Thứ Năm
Mùa Thường Niên (tuần 16) Quanh Năm

 

Tóm Lời Chúa

Bài Sách Thánh năm 1 (năm lẻ): Ex.19:1-2,9-11,16-20
Sách Xuất Hành thuật lại việc Thiên Chúa tỏ mình cho dân tại Núi Sinai, triệu Moisen lên đỉnh núi.

1 Tháng thứ ba kể từ khi ra khỏi đất Ai-cập, chính ngày đó con cái Ít-ra-en tới sa mạc Xi-nai.2 Họ đã nhổ trại rời Rơ-phi-đim tới sa mạc Xi-nai, và dựng trại trong sa mạc. Ít-ra-en đóng trại ở đó, đối diện với núi.
9 ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê: "Này Ta sẽ đến với ngươi trong đám mây dày đặc, để khi Ta nói với ngươi thì dân nghe thấy và cũng tin vào ngươi luôn mãi." Ông Mô-sê thưa lại với ĐỨC CHÚA những lời dân nói.10 ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê: "Hãy đến với dân và bảo họ: hôm nay và ngày mai phải giữ mình cho khỏi nhiễm uế, phải giặt quần áo,11 và đến ngày kia phải sẵn sàng, vì ngày kia ĐỨC CHÚA sẽ ngự xuống trên núi Xi-nai trước mắt toàn dân.
16 Đến ngày thứ ba, ngay từ sáng, có sấm chớp, mây mù dày đặc trên núi, và có tiếng tù và thổi rất mạnh. Toàn dân trong trại đều run sợ.17 Ông Mô-sê đưa dân ra khỏi trại để nghênh đón Thiên Chúa; họ đứng dưới chân núi.18 Cả núi Xi-nai nghi ngút khói, vì ĐỨC CHÚA ngự trong đám lửa mà xuống; khói bốc lên như khói lò lửa và cả núi rung chuyển mạnh.19 Tiếng tù và mỗi lúc một tăng lên rất mạnh. Ông Mô-sê nói, và Thiên Chúa trả lời trong tiếng sấm.20 ĐỨC CHÚA ngự xuống trên núi Xi-nai, trên đỉnh núi. Người gọi ông Mô-sê lên đỉnh núi, và ông đi lên.


Bài Sách Thánh năm 2 (năm chẵn): Jer.2:1-3,7-8,12-13
Sách Jêrêmia ghi lại lời Chúa phán với Gialiêm được Ngài yêu chiều từ nhỏ song đã bỏ Ngài hành ác.

1 Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi:
2 Hãy đi mà thét vào tai Giê-ru-sa-lem như sau:
ĐỨC CHÚA phán thế này:
Ta nhớ lại lòng trung nghĩa của ngươi lúc ngươi còn trẻ,
tình yêu của ngươi khi ngươi mới thành hôn,
lúc ngươi theo Ta trong sa mạc,
trên vùng đất chẳng ai gieo trồng.
3 Bấy giờ Ít-ra-en là của thánh thuộc về ĐỨC CHÚA,
là phần hoa lợi đầu mùa của Người;
tất cả những ai ăn lạm vào đó đều phạm lỗi,
chúng phải mang tai mắc hoạ, - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.
7 Ta đã đưa các ngươi vào miền đất xanh tươi
để các ngươi được ăn hoa trái thổ sản của nó.
Nhưng một khi vào rồi, các ngươi đã làm nhơ nhớp đất của Ta,
và biến gia sản của Ta thành đồ ghê tởm.
8 Hàng tư tế cũng chẳng thèm hỏi: "ĐỨC CHÚA ở đâu?
Các chuyên viên Lề Luật chẳng biết đến Ta,
các mục tử thì chống lại Ta,
còn ngôn sứ lại nhờ Ba-an mà tuyên sấm,
chúng đi theo những thần vô tích sự.
12 Này trời, hãy kinh khiếp về chuyện đó,
hãy run sợ cho hồn xiêu phách lạc, -sấm ngôn của ĐỨC CHÚA,
13 vì dân Ta đã phạm hai tội:
chúng đã bỏ Ta là mạch nước trường sinh

để làm những hồ nứt rạn, không giữ được nước.

Bài Phúc Aâm chung cả năm 1 và 2: Mt.13:10-17
Phúc Aâm Mathêu ghi lại lời Chúa Giêsu cho các môn đệ biết lý do tại sao Người dạy dỗ bằng dụ ngôn.

10 Các môn đệ đến gần hỏi Đức Giê-su rằng: "Sao Thầy lại dùng dụ ngôn mà nói với họ? "11 Người đáp: "Bởi vì anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không.12 Ai đã có thì được cho thêm, và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy mất.13 Bởi thế, nếu Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ, là vì họ nhìn mà không nhìn, nghe mà không nghe không hiểu.14 Thế là đối với họ đã ứng nghiệm lời sấm của ngôn sứ I-sai-a, rằng: Các ngươi có lắng tai nghe cũng chẳng hiểu, có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy;15 vì lòng dân này đã ra chai đá: chúng đã bịt tai nhắm mắt, kẻo mắt chúng thấy, tai chúng nghe, và lòng hiểu được mà hoán cải, và rồi Ta sẽ chữa chúng cho lành.16 "Còn anh em, mắt anh em thật có phúc vì được thấy, tai anh em thật có phúc, vì được nghe.17 Quả thế, Thầy bảo thật anh em, nhiều ngôn sứ và nhiều người công chính đã mong mỏi thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.

 

Suy Lời Chúa

            Ý chính của Lời Chúa qua các bài Thánh Kinh do Giáo Hội cố ý chọn lựa và sắp xếp cho phụng vụ Thánh Lễ của riêng ngày hôm nay được chứa đựng trong nội dung của Bài Phúc Aâm. Đó là lý do Chúa dùng dụ ngôn vì họ nhìn không thấy, nghe không hiểu.

            Thật vậy, Chúa Giêsu (trong bài Phúc Aâm hôm nay) cho các môn đệ biết lý do “tại sao Thày nói với họ (dân chúng) bằng dụ ngôn?”: “Thày dùng dụ ngôn mà nói với họ vì họ nhìn mà không thấy, lắng tai mà không nghe hay hiểu gì. Lời tiên tri Isaia đã ứng nghiệm nơi họ:... ‘lòng dân này thực sự chai cứng. Họ đã nặng tai nghe, đã nhắm chặt mắt lại, kẻo mắt họ thấy, tai họ nghe, lòng họ hiểu mà trở về với Ta và Ta chữa họ lành’”. Đúng thế, “lời tiên tri Isaia đã ứng nghiệm nơi họ” ở chỗ, theo lịch sử cứu độ, (như bài đọc năm 1 hôm nay thuật lại), “vào tháng thứ ba sau khi họ ra đi từ đất Ai Cập, dân Yến-Duyên đã đến sa mạc Sinai hôm đầu tháng... (và) vào sáng ngày thứ ba có sấm chớp và mây dầy đặc bao phủ núi, cùng với tiếng kèn vang dội làm tất cả dân chúng trong trại khiếp sợ. Nhưng Moisen đã dẫn dân ra khỏi trại gặp Thiên Chúa, và họ đứng tại chân núi. Núi Sinai toàn là khói, vì Chúa ngự xuống trên núi trong lửa cháy”. Thế mà, dù được chứng kiến Chúa tỏ mình ra như vậy, nhất là được thấy tỏ tường Ngài đã đem họ ra khỏi Ai Cập bằng cánh tay giang thẳng (như cùng bài đọc thứ ba tuần này thuật lại), họ vẫn bị Ngài phiền trách (như lời Ngài trong bài đọc năm 2 hôm nay): “Khi Ta mang ngươi vào mảnh đất vườn cây để ăn hoa trái ngon lành ở đấy, ngươi đã vào và đã làm ô uế mảnh đất của Ta, ngươi đã làm cho cơ nghiệp của Ta ra ghê tởm... Có hai việc gian ác dân Ta đã làm: đó là họ ruồng bỏ Ta, nguồn nước hằng sống; họ đã đào cho mình các giếng nước, các giếng nước hư hỏng không đựng được nước”.

 

Nguyện Lời Chúa

            Lạy Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống, được xức dầu Thần Linh, đã đến trong thế gian như người nông phu đi gieo giống. Kitô hữu chúng con đã được tái sinh bởi lời Chúa khi chịu Bí Tích Rửa Tội. Thế nhưng, còn sống trong xác thịt, chúng con vẫn có thể làm cho lời Chúa hư đi nơi mình. Bởi thế, xin Mẹ Maria suy giữ trong lòng việc Chúa làm nuôi lớn chúng con bằng lương thực nhận biết Chúa hằng ngày. Amen.