàng. Nó là một trong những cuộc giải phẫu đớn đau nhất người đàn ông phải chịu; mức độ thành công lại không cao, và cho dù cuộc giải phẫu có thành đạt chăng nữa cũng khó nói chính xác bao giờ việc dẫn tinh mới tái hành sự. Ở trường hợp của chúng tôi, có lẽ, đáp lại những lời nguyện cầu của tôi cho có được một cơ hội nữa, vấn đề đă xẩy ra công hiệu liền”.

6. Tác giả đă cảm thấy ra sao khi thoát khỏi cuộc sống tội lỗi khốn nạn?
- Dù con người có bỏ Chúa những Chúa không bỏ con người và t́m cách cứu họ:
- “Trong những tháng ngày sau đó, tôi đă trải qua t́nh trạng bất lực về tinh thần; tôi đă sống trong sự tin tưởng mù quáng là Thiên Chúa sẽ dẫn tôi tới đồng cỏ phẳng lặng, xanh tươi, do Ngài chọn cho tôi. Cảm nghiệm về t́nh trạng bất lực và ḷng tin tưởng của tôi nơi Chúa đă dạy cho tôi một bài học mănh liệt, một bài học mà tôi chỉ từ từ mới hiểu được. … Tôi cảm thấy b́nh an thấm thía hơn bao giờ hết, và tin tưởng nơi Đấng là Cha hết ḷng yêu thương tôi. Một người mẹ có thể phá hủy đứa con thai nhi của ḿnh, khi nó trở nên bất tiện hay gánh nặng cho bà, nhưng bất kể chúng ta có tội lỗi thế nào, và có phản chống lại Thiên Chúa, th́ Ngài vẫn trung thành và sẽ không bao giờ ruồng bỏ chúng ta là con cái của Ngài. Tôi cảm thấy an ủi nơi những lời Thánh Phaolô viết: ‘Nếu chúng ta bất trung th́ Ngài vẫn trung thành – v́ Ngài không thể chối bỏ chính ḿnh Ngài’ (2Tim 2:13)”.
- “Thời gian bất ổn và tin tưởng tôi đă chịu đựng là những ǵ hệ trọng đối với việc chữa lành của tôi. Thời gian đó đă dạy cho tôi biết chúng ta bất xứng với t́nh yêu của Thiên Chúa ra sao, thế nhưng, Ngài cao cả và xót thương biết bao trong việc vẫn tỏ ra yêu thương chúng ta. Bằng t́nh yêu của ḿnh, Ngài đă nâng chúng ta lên với chính ḿnh Ngài, nếu chúng ta để Ngài làm điều ấy, và giúp chúng ta nên tốt lành cùng thánh hảo, như Ngài là Đấng toàn thiện và toàn hảo. Cho dù tôi có quên đi Vị Thiên Chúa của Giáo Hội Công Giáo hồi thiếu thời, Ngài cũng vẫn không lăng quên tôi. Khi tôi bị lạc mất trong hoang địa Hồ Ly Vọng, Ngài đă đến kiếm t́m tôi, một người Cha yêu thương đến để giải cứu cho đứa con gái nhỏ bé của ḿnh”.

7. Tác giả đă sống như thế nào từ khi thoát khỏi cuộc đời tội lỗi cho tới nay?
- Sốt sắng sống đạo; nghèo song vui hơn; không coi truyền h́nh và ít giao du bạn bè:
- “Đời sống giờ đây đă đổi khác. Con người đă bị tôi hận ghét là người bạn thân nhất của tôi, là người chồng của tôi. Gia đ́nh của chúng tôi là một gia đ́nh đoan trang, chúng tôi hiếm đi đâu về đêm. Erwin có một hăng làm đồ gỗ để trang hoàng trong nhà, và gia đ́nh chúng tôi sống bằng duy lợi tức của chàng mà thôi, nhờ đó tôi có giờ với con cái và dạy dỗ chúng ở nhà. Chúng tôi không xem truyền h́nh nhiều (ngoại trừ EWTN), và chúng tôi cũng không hào hứng với những thứ phim ảnh hiện đại. Gia đ́nh chúng tôi đi lễ hằng ngày và cầu kinh Mân Côi hằng ngày. Thật là tuyệt vời”.

 

CẢM NGHIỆM:

1. Đừng khinh thường một người tội lỗi nào, cho dù họ có tội lỗi đến đâu chăng nữa, v́ con người lầm lạc và yếu đuối.
2. Trái lại, hăy hy sinh cầu nguyện cho họ và t́m hết cách có thể để dẫn họ về với Chúa trong khả năng của ḿnh.
3. Bởi v́ chính Ngài vẫn t́m kiếm họ và muốn mang họ về với Ngài theo sự quan pḥng khôn ngoan của Ngài.
4. Câu truyện trên đây đă ứng nghiệm hay phản ảnh những ǵ Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II đă viết trong sứ điệp gửi giới trẻ năm 2004: “Chúng tôi muốn gặp Đức Kitô”.


- “Những ai tiến đến với Chúa Giêsu bằng một tâm hồn không có thiên kiến rất dễ đi đến chỗ tin tưởng, v́ chính Chúa Giêsu đă thấy họ và yêu thương họ trước rồi vậy. Khía cạnh cao quí nhất của phẩm giá con người chính là ơn gọi của con người trong việc giao tiếp với Thiên Chúa bằng một thứ trao đổi ánh mắt thiết tha làm biến đổi sự sống. Để thấy được Chúa Giêsu, chúng ta cần làm sao cho Người nh́n thấy chúng ta trước đă!” (đoạn 2)

- “Việc thấy Chúa Giêsu, việc chiêm ngưỡng Dung Nhan của Người, là một ước vọng bất khả trấn át, thế nhưng, nó là một ước vọng mà bất hạnh thay con người cũng có thể làm biến dạng đi. Đó là những ǵ xẩy ra nơi tội lỗi, v́ chính yếu tính của tội lỗi đă kéo đôi mắt của con người quay đi khỏi Thiên Chúa để hướng chúng về những ǵ Ngài đă tạo dựng nên” (đoạn 4)

- “Những ‘Người Hy Lạp’ t́m kiếm sự thật sẽ không thể nào có thể tiến đến với Đức Kitô, nếu ḷng ước muốn của họ, được tác động bởi một hành động tự do và t́nh nguyện, không được bộc lộ ra bằng một quyết định dứt khoát: ‘Chúng tôi muốn gặp Đức Giêsu’. T́nh trạng thực sự tự do tức là có được một thứ sức mạnh trong việc chọn lựa Đấng v́ Người chúng ta đă được dựng nên và chấp nhận chủ quyền của Người trong cuộc đời của chúng ta. Các bạn nhận thấy nó nơi thẳm cung tâm hồn ḿnh, ở chỗ, tất cả mọi sự tốt lành trên trái đất này, tất cả mọi thành đạt về nghề nghiệp, thậm chí cả đến t́nh yêu thương của con người được các bạn mơ tưởng, đều không bao giờ hoàn toàn thỏa măn được những ước vọng sâu xa nhất và tha thiết nhất của các bạn. Chỉ khi nào được hội ngộ với Chúa Giêsu cuộc sống của các bạn mới được trọn vẹn ư nghĩa mà thôi: ‘v́ Chúa đă dựng nên chúng con cho Chúa nên ḷng chúng con khắc khoải cho tới khi được nghỉ yên trong Chúa’ (Saint Augustine, The Confessions, book 1, chapter 1)”.

 

Câu truyện cải thiện trên đây, kèm theo phần Nhận Định và Cảm Nghiệm, được người dịch thực hiện cho Khóa Tĩnh Huấn Fatima XIV của Phong Trào Thiếu Nhi Fatima Tổng Giáo Phận Los Angeles dịp Thanksgiving 26-28/11/2004 tại Our Lady of the Valley Catholic Church ở Hemet Giáo Phận San Bernadino, California, với chủ đề được ĐTC GPII nêu lên cho giới trẻ năm 2004: "Chúng Tôi Muốn Gặp Đức Kitô".