Thứ 3

Ngày 31/1: Thánh Don Bosco (1815-1888)

Là con của một gia đình quê mùa chất phác.

Dấn thân phục vụ giới trẻ ở Turin.

Thành lập Dòng Salêsian và Dòng Nữ Tử Thánh Maria Phù Giúp.

 

 

Thứ Ba
Mùa Thường Niên (tuần 4) Hậu Giáng Sinh

 

Tóm Lời Chúa

Bài Sách Thánh năm 2 (năm chẵn): 2Sam.18:9-10,14,24-25,30 - 19:3
Sách Samuel 2 thuật lại việc Đavít nghe tin Absalom đã tử nạn thì liền khóc thương đứa con mình.

9 Áp-sa-lôm bị bề tôi vua Đa-vít bắt gặp. Áp-sa-lôm đang cưỡi con la đi vào dưới một cây vân hương lớn, cành lá chằng chịt. Đầu y mắc vào cây vân hương và y bị treo giữa trời và đất, còn con la y cưỡi thì đi mất.10 Một người trông thấy và báo tin cho ông Giô-áp: "Này, tôi thấy Áp-sa-lôm treo trên một cây vân hương."
14 Ông Giô-áp nói: "Tôi không mất thời giờ với anh như thế nữa", rồi ông cầm lấy ba cây thương trong tay, đâm vào tim Áp-sa-lôm, khi y vẫn còn sống, treo trên cây vân hương.
24 Vua Đa-vít đang ngồi giữa hai cửa thành. Người lính canh đi tới sân thượng cửa thành, trên tường thành. Anh ngước mặt lên nhìn thì thấy một người đang chạy một mình.25 Người lính canh kêu lên và báo tin cho vua. Vua nói: "Nếu nó chỉ có một mình, tức là nó có tin mừng để báo." Trong khi người này tiếp tục đi đến gần, 30 Vua nói: "Hãy lui ra một bên và đứng đó." Anh lui ra một bên và đứng chờ.31 Bấy giờ người Cút đến. Người Cút nói: "Xin đức vua là chúa thượng tôi nghe tin mừng. Hôm nay ĐỨC CHÚA đã phân xử để ngài thoát khỏi tay tất cả những kẻ đứng lên chống lại ngài."32 Đức vua hỏi người Cút: "Cậu Áp-sa-lôm có được bình an không? " Người Cút trả lời: "Ước chi các kẻ thù của đức vua là chúa thượng tôi và mọi kẻ đứng lên chống lại ngài để làm hại ngài, đều phải chung một số phận như cậu ấy! "
1 Vua Đa-vít run rẩy, đi lên lầu trên cửa thành và khóc. Vua vừa đi vừa nói: "Áp-sa-lôm con ơi, con ơi, Áp-sa-lôm con ơi! Phải chi cha chết thay con! Áp-sa-lôm con ơi, con ơi! "2 Người ta báo cho ông Giô-áp: "Kìa đức vua đang khóc, đang khóc thương Áp-sa-lôm! "3 Hôm ấy, chiến thắng đã trở thành tang tóc cho toàn thể quân binh, vì hôm ấy, quân binh được nghe nói rằng: "Đức vua buồn phiền vì mất con."


Bài Phúc Aâm chung cả năm 1 và 2: Mk.5:21-43
Phúc Aâm thánh Marcô ghi lại việc Chúa Giêsu chữa phụ nữ xuất huyết và phục sinh con gái ông từ.

21 Đức Giê-su xuống thuyền, lại trở sang bờ bên kia. Một đám rất đông tụ lại quanh Người. Lúc đó, Người đang ở trên bờ Biển Hồ.22 Có một ông trưởng hội đường tên là Gia-ia đi tới. Vừa thấy Đức Giê-su, ông ta sụp xuống dưới chân Người,23 và khẩn khoản nài xin: "Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu thoát và được sống."24 Người liền ra đi với ông. Một đám rất đông đi theo và chen lấn Người.25 Có một bà kia bị băng huyết đã mười hai năm,26 bao phen khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc đã nhiều đến tán gia bại sản, mà vẫn tiền mất tật mang, lại còn thêm nặng là khác.27 Được nghe đồn về Đức Giê-su, bà lách qua đám đông, tiến đến phía sau Người, và sờ vào áo của Người.28 Vì bà tự nhủ: "Tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu."29 Tức khắc, máu cầm lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh.30 Ngay lúc đó, Đức Giê-su thấy có một năng lực tự nơi mình phát ra, Người liền quay lại giữa đám đông mà hỏi: "Ai đã sờ vào áo tôi? "31 Các môn đệ thưa: "Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy như thế mà Thầy còn hỏi: ÀAi đã sờ vào tôi? "32 Đức Giê-su ngó quanh để nhìn người phụ nữ đã làm điều đó.33 Bà này sợ phát run lên, vì biết cái gì đã xảy đến cho mình. Bà đến phủ phục trước mặt Người, và nói hết sự thật với Người.34 Người nói với bà ta: "Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh."35 Đức Giê-su còn đang nói, thì có mấy người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo: "Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi nữa? "36 Nhưng Đức Giê-su nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng hội đường: "Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi."37 Rồi Người không cho ai đi theo mình, trừ ông Phê-rô, ông Gia-cô-bê và em ông này là ông Gio-an.38 Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Đức Giê-su thấy người ta khóc lóc, kêu la ầm ĩ.39 Người bước vào nhà và bảo họ: "Sao lại náo động và khóc lóc như vậy? Đứa bé có chết đâu, nó ngủ đấy! "40 Họ chế nhạo Người. Nhưng Người bắt họ ra ngoài hết, rồi dẫn cha mẹ đứa trẻ và những kẻ cùng đi với Người, vào nơi nó đang nằm.41 Người cầm lấy tay nó và nói: "Ta-li-tha kum", nghĩa là: "Này bé, Thầy truyền cho con: trỗi dậy đi! "42 Lập tức con bé đứng dậy và đi lại được, vì nó đã mười hai tuổi. Và lập tức, người ta kinh ngạc sững sờ.43 Đức Giê-su nghiêm cấm họ không được để một ai biết việc ấy, và bảo họ cho con bé ăn.

 

Suy Lời Chúa

                Ý chính của Lời Chúa qua các bài Thánh Kinh do Giáo Hội cố ý chọn lựa và sắp xếp cho phụng vụ Thánh Lễ của riêng ngày hôm nay được chứa đựng trong nội dung của Bài Phúc Aâm. Đó là việc Chúa Giêsu tỏ quyền năng qua 2 phép lạ trên xác người ta.

            Thật vậy, nếu “Người Con duy nhất đến từ Cha, đầy ân sủng và chân lý” (trong bài Phúc Aâm thứ sáu tuần trước) đã rao giảng “triều đại Thiên Chúa” bằng lời nói qua hình ảnh của hai dụ ngôn Người muốn dùng để sánh ví, thì (trong hai bài Phúc Aâm hôm kia và hôm qua) Người Con này đang thiết lập “triều đại Thiên Chúa” bằng quyền năng của mình, được tỏ ra qua việc Người làm chủ sóng gió thiên nhiên cũng như khu trừ thần ô uế, và (trong bài Phúc Aâm hôm nay) qua hai phép lạ Người làm, để chữa lành “phụ nữ bị bệnh xuất huyết 12 năm” và để hồi sinh “một đứa nhỏ 12 tuổi”, con gái của một ông trưởng hội đường. Chúa Giêsu đã làm cả hai phép lạ này là do đức tin của con người, cũng như để tỏ mình ra cho đức tin của họ, làm đức tin của họ nên trọn và mạnh mẽ hơn. Với phụ nữ bị bệnh xuất huyết, Người phán: “Đức tin của con đã chữa con”; với người cha của đứa con gái xin Người tới chữa bệnh cho nó đã chết trước khi Người đến: “Có sợ cũng vô ích thôi. Điều cần là hãy tin tưởng”. Phải, con người đến với Chúa Giêsu, (điển hình là cha của đứa con gái 12 tuổi và người phụ nữ bị bệnh xuất huyết trong bài Phúc Aâm hôm nay), là vì họ tin vào Người, hay nói cách khác là vì Người đáng được con người tin tưởng, (đúng như nhận thức của bài đọc năm 1 hôm nay): “Chúng ta hãy nhìn thẳng vào Chúa Giêsu, Đấng khơi động và hoàn trọn đức tin của chúng ta”. Đavít (trong bài đọc năm 2 hôm nay) vẫn chứng tỏ là một trong “những người” (được bài đọc năm 2 hôm qua cảm phục) “nhờ đức tin, làm điều công chính”, qua việc không mừng mà lại khóc đứa con phản loạn của mình là Absalom bị đâm chết khi vướng tóc trên cây.

 

Nguyện Lời Chúa

                Lạy Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống, được xức dầu Thần Linh, đã đến trong thế gian như Người Con đầy ân sủng và chân lý. Chúng con đã được hạ sinh bởi nước và Thần Linh trong Bí Tích Rửa Tội. Thế nhưng, còn sống trên thế gian chúng con vẫn có thể thành những cành nho khô héo. Bởi vậy, xin Mẹ Maria đầy ơn phúcđược Chúa ở cùng, giúp chúng con mặc lấy con người mới là Đức Kitô. Amen.