-8-

Thánh Nữ TÊRÊSA HÀI ĐỒNG GIÊSU

với Người Công Giáo

Việt Nam ly hương 

Linh Mục Bùi Chu Thi 

 

1.     Thánh Nữ Têrêsa Nhỏ, một vị thánh rất quen thuộc của

Người Công Giáo Việt Nam.

  

S

au năm 1925, hàng Giáo Phẩm và Giáo Sĩ Việt Nam đã phát động một phong trào sùng kính Thánh Nữ Têrêsa thành Lisieux tại khắp các điạ phận Việt Nam, từ Nam ra Bắc một cách rất qui mô và sâu rộng. Các dòng tu nam nữ, các chủng viện lớn nhỏ đều được thường xuyên nghe giảng về đời sống và các nhân đức của thánh nữ. Nhà thờ nào cũng trưng bày tượng ảnh của thánh nữ. Hầu hết họ đạo nào cũng tổ chức “Hội Khấn Bà Thánh Têrêsa”.

 

Việc sùng kính này càng trở nên mãnh liệt, khi thánh nữ Têrêsa được Giáo Hội tôn phong làm “Quan Thày các xứ Truyền Giáo” với lễ trọng bậc nhất.

 

Việc Giáo Hội Việt Nam có lòng sùng mến đặc biệt với vị thánh nữ này phát xuất bởi mấy lý do sau đây:

 

1.      Vì thánh nữ đã có một mối liên hệ đặc biệt với Việt Nam khi ngài ngỏ ý với các bề trên trong dòng xin tình nguyện sang Việt Nam để tu tại Dòng Kín Hà Nội xứ Truyền Giáo.

 

2.      Vì các Giám Mục Việt Nam muốn phổ biến một cách nên thánh đơn sơ, có thể thích ứng với mọi bậc người: “Một phương thế nên thánh tới bậc toàn thiện mà bất cứ ở điạ vị nào, mọi người đều có thể thực hiện được, ở ngoài đời hay ở bậc tu trì”. (Diễn văn của Đức Piô XI, 18/5/1925).

 

3.      Vì giáo dân Việt Nam muốn xin thánh nữ cầu bầu cho mình như thánh nữ hứa trước khi qua đời: “Tôi sẽ làm mưa hoa hồng ơn phúc xuống cho mọi người”.

 

 

2-  Con đường thơ ấu thiêng liêng

 

T

rong khi phong hiển thánh cho thánh nữ Têrêsa Nhỏ, Đức Piô XI đã tuyên bố rằng, thánh nữ đã đem đến cho thế giới “một sứ điệp mới” (Un massage nouveau) (18/5/1925), nghĩa là một phương thế nên thánh phù hợp với mọi người, một phương thế mà bất luận một tín hữu nào cũng có thể thực hiện được.

 

Phương pháp này là sống đời sống Phúc Aâm hằng ngày, ở mọi nơi và trong mọi hoàn cảnh. Chính thánh nữ đã viết: “Chúa Kitô không đòi hỏi nơi chúng ta những hành vi lớn lao cao cả. Người chỉ đòi hỏi nơi ta sự tín thác toàn thân nơi Ngài” (cf. Thérèse de Lisieux, Autobiographie, B. Fol. p. Ve). “Con đường nên thánh đây đích thực là một con đường lớn, xuất hiện với mọi người dưới hình thức một con đường nhỏ” (Jacques Maritain: Liturgie et Comtemplation, p.77). “Con đường thơ ấu thiêng liêng” (Voie de l’Enfance Spirituelle) của thánh nữ Têrêsa nhỏ căn cứ ở việc mỗi tín hữu hãy hoàn toàn Tin, Cậy, Mến Chúa, làm mọi việc vì Chúa theo những lời dạy của Phúc Aâm: “Dù khi ăn khi ngủ, tôi làm mọi việc vì lòng mến Chúa”, hoặc câu: “Đối với ai mến Chúa thì mọi sự có thể trở nên tốt lành...” (cf. Jean Guitton: l’Eglise et les laics, p.150).

 

Chúa Kitô đã phán: “Ta là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống, không ai có thể đến với Cha Ta mà không cần Ta” (Jo.14,6). Công Đồng Vatican II đã khuyến dụ mọi tín hữu phải cố gắng đoạt được sự toàn thiện bằng cách “bước đi theo dấu chân của Chúa Kitô và sống phù hợp với hình ảnh của Ngài” (Lumen Gent. no 40). Mỗi người đều nên thánh tùy theo cá tính và khả năng của mình: “Mỗi người đều nhận lãnh nơi Thiên Chúa ơn riêng của mình, người ơn này, người ơn khác” (1Cor.7,7).

 

Và trên mọi nẻo đường, trong mọi hoàn cảnh, người tín hữu muốn nên thánh sẽ suy nghĩ, phát biểu và hành động theo ơn soi sáng của Chúa Thánh Thần: “Chúa Thánh Thần sẽ trợ giúp cho sự yếu hèn của chúng ta” (Rom.8,26), sẽ cầu bầu cho ta (Rom.8,26), sẽ làm cho trái tim ta được tràn đầy sự yêu thương của Ngài (Rom.5,5).

 

Con đường thơ ấu thiêng liêng cũng là chân lý mà Công Đồng Vatican II đã nhắc lại: “Với mọi tín hữu, Chúa Cha đã sai Chúa Thánh Thần xuống để làm cho họ được yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí (Mc.12,30) và đồng thời cũng yêu thương tha nhân như chính Chúa Kitô đã yêu thương loài người (Jo.13,34)” (L.9,40).

 

“Sự thánh thiện không hệ tại ở những việc phi thường, nhưng là ở việc làm những việc tầm thường với một tinh thần phi thường. Một người giáo dân sống ngoài đời vốn có thể nên thánh khi họ thi hành mọi bổn phận của họ mỗi ngày một cách hoàn hảo theo thánh ý Chúa” (Đức Benoit XV - AAS 1920, p. 173).

 

Mọi giới công giáo trên thế giới đã phải lấy làm ngạc nhiên khi Giáo Hội tôn phong thánh nữ Têrêsa là Bổn Mạng các xứ truyền giáo (Patronne des Missions) ngang hàng với Thánh Francois Xavier. Ngạc nhiên vì người ta không hiểu giá trị của đời sống chiêm niệm và cầu nguyện, của một đời sống ốm đau và bệnh tật đã được tận hiến cho Chúa để cầu nguyện cho công cuộc truyền giáo. Truyền giáo không nguyên hệ tại ở những hành động bề ngoài, nhưng trước hết và trên hết, hệ tại ở việc cầu nguyện.

 

“Chỉ những người không đọc lịch sử Giáo Hội mới lầm tưởng rằng những người chiêm niệm là những người không đem lại hiệu quả. Trái lại, do chính lời cầu nguyện mà những vị tông đồ hăng say nhất, can đảm nhất của Giáo Hội đã tìm lại được những nhuệ khí truyền giáo sắc bén nhất. Và chỉ Thiên Chúa mới biết rằng có biết bao tín hữu sống đời cầu nguyện một cách âm thầm và vô danh ngay giữa lòng đời, giữa thế gian, họ không phải là tu sĩ, nhưng đã sống chiêm niệm hơn cả những vị khổ tu sống trong các tu viện” (cf. Henri Caffrel: Présence à Dieu, Edit. Feu Nouveau, p. 225).

 

 

3-  Thánh nữ Têrêsa, vị Quan Thày

của những trường hợp bất khả thắng.

 

 

“K

hi người ta nhìn vào đời sống thực tế của thánh nữ Têrêsa, người ta sẽ nhận thấy rằng, thay vì phải bó tay trước những hoàn cảnh cực kỳ khó khăn, thánh nữ Têrêsa là một vì thánh đã chiến thắng những trướng hợp bất khả thắng (Patronne des victoires impossibles), chiến thắng một cách liên tục dưới mọi hình thức. Không gì có thể làm cho ngài bị nản chí hay đầu hàng. Bị bao vây bởi muôn vàn khó khăn và trắc trở dưới mọi hoàn cảnh, thánh nữ đã tìm ra được những phương thế hữu hiệu nhất để lướt thắng tất cả”

 

(cf. André Combes: Sainte Thérèse de l’Enfant Jésus,

Contemplation et  Apostolat,  Bonnes Press, p. 229).

 

Và tác giả đã nêu lên từ 30 đến 40 trường hợp bất khả thắng trong đời sốùng thánh nữ, những khó khăn thuộc loại thể lý hay luân lý mà thánh nữ đã chiến thắng một cách anh hùng. Ngài đã nói lên một vài ví dụ diển hình như:

 

·        Khi còn nhỏ, thánh nữ đã bị bạo bệnh hầu như không thể sống được, nhưng Đức Mẹ Maria đã mỉm cười với Ngài và bệnh đó đã tan biến liền.

 

·        Vào dòng tu lúc 15 tuổi là một điều mà cả luật Dòng Kín, cả luật Giáo Hội đều khước từ, nhưng thánh nữ đã được chính thức nhập tu lúc 15 tuổi.

 

·        Sống đời chiêm niệm với một bản tính ưa hoạt động là một điều không ai có thể ngờ được, nhưng thánh nữ đã sống đời sống đó một cách hoàn hảo ngay từ ngày đầu khi mới nhập dòng...