Chương 7
Cho Đến Tận Cùng Yêu Thương
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca (15:1-10)
Khi ấy, những người thâu thuế và những người tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng. Thấy vậy, những người Biệt phái và Luật sĩ lẩm bẩm rằng: “Ông nầy đón tiếp những kẻ tội lỗi, cùng ngồi ăn uống với chúng”. Bấy giờ Người phán bảo họ dụ ngôn nầy:
“Ai trong các ông có một trăm con chiên, và nếu mất một con, lại không để chín mươi chín con khác trong hoang địa mà đi t́m con chiên lạc, cho đến khi t́m được sao? Và khi đă t́m thấy, người đó vui mừng vác chiên trên vai, trở về nhà, kêu bạn hữu và những người lân cận mà nói rằng: “Anh em hăy chia vui với tôi, v́ tôi đă t́m thấy con chiên lạc!”. Cũng vậy, Tôi bảo các ông: “Trên trời sẽ vui mừng v́ một người tội lỗi hối cải hơn là v́ chín mươi chín người công chính không cần hối cải”. Hay là người đàn bà nào có mười đồng bạc, nếu mất một đồng, mà lại không đốt đèn, quét nhà và t́m kỹ lưỡng cho đến khi t́m thấy sao? Và khi đă t́m thấy, bà mời các chị em bạn và những người láng giềng đến mà rằng: “Chị em hăy vui mừng với tôi, v́ tôi đă t́m được đồng bạc tôi đă mất”. Cũng vậy, Tôi bảo các ông: “Các Thiên Thần của Thiên Chúa sẽ vui mừng v́ một người tội lỗi hối cải”.
Tóm lại, qua bài Phúc Âm trên đây, với hai dụ ngôn con chiên lạc thứ 100 và đồng tiền thứ 10, chúng ta thấy được một chân lư hết sức cảm động là Thiên Chúa yêu thương chẳng những chung loài người mà c̣n yêu thương từng người trong chúng ta nữa.
Thiên Chúa yêu thương từng người trong chúng ta ở chỗ, Ngài biết được từng người trong chúng ta, hơn chính chúng ta biết ḿnh, Ngài lo cho phần rỗi chúng ta c̣n hơn chúng ta cố gắng liên lỉ t́m về với Ngài, thậm chí Ngài đă t́m hết cách để làm cho chúng ta nhận biết Ngài và trở về với Ngài, như trường hợp người phụ nữ Samaritanô bên bờ giếng Giacóp (x Jn 4:6-26).
Đó là lư do, nếu để ư và nhờ ơn Chúa, chúng ta có thể thấy được những dấu chỉ thời đại Ngài tỏ ra trong cuộc đời của mỗi người, nhờ đó cảm nghiệm được sự hiện diện vô h́nh của Ngài bên chúng ta, nhất là trong những lúc chúng ta cảm thấy khổ đau và bất lực, từ đó chúng ta chẳng những nhận biết và yêu mến Ngài hơn, mà c̣n nhiệt thành làm cho Ngài được nhận biết và yêu mến nữa, như đă xẩy ra trong trường hợp người phụ nữ Samaritanô được diễm hạnh bất ngờ gặp gỡ Chúa Kitô (x Jn 4:39-42).
Chén Đắng Vườn Nhiệt
(tiếp trang 4, 27-28, 44, 56, 66)
“Nhiều người có dồi dào của cải trần gian hư hoại. Họ chất chứa trong kho của họ những bảo tàng vô ích chỉ đưa họ đến diệt vong. Họ thiếp ngủ trên nhung lụa. Tỉnh giấc dậy họ lại nằm trên mặt đất, trần trụi như những con côn trùng. Thật hổ ngươi cho họ. Họ lại c̣n dám nh́n thẳng vào mặt Cha. Họ che đậy các trách nhiệm của họ dưới những h́nh thức đầy giả tạo.
“Thứ vàng kia sẽ làm nên tṛ trống ǵ cho họ chứ, thứ vàng mà họ hết sức yêu qúi và đánh đổi linh hồn của họ để chiếm lấy, thứ vàng mà một ngày kia họ sẽ phải bỏ lại để đến trước nhan Cha, với một tấm thân c̣n nghèo nàn hôn cả những kẻ mà họ đă chối từ giúp đáp nữa...
“A, hỡi con cái của Cha ơi, Cha nói thật với các con: Cha sẽ cứ bị đóng đanh vào thập giá này bao lâu ḷng của các con không thực sự làm việc đền tạ t́nh yêu của Cha. Chính bởi v́ Cha đă tạo dựng nên các con theo h́nh ảnh của Cha mà Cha yêu thương các con quá sức.
“Các con là công cuộc của Cha. Thế nhưng các con đă làm cho Cha lo âu biết là chừng nào. Thái độ dửng dưng lạnh lùng của các con đả thương Cha đau điếng biết bao. Các hồn nhỏ của Cha sẽ an ủi Trái Tim thần linh của Cha bằng nỗi êm ái hơn, bằng ḷng quảng đại hơn, nhờ đó làm giăn cơân khát yêu thương nung nấu Cha”.
Thông Điệp T́nh Yêu Nhân Hậu của Chúa Giêsu
gửi Các Hồn Nhỏ
qua nữ sứ giả giáo dân người Bỉ biệt danh Magarita ngày 19-1-1967