Theo gương Đức Gioan Phaolô II và các Thánh

tôi cũng cố gắng mến yêu Mẹ tôi

 

 

Mỗi khi qú trước tượng ảnh Mẹ, hay để ḷng ch́m  vào suy nguyện, tôi vẫn tự hỏi ḿnh: “Tôi yêu Đức Mẹ hay Đức Mẹ yêu tôi?” Có thể là cả hai, nhưng chắc chắn một điều là Đức Mẹ yêu và thương tôi nhiều hơn tôi yêu và mến Mẹ.

 

Tôi nhớ lại một câu truyện đă được đọc thời c̣n niên thiếu là có một vị thánh nào đó, trong lúc cảm hứng lên cao, đă thưa với Đức Mẹ rằng: “Mẹ có biết là con yêu Mẹ hơn Mẹ yêu và thương con không?” Lập tức thánh nhân đó được nghe rơ tiếng nói trong ḷng rằng, đó chỉ là một cảm hứng nông cạn và thiếu hiểu biết. Nếu không v́ ḷng sốt sắng và chân thành, th́ tư tưởng và lời nói ấy là một điều xúc phạm đến t́nh thương của Đức Mẹ.

 

Đúng thế, ngay trong lănh vực tự nhiên, có bao giờ người con lại có thể yêu và thương mẹ ḿnh hơn mẹ ḿnh thương và yêu ḿnh bao giờ. Nhiều lắm th́ cũng bằng là quí lắm rồi. Ca dao Việt Nam có câu: “Mẹ thương con bằng trời bằng bể. Con thương mẹ con kể từng ngày”. Thực tế đă nói thay cho tấm ḷng người mẹ. Nhưng nếu nh́n về thế giới siêu h́nh, th́ sự khác biệt giữa t́nh Mẹ trên trời và ḷng mến của con cái loài người đối với Mẹ sẽ c̣n khác xa biết bao nhiêu. Và điều này có nghĩa là Mẹ Maria thương và yêu con cái loài người c̣n gấp trăm, gấp ngàn lần chúng ta yêu mến Mẹ.

 

Kinh nghiệm đă từ từ cho tôi hiểu và thâm tín điều này, là sở dĩ tôi sống và c̣n hiện hữu là do t́nh thương yêu, và săn sóc của Mẹ. Và hẳn là Mẹ đă có một chương tŕnh cho tôi, v́ cứ mỗi lần ôn hoặc nh́n lại quá khứ qua từng biến cố đời ḿnh, tôi thâm tín rất rơ ràng rằng tôi sống được và c̣n tồn tại đến hôm nay là do t́nh thương và sự can thiệp của Mẹ. Vào những buổi chiều khi màn đêm dần buông xuống, tôi một ḿnh lại cảm thấy nao nao khi nh́n lại một ngày đă qua và nghĩ về một đêm đang tới. Những giây phút ấy làm tôi thật sự cảm thấy cần có Mẹ, như một trẻ thơ sà vào ḷng mẹ khi thấy bóng tối bao phủ quanh ḿnh.

 

Nhiều lúc tôi tự hỏi, tại sao người ta không yêu mến Đức Mẹ. Tại sao nhiều Kitô hữu coi việc sùng kính và yêu mến Đức Mẹ là một hành động ấu trĩ, và trẻ con. Tại sao nhiều linh mục lơ là với ḷng sùng mộ này. Nhiều linh mục đă không bao giờ nói về Đức Mẹ, và cũng chẳng bao giờ coi trọng những lễ kính của Mẹ. Những linh mục và những Kitô hữu này có bao giờ nhận ra được t́nh thương và sự săn sóc đặc biệt mà Mẹ dành cho họ không. Có bao giờ họ nghĩ rằng trên hành tŕnh đức tin, và trong cuộc đời sự hiện diện của Đức Mẹ là một niềm an ủi, nâng đỡ và cần thiết không.

 

Nhưng thỉnh thoảng tôi cũng gặp được vài linh mục và giáo dân mà ḷng sùng mộ và  yêu mến Đức Mẹ khiến tôi hết sức khâm phục. Tôi nhớ lại là một vị linh mục mà tôi may mắn được quen biết, một linh mục có ḷng yêu mến Đức Mẹ một cách hết sức đặc biệt. Một linh mục mà trên tay luôn thấy có cỗ tràng hạt. Khi tôi hỏi ngài về bí quyết để được sống lâu, sống vui vẻ và b́nh an, ngài chỉ nói với tôi một câu rất đơn sơ: “Có Mẹ mọi nhẽ đều xuôi”.

 

“Có Mẹ mọi nhẽ đều xuôi”. Người con một khi có mẹ ở bên là được mọi cái. Không sợ đói. Không sợ khát. Không sợ lạnh lẽo, nóng bức. Không sợ bị ai bắt nạt. Người mẹ có thể đói. Người mẹ có thể khát. Người mẹ có thể bị rét mướt và nóng bức. Người mẹ có thể bị người khác bắt nạt. Nhưng người con ở bên mẹ th́ không, nhất là khi người con ấy c̣n thơ trẻ, và hoàn toàn lệ thuộc vào mẹ ḿnh.

 

Trong đời sống tâm linh, sự hiện diện của Mẹ c̣n cần thiết và quan trọng hơn thế nữa. Một khi có Mẹ ở bên, linh hồn chắc chắn sẽ không c̣n phải lo sợ ǵ. Sẽ không sợ bỏ rơi, đói, khát, lạnh lẽo, nóng bức, và nhất là không sợ gặp rủi ro, hoặc rơi vào cạm bẫy của ma quỉ, thế gian, xác thịt trên đường về Thiên Quốc. V́ Mẹ là tất cả của linh hồn đă tín thác và yêu mến Mẹ.

 

Tôi cũng t́m được mẫu gương rất sáng nơi vị Giáo Hoàng mà thế giới gọi là cao cả, Đức Gioan Phaolô II, một ḷng sùng mộ Đức Maria. Khẩu hiệu Giáo Hoàng của Ngài là “Tutus Tuus” – Tất cả là của Mẹ. Một khẩu hiệu Giáo Hoàng ít thấy trong suốt lịch sử hơn 2000 năm của Giáo Hội. Nhưng cũng chính v́ hoàn toàn tín thác nơi Mẹ, mà vị Giáo Hoàng của chúng ta đă làm được những việc phi thường cho nhân loại và cho Giáo Hội. Cũng v́ hoàn toàn tín thác nơi Mẹ, mà Mẹ đă bênh đỡ vị Giáo Hoàng của ḿnh. Dấu vết cuộc ám sát tại công trường Thánh Phêrô năm nào vẫn c̣n đó. Viên đạn được gắn trên mũ triều thiên của Mẹ tại Fatima – viên đạn đă xuyên thủng con người vị Giáo Hoàng mà không lấy đi được mạng sống của Ngài – c̣n đó như một chứng tích của sự chở che và săn sóc của Mẹ.

 

Tuy không cao cả như Gioan Phaolô II. Tuy không thánh đức, siêu phàm như Anphongsô, như Lui Monfort, hoặc như Bênađô, là những thánh thân thời đại mà ḷng sùng mộ Mẹ Maria của các ngài đă đi vào lịch sử. Nhưng tôi cũng cảm thấy rằng ḿnh cần nói lên một điều ǵ để ca tụng người Mẹ rất đáng mến của ḿnh: Đức Trinh Nữ Maria.

 

Maria. Mẹ là Mẹ Thiên Chúa. Mẹ toàn thể nhân loại. Và là Mẹ riêng mỗi người chúng ta. Tuy chưa một lần nh́n thấy Mẹ, nghe tiếng Mẹ, nhưng một điều mà tôi cảm nhận một cách rất sâu xa và rơ ràng là Mẹ luôn luôn ở bên tôi và đồng hành với tôi. Tôi muốn chia sẻ cảm nhận này với những ai đang muốn t́m hiểu và yêu mến Mẹ, với những ai đang phân vân, đang lo lắng, và đang gặp những khó khăn của cuộc đời. Ngay cả những ai tự cho ḿnh là tội lỗi. Tất cả hăy đến với Mẹ. Thánh Bênađô đă nói: “Xưa nay chưa từng nghe có người nào chạy đến cùng Mẹ, xin bầu chữa cứu giúp mà Mẹ từ bỏ chẳng nhận lời”. C̣n Thánh Anphongsô th́ quả quết: “Ai thành tâm yêu mến Mẹ th́ không sợ hư mất đời đời”. V́ theo thánh Lui Monfort: “Mẹ là đường ngắn nhất, an toàn nhất đưa ta đến cùng Thiên Chúa”. Ôi Maria! con mến Mẹ. Ước ǵ Mẹ cũng được nhiều người nhận biết và yêu mến.

 

Trần Mỹ Duyệt