|
Thứ Hai Tóm Lời Chúa
Bài Sách Thánh năm 1 (năm
lẻ): Jon.1:1-2:1-11 1
Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giô-na, con ông A-mít-tai, rằng:2 "Hãy
đứng dậy, đi đến Ni-ni-vê, thành phố lớn, và hô cho dân thành biết rằng sự gian
ác của chúng đã lên thấu tới Ta."3 Ông Giô-na đứng dậy nhưng là để
trốn đi Tác-sít, tránh nhan ĐỨC CHÚA. Ông xuống Gia-phô và tìm được một chiếc
tàu sắp đi Tác-sít. Ông trả tiền, xuống tàu để cùng đi Tác-sít với họ, tránh
nhan ĐỨC CHÚA.4 Nhưng ĐỨC CHÚA tung ra một cơn gió to trên biển và
liền có một trận bão lớn ngoài khơi, khiến tàu tưởng chừng như sắp vỡ tan.5
Thuỷ thủ sợ hãi; họ kêu cứu, mỗi người kêu lên thần của mình và ném hàng hoá
trên tàu xuống biển cho nhẹ bớt. Còn ông Giô-na thì đã xuống hầm tàu, nằm đó và
ngủ say.6 Viên thuyền trưởng lại gần và nói với ông: "Sao lại ngủ thế
này? Dậy! Kêu cầu thần của ông đi! May ra vị thần ấy sẽ nghĩ đến chúng ta và
chúng ta khỏi mất mạng."7 Rồi họ bảo nhau: "Nào, chúng ta hãy bắt
thăm cho biết tại ai mà chúng ta gặp tai hoạ này." Họ gieo quẻ và quẻ rơi trúng
ông Giô-na.8 Họ bảo ông: "Vì ông là người đã đem tai hoạ này đến cho
chúng ta, thì xin ông cho chúng tôi biết: Ông làm nghề gì? Ông từ đâu đến, quê ở
nước nào, và thuộc dân nào? "9 Ông nói với họ: "Tôi là người Híp-ri,
Đấng tôi kính sợ là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các tầng trời, Đấng đã làm ra biển khơi
và đất liền."10 Những người ấy sợ, sợ lắm; họ nói với ông: "Ông đã
làm gì thế? " Thật vậy, do ông kể lại mà họ được biết là ông đang trốn đi để
tránh nhan ĐỨC CHÚA.11 Họ hỏi ông: "Chúng tôi phải xử với ông thế nào
để cho biển lặng đi, không còn đe doạ chúng tôi nữa? " Quả thật, biển càng lúc
càng động mạnh.12 Ông bảo họ: "Hãy đem tôi ném xuống biển thì biển sẽ
lặng đi, không còn đe doạ các ông nữa; vì tôi biết là tại tôi mà các ông gặp cơn
bão lớn này."13 Những người ấy cố chèo vào đất liền, nhưng không
thể được vì biển mỗi lúc một động thêm, uy hiếp họ.14
Họ kêu cầu ĐỨC CHÚA và thưa: "Ôi, lạy ĐỨC CHÚA, ước gì chúng con không phải chết
vì mạng sống người này, và xin đừng đổ máu vô tội trên đầu chúng con; vì lạy ĐỨC
CHÚA, chính Ngài đã hành động tuỳ theo sở thích."15 Rồi họ đem ông
Giô-na ném xuống biển. Biển dừng cơn giận dữ.16 Những người ấy sợ ĐỨC
CHÚA, sợ lắm; họ dâng hy lễ lên ĐỨC CHÚA và khấn hứa. 6
Tôi lấy làm ngạc nhiên, khi thấy anh em trở mặt mau lẹ như thế với Đấng đã kêu
gọi anh em nhờ ân sủng của Đức Ki-tô, để theo một Tin Mừng khác.7
Không có Tin Mừng nào khác đâu, mà chỉ có một vài kẻ phá rối anh em, và muốn làm
xáo trộn Tin Mừng của Đức Ki-tô đó thôi.8 Nhưng nếu có ai, kể cả
chúng tôi, hoặc một thiên thần nào từ trời xuống, loan báo cho anh em Tin Mừng
khác với Tin Mừng chúng tôi đã loan báo cho anh em, thì xin Thiên Chúa loại trừ
kẻ ấy đi!9 Như tôi đã nói, và nay tôi xin nói lại: nếu có ai loan báo
cho anh em một Tin Mừng khác với Tin Mừng anh em đã lãnh nhận, thì xin Thiên
Chúa loại trừ kẻ ấy đi!10 Vậy, giờ đây tôi tìm cách lấy lòng người
đời, hay lấy lòng Thiên Chúa? Phải chăng tôi tìm cách làm đẹp lòng người đời?
Nếu tôi còn muốn làm đẹp lòng người đời, thì tôi không phải là tôi tớ của Đức
Ki-tô.11 Thật vậy, thưa anh em, tôi xin nói cho anh em biết: Tin Mừng
tôi loan báo không phải là do loài người.12 Vì không có ai trong loài
người đã truyền lại hay dạy cho tôi Tin Mừng ấy, nhưng là chính Đức Giê-su Ki-tô
đã mặc khải.
Th. ĐiônixiôHÃY LÀM NHƯ VẬY!Đức Giê-su bảo ông ta: “Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống… Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy.” (Lc 10,25-37) Suy niệm: Năm 1859, chứng kiến trận chiến giữa quân Pháp-Ý đánh với quân Áo-Hung ở Xôn-phê-ri-nô, cả hai bên đều có nhiều người bị thương nhưng không được chăm sóc, Hăng-ry Đuy-năng, một thương gia Thuỵ Sĩ, cùng với bốn người bạn đã tự tổ chức cứu thương cho những thương binh của cả hai phía. Sau đó, nhờ sự vận động của ông, tổ chức Chữ Thập Đỏ đầu tiên đã ra đời vào năm 1863 tại Giơ-ne-vơ. Cho đến nay, tổ chức đó không chỉ giới hạn trong nước Thuỵ Sĩ và với mục đích cấp cứu các thương binh, mà nó đã mở rộng ra trên khắp thế giới với mục đích cấp cứu cho bất cứ nạn nhân nào, dù do thiên tai hay do nhân hoạ. Ông Hăng-ry Đuy-năng đã biết làm điều mà Chúa Giê-su đã yêu cầu ông tiến sĩ luật làm trong bài Tin Mừng hôm nay: “Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy”. Mời Bạn: Việc người Sa-ma-ri làm được, bạn cũng có thể làm được. Việc ông Đuy-răng làm được bạn cũng có thể làm được. Chỉ cần bạn có một “tấm lòng” cùng với đôi “bàn tay” sẵn sàng giúp đỡ người khác trong cơn hoạn nạn, bạn sẽ là một Sa-ma-ri của Tin Mừng Đức Giê-su. Sống Lời Chúa: Nhắc lại Lời Chúa sau đây để thực hành: “Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,40). Cầu nguyện: Lạy Chúa, đôi khi con cũng muốn giúp đỡ cho anh em con, nhưng tính ngại ngùng, ích kỷ làm con chùn bước. Xin giúp con không chỉ muốn suông mà còn biết làm cho anh em con điều Chúa dạy con qua mẫu gương người Sa-ma-ri trong Tin Mừng hôm nay. Suy Lời Chúa Ý chính của Lời Chúa qua các bài Thánh Kinh do Giáo Hội cố ý chọn lựa và sắp xếp cho phụng vụ Thánh Lễ của riêng ngày hôm nay được chứa đựng trong nội dung của Bài Phúc Aâm. Đó là “hãy đi mà làm như thế”, như người Samaritanô xử với kẻ bị nạn xa lạ. Để trả lời vấn nạn “ai là anh em của tôi?” cho một người luật sĩ (trong bài Phúc Aâm hôm nay), Chúa Giêsu đã lật ngược vấn đề thành “ai là anh em của người bị rơi vào tay bọn cướp?”. Đúng thế, nếu căn cứ “ai là anh em tôi”, tôi mới yêu thương giúp đỡ, thì vị tư tế và thày Lêvi trong dụ ngôn Chúa dạy có phận sự phải giúp kẻ gặp nạn hơn là người Samaritanô ngoại lai. Chính vì thấy rằng mình “là anh em của người bị rơi vào tay bọn cướp” mà người Samaritanô ngoại lai này đã trở thành hiện thân của đức ái Kitô giáo, đáng Kitô hữu noi theo: “hãy đi mà làm như thế”. Cũng chính tinh thần kỳ thị theo chiều hướng “ai là anh em tôi” này, như vị tư tế và thày Lêvi trong dụ ngôn bỏ người đồng hương gặp nạn ngấp ngoái dọc đường, đã xúi bậy Giona (trong bài đọc năm 1 hôm nay) không muốn “lên đường đến đại đô Ninêvê” theo lệnh Chúa, vì ông không muốn thấy họ được thứ tha (cùng bài đọc thứ tư tuần này). Tinh thần “ai là anh em tôi” này hoàn toàn ngược với phúc âm yêu thương của Chúa Kitô, Đấng “đến không phải để được phục vụ mà là để phục vụ, để hiến mạng sống mình làm giá chuộc cho nhiều người” (Mt.20:28), một phúc âm mà vị Tông Đồ Dân Ngoại Phaolô đã dứt khoát với giáo đoàn Galata (trong bài đọc năm 2 hôm nay): “Nếu chúng tôi hay một thiên thần từ trời giảng dạy anh em một phúc âm không đúng phúc âm chúng tôi đã truyền cho anh em thì khốn cho kẻ ấy!... Tôi bảo đảm với anh em rằng phúc âm tôi loan báo cho anh em không phải thuần túy loài người (mà là) do Chúa Giêsu Kitô mạc khải”.
Nguyện Lời Chúa Lạy Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống, được xức dầu Thần Linh, đã đến trong thế gian như Thiên Chúa ở giữa chúng sinh. Kitô hữu chúng con đã được tái sinh từ trên cao khi chịu Bí Tích Rửa Tội. Thế nhưng, còn sống trong xác thịt, chúng con vẫn có thể chết trong tội lỗi của mình. Bởi thế, xin Mẹ Maria đầy ơn phúc và ơn nghĩa với Chúa nuôi lớn chúng con bằng lương thực hằng ngày là nhận biết Chúa. Amen.
|