Thứ Năm
Mùa Thường Niên (tuần 24) Quanh Năm

 

Tóm Lời Chúa

Bài Sách Thánh năm 1 (năm lẻ): 1Tim.4:12-16
Thư 1 Timôthêu kêu gọi vị môn đệ này sống nêu gương cho tín hữu và kiên trì với nhiệm vụ của mình.

12 Chớ gì đừng có ai coi thường anh vì anh còn trẻ. Trái lại, anh hãy nên gương mẫu cho các tín hữu về lời ăn tiếng nói, về cách cư xử, về đức ái, đức tin và lòng trong sạch.13 Trong khi chờ tôi đến, hãy chuyên cần đọc Sách Thánh trong các buổi họp, chuyên cần khuyên nhủ và dạy dỗ.14 Đừng thờ ơ với đặc sủng đang có nơi anh, đặc sủng Thiên Chúa đã ban cho anh nhờ lời ngôn sứ, khi hàng kỳ mục đặt tay trên anh.15 Anh hãy tha thiết với những điều đó, chuyên chú vào đó, để mọi người nhận thấy những tiến bộ của anh.16 Anh hãy thận trọng trong cách ăn nết ở và trong lời giảng dạy. Hãy kiên trì trong việc đó. Vì làm như vậy, anh sẽ cứu được chính mình, lại còn cứu được những người nghe anh giảng dạy.

Bài Sách Thánh năm 2 (năm chẵn): 1Cor.15:1-11
Thư 1 Côrintô nhắc nhở giáo đoàn này về phúc âm tác giả đã nhận được và loan truyền lại cho họ.

1 Thưa anh em, tôi xin nhắc lại cho anh em Tin Mừng tôi đã loan báo và anh em đã lãnh nhận cùng đang nắm vững.2 Nhờ Tin Mừng đó, anh em được cứu thoát, nếu anh em giữ đúng như tôi đã loan báo, bằng không thì anh em có tin cũng vô ích.3 Trước hết, tôi đã truyền lại cho anh em điều mà chính tôi đã lãnh nhận, đó là: Đức Ki-tô đã chết vì tội lỗi chúng ta, đúng như lời Kinh Thánh,4 rồi Người đã được mai táng, và ngày thứ ba đã trỗi dậy, đúng như lời Kinh Thánh.5 Người đã hiện ra với ông Kê-pha, rồi với Nhóm Mười Hai.6 Sau đó, Người đã hiện ra với hơn năm trăm anh em một lượt, trong số ấy phần đông hiện nay còn sống, nhưng một số đã an nghỉ.7 Tiếp đến, Người hiện ra với ông Gia-cô-bê, rồi với tất cả các Tông Đồ.8 Sau hết, Người cũng đã hiện ra với tôi, là kẻ chẳng khác nào một đứa trẻ sinh non.9 Thật vậy, tôi là người hèn mọn nhất trong số các Tông Đồ, tôi không đáng được gọi là Tông Đồ, vì đã ngược đãi Hội Thánh của Thiên Chúa.10 Nhưng tôi có là gì, cũng là nhờ ơn Thiên Chúa, và ơn Người ban cho tôi đã không vô hiệu; trái lại, tôi đã làm việc nhiều hơn tất cả những vị khác, nhưng không phải tôi, mà là ơn Thiên Chúa cùng với tôi.11 Tóm lại, dù tôi hay các vị khác rao giảng, thì chúng tôi đều rao giảng như thế, và anh em đã tin như vậy.

Bài Phúc Aâm chung cả năm 1 và 2: Lk.7:36-50
Phúc Aâm Luca thuật thái độ Chúa Giêsu về việc phụ nữ tội lỗi rửa, hôn và xức dầu thơm chân Người.

36 Có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với mình. Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn.37 Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm.38 Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.
39 Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng: "Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào: một người tội lỗi! "40 Đức Giê-su lên tiếng bảo ông: "Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông! " Ông ấy thưa: "Dạ, xin Thầy cứ nói."41 Đức Giê-su nói: "Một chủ nợ kia có hai con nợ: một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục.42 Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn? "43 Ông Si-môn đáp: "Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn." Đức Giê-su bảo: "Ông xét đúng lắm."
44 Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn: "Ông thấy người phụ nữ này chứ? Tôi vào nhà ông: nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau.45 Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi.46 Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi.47 Vì thế, tôi nói cho ông hay: tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít."48 Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ: "Tội của chị đã được tha rồi."49 Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng: "Ông này là ai mà lại tha được tội? "50 Nhưng Đức Giê-su nói với người phụ nữ: "Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an."

 

Th. Mátthêu

BỎ SỰ NGHIỆP, CHỌN HẠNH PHÚC

(Chúa Giê-su gọi Mát-thêu): “Anh hãy theo tôi!” Ông đứng dậy đi theo Người. (Mt 9,9-13)

Suy niệm: “Đứng dậy” để “đi theo” như Mát-thêu là một chọn lựa chẳng dễ dàng và có tính tức thời chút nào! Nhiều lúc nó khiến ta mất ăn mất ngủ, nhất là trong những lựa chọn có tính sống còn cho cuộc đời mỗi người. Chẳng hạn như chọn nghề nghiệp, bạn đời, tôn giáo… Như thế chúng ta thấy rằng việc thánh Mát-thêu đứng lên đi theo Chúa một cách ‘nhẹ tênh’ như thế không phải là chuyện ngẫu hứng, mà thể hiện một sự dứt khoát chọn Chúa làm lẽ sống của mình! Tin Mừng không đề cập đến những trăn trở của Mát-thêu, nhưng chắc một điều là ngài đã phải suy tư, khắc khoải lâu ngày, để ngày hôm nay, thoắt nghe tiếng Chúa gọi như thể là bất ngờ, ngài đã sẵn sàng với một quyết định nhanh chóng như vậy.

Mời Bạn: “Dục tốc bất đạt!” nhưng “trâu chậm uống nước đục!” Điều đó cho thấy những chọn lựa và quyết định của ta nhiều lúc chẳng dễ dàng và sáng sủa chút nào, nhất là những chọn lựa mà ta không thu lượm được những kết quả hữu hình như của cải, tiện nghi… Trong những tình huống đó bạn làm gì?

Sống Lời Chúa: Thái độ khôn ngoan trước mọi quyết định là suy nghĩ, cầu nguyện, bàn hỏi với người có kinh nghiệm, thay vì im ỉm một mình quyết định vì cho rằng ‘tôi có tự do của riêng mình!’ Ngoài ra, việc lựa chọn làm môn đệ Chúa dưới bất cứ hình thức nào - giảng viên giáo lý, hội viên Legio, làm chứng nhân trong môi trường sống của mình… là những chọn lựa giống như Thánh Mát-thêu sẽ không là sai lầm cho bạn và tôi. Hãy can đảm.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con được can đảm và sáng suốt để chọn Chúa làm gia nghiệp đời con.

Suy Lời Chúa

            Ý chính của Lời Chúa qua các bài Thánh Kinh do Giáo Hội cố ý chọn lựa và sắp xếp cho phụng vụ Thánh Lễ của riêng ngày hôm nay được chứa đựng trong nội dung của Bài Phúc Aâm. Đó là “vì yêu nhiều cô ta được tha nhiều. Ai yêu mến ít thì được tha ít”.

            Nếu bình thường đức tin cần có trước phép lạ thế nào, như trường hợp của viên đại đội trưởng ngoại bang (trong bài Phúc Aâm thứ hai tuần này) thì, qua lời Chúa Giêsu (trong bài Phúc Aâm hôm nay), tình yêu cũng cần có trước ơn tha thứ như vậy. Thế nhưng, thực tế cho thấy, nếu con người không cảm nhận được Thiên Chúa là “Đấng trọn lành” (Mt.5:48) và “xót thương” (Lk.6:36), họ làm sao có thể yêu mến Ngài, nhờ đó hội đủ điều kiện để được Ngài tha tội. Thật vậy, “tình yêu là ở chỗ không phải chúng ta yêu mến Thiên Chúa mà là Ngài đã yêu thương chúng ta và đã sai Con mình làm lễ dâng đền tội cho chúng ta” (1Jn.4:10). Đúng thế, tình yêu Thiên Chúa đã chiếm đoạt và hoàn toàn biến đổi một “kẻ tội lỗi nhất trong số những tội nhân” (bài đọc năm 1 thứ bảy tuần trước)  thành một vị tông đồ “khó nhọc hơn tất cả các vị khác, không phải vì bản thân mình mà là nhờ hồng ân Thiên Chúa”, như chính ngài đã chia sẻ cảm nhận với giáo đoàn Côrintô (trong bài đọc năm 2 hôm nay). Cảm nhận được “hồng ân này của Ngài nơi tôi đã không luống công vô ích” (cùng bài đọc năm 2 hôm nay) như thế, mà vị Tông Đồ Dân Ngoại đã khuyên bảo môn đệ Timôthêu của mình (trong bài đọc năm 1 hôm nay) rằng: “Con đừng quên đi tặng ân con đã lãnh nhận”, ở chỗ, “hãy chăm chỉ với các nhiệm vụ của mình; hãy để chúng chiếm lấy con, hầu mọi người đều thấy việc tiến triển của con. Hãy coi chừng bản thân mình cùng việc giảng dạy của con. Hãy kiên trì với cả hai việc này. Làm như thế, con sẽ mang lại ơn cứu độ cho mình cùng tất cả mọi người nghe con”.

 

Nguyện Lời Chúa

            Lạy Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống, được xức dầu Thần Linh, đã đến trong thế gian để làm chứng cho chân lý. Kitô hữu chúng con đã nghe tiếng của vị chủ chiên khi chịu Bí Tích Rửa Tội. Thế nhưng, còn sống trong xác thịt, chúng con vẫn có thể là những chiên lạc đàn. Bởi thế, xin Mẹ Maria đầy ơn phúcơn nghĩa với Chúa nuôi lớn chúng con bằng lương thực hằng ngày là nhận biết Chúa. Amen.