Chúa Nhật

22/8     Đức Mẹ Nữ Vương

Lễ này do ĐTC Piô XII thiết lập ngày 11/10/1954, Năm Thánh Mẫu.

Trước Công Đồng Vaticanô II được kính vào ngày 31/5, Lễ Mẹ Thăm Viếng bây giờ.

 


CHÚA NHẬT XXI QUANH NĂM

 

BÀI ĐỌC I: Is 66:18-21
“Chúng dẫn tất cả anh em các ngươi từ mọi dân tộc đến”

Bài trích sách Tiên tri Isaia.

Đây Chúa phán: “Ta đă biết các việc làm và tư tưởng của chúng: Ta đến quy tụ mọi dân tộc và mọi ngôn ngữ: chúng sẽ đến và nh́n thấy vinh quang của Ta. Ta sẽ đặt nơi chúng một dấu lạ, Ta sẽ sai một số trong những người được giải thoát đến các dân ngoài biển, bên Phi Châu và Lyđia, là những dân thiện xạ, đến Ư Đại Lợi và Hy Lạp, đến những ḥn đảo xa xăm, đến với những kẻ chưa nghe nói về Ta, và chưa thấy vinh quang của Ta. Chúng sẽ rao giảng cho các dân biết vinh quang của Ta, sẽ dẫn tất cả anh em các ngươi từ mọi dân tộc đến như của lễ dâng cho Chúa, họ cỡi ngựa, đi xe, đi vơng, cỡi la, cỡi lạc đà, đến núi thánh của Ta là Giêrusalem, khác nào con cái Israel mang của lễ trong chén tinh sạch vào nhà Chúa, Chúa phán như thế. Trong những dân đó, Ta sẽ chọn các tư tế, các thầy Lêvi: Chúa phán như vậy. V́ chưng lời Chúa rằng: Cũng như ta tạo thành trời mới, đất mới, đứng vững trước mặt Ta thế nào, th́ ḍng dơi ngươi và danh tánh các ngươi, sẽ vững bền như vậy”.

Lời của Chúa.


Đáp ca: (Xin mời Cộng đoàn thưa)
Hăy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế gian.

1.      Toàn thể chư dân, hăy khen ngợi Chúa! Hết thảy các nước, hăy chúc tụng Người.

2.      V́ t́nh thương Chúa dành cho chúng tôi thực là mănh liệt, và ḷng trung thành của Chúa tồn tại muôn đời.


BÀI ĐỌC II: Hebr 12:5-7, 11-13
“Chúa sửa dạy ai là kẻ Người yêu mến”

Bài trích thơ gởi tín hữu Do Thái.

Anh em thân mến, anh em đă quên lời yên ủi tôi nói với anh em, như nói với những người con rằng: Hỡi con, con chớ khinh thường việc Chúa sửa dạy, và đừng nản chí khi Người quở trách con; v́ Chúa sửa dạy ai là kẻ Người yêu mến, và đánh đ̣n kẻ mà Người chọn làm con”. Trong khi được sửa dạy, anh em hăy bền chí. Thiên Chúa xử sự với anh em như con cái: v́ có người con nào mà cha không sửa phạt. Ngày nay, hẳn ai cũng coi việc sửa dạy là nỗi buồn khổ, hơn là nguồn vui, nhưng sau này, nó sẽ mang lại hoa quả b́nh an công chính cho những ai được sửa dạy. V́ thế, anh em hăy nâng đỡ những bàn tay bủn rủn và những đầu gối rụng rời. Đường anh em đi, anh em hăy bạt cho thẳng, để người què khỏi bị trẹo chân, nhưng được an lành.

Lời của Chúa.


(Xin mời Cộng đoàn đứng)
Alleluia, alleluia. — Nếu ai yêu Thầy, th́ sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. — Alleluia.


PHÚC ÂM: Lc 13:22-30
“Người ta sẽ từ đông chí tây đến dự tiệc trong nước Chúa”

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa Giêsu rảo qua các đô thị và làng mạc, vừa giảng dạy vừa đi về Giêrusalem. Có kẻ hỏi Người rằng: “Lạy Thầy, phải chăng chỉ có một số ít sẽ được cứu độ?” Nhưng Người phán cùng họ rằng: “Các ngươi hăy cố gắng vào qua cửa hẹp, v́ Ta bảo các ngươi biết: nhiều người sẽ t́m vào mà không vào được. Khi chủ nhà đă vào và đóng cửa lại, th́ lúc đó các ngươi đứng ngoài mới gơ cửa mà rằng: “Thưa ngài xin mở cửa cho chúng tôi”. Chủ sẽ trả lời các ngươi rằng: “Ta không biết các ngươi từ đâu tới”. Bấy giờ các ngươi mới nói rằng: “Chúng tôi đă ăn uống trước mặt ngài và ngài đă giảng dạy giữa các công trường chúng tôi”. Nhưng chủ sẽ trả lời các ngươi rằng: “Ta không biết các ngươi tự đâu mà tới, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hăy lui ra khỏi mặt ta, khi các ngươi sẽ thấy Abraham, Isaac, Giacób và tất cả các tiên tri ở trong nước Thiên Chúa, c̣n các ngươi bị loại ra ngoài, nơi đó các ngươi sẽ khóc lóc nghiến răng. Và người ta sẽ từ đông chí tây, từ bắc chí nam đến dự tiệc trong nước Thiên Chúa. Phải, có những người sau hết sẽ trở nên trước hết và những người trước hết trở nên sau hết”.

Phúc Âm của Chúa.

 

SUY NIỆM

 

CỬA HẸP

 

Tâm lư chung ai cũng sợ khó, ngại vất vả, và trốn tránh đau khổ. Ngược lại, thích những ǵ dễ dăi, nhàn hạ và sung sướng. Tâm lư này cũng ảnh hưởng mạnh đến đời sống tâm linh trong nỗ lực con người t́m kiếm số phận đời đời của ḿnh. Muốn lên Thiên Đàng nhưng không muốn vất vả, và không muốn chịu khó. Tâm lư ấy đă bộc lộ qua câu hỏi mà một người đă nêu lên với Chúa Giêsu: “Lậy Chúa, phải chăng chỉ có một số ít người được cứu rỗi?” (Lc 13:23). Nêu lên câu hỏi ấy, hẳn là người này cũng cùng một trường phái “thích Thiên Đàng nhưng ngại chịu khó”.

Nhưng Chúa Giêsu đă không muốn trả lời trực tiếp những câu hỏi như thế. Ngài không phủ nhận con đường về Thiên Đàng khó đi, và cửa vào Thiên Đàng chật hẹp: “Hăy cố mà vào cửa hẹp. Ta nói thật với các ngươi, nhiều người đă cố vào mà không vào được” (Lc 13:24). Ngược lại, Ngài cũng không phủ nhận là trên Thiên Đàng có nhiều người: “Thiên hạ sẽ từ đông sang tây, từ nam chí bắc đến dự tiệc trong nước Thiên Chúa” (Lc 13:29). Như vậy, Chúa Giêsu đă có ư cho những người thắc mắc về tương lai của ḿnh câu trả lời là muốn lên Thiên Đàng hay muốn xuống hỏa ngục tùy thuộc ở thái độ sống của mỗi người.

Ngài không nói ít người được cứu rỗi, v́ sẽ là cớ cho nhiều người buông xuôi và bỏ cuộc viện dẫn ơn cứu độ vượt quá sức con người không thể đạt được. Ngài cũng không nói là nhiều, v́ như vậy là tạo cơ hội cho những kẻ ham hố thế gian có cớ để tự lừa dối ḿnh, và khi họ không chuẩn bị chu đáo, th́nh ĺnh giờ Con Người đến, họ sẽ lỡ chuyến tầu đời đời. Đó cũng là lư do mà những người không t́m được đường về và không vào được Thiên Đàng đă vặn hỏi Chúa: “Chúng tôi ăn uống trước mặt Ngài, và Ngài đă giảng dậy nơi phố xá của chúng tôi” (Lc 13:26).

Ăn uống trước mặt Ngài, và Ngài đă giảng dậy nơi phố phường của họ nhưng Ngài đă không nhận ra họ: “Ta bảo thật các ngươi. Ta không biết các ngươi từ đâu tới” (Lc 13:27). Đây là điều mà mỗi người chúng ta phải thắc mắc và tự kiểm. V́ cái làm ngăn trở con người về Thiên Quốc, cũng như cái làm họ không vào qua cửa Thiên Đàng tùy thuộc thái độ người đó có thân thiết với Chúa và có sẵn sàng, có nhiệt t́nh với nưới Trời hay không. Một người ngồi ăn uống trước mặt ḿnh chưa chắc đă là bạn ḿnh, và việc ḿnh không nhận ra họ là chuyện b́nh thường. Trong nhà hàng, chúng ta ngồi cạnh nhiều người, nhưng không phải tất cả là bạn thân với ḿnh, hoặc biết ḿnh. Người ngồi ăn uống thỏa thuê trước mặt ḿnh chứ không chia sẻ với ḿnh, và không chung bàn với ḿnh không phải là bạn thân thiết với ḿnh.

Cũng một cách thức tương tự, việc Chúa giảng dậy nơi công cộng của họ, chứ không phải là giảng cho họ, v́ họ không tới tham dự, lắng nghe, và thực hành. Họ chỉ là những khách bàng quan đi lại bên đường nh́n thấy Ngài giảng dậy rồi bỏ qua nên không thể trách Chúa là không nhận ra họ.

Tóm lại, những người đồng bàn với Chúa, cùng ăn một mâm với Ngài, hoặc là môn sinh chăm chỉ lắng nghe và thực hành lời Ngài, khác với người ngồi ăn uống trước mặt Ngài, hay đi lại qua nơi Ngài đang giảng dậy. Và đây là cốt lơi làm nên sự khác biệt, khiến một người có thể t́m được đường lên Thiên Đàng và vào qua cổng Thiên Đàng, hoặc lạc lối về Thiên Đàng và không qua được cổng Thiên Đàng.

Mặc dù Chúa Giêsu không trả lời dứt khoát về số phận đời đời của mỗi người, nhưng nếu để tâm suy nghĩ những ǵ mà Thánh sử Luca đă ghi lại trong cuộc đối đáp này, ta có thể nói được là Chúa Giêsu thật sự đă cho chúng ta một câu trả lời lạc quan và tích cực về viễn ảnh tương lai của ḿnh. Qua những ǵ Thánh Luca ghi nhận, th́ nguyên nhân khiến cho những người bị loại ra khỏi bàn tiệc nước Trời đến từ chính thái độ sống và sự lựa chọn của họ chứ không phải từ sự khó khăn, ngặt nghèo, hoặc khắt khe của Thiên Chúa. V́ Ngài đă mở sẵn cho ta con đường về Thiên Quốc và chờ sẵn chúng ta ở đó: “Hỡi đoàn con nhỏ đừng lo, v́ Cha các con đă sẵn ḷng ban nước Trời cho các con” (Lc 12:32). Phần c̣n lại, là mỗi người có muốn đón nhận nước Trời từ bàn tay nhân lành của Thiên Chúa hay không. Và đó là phần tự do lựa chọn của mỗi người.

Cửa hẹp, đường gập ghềnh khó đi cũng là một nét tích cực và thực tế làm tăng giá trị của những cố gắng của con người. Trong thực tế, những ǵ càng khó, càng hiếm, càng quí, càng có giá trị. Điều ǵ không phải kiếm t́m mà vẫn có trước mặt và có dư thừa, th́ không quí và không mấy giá trị. Ngọc trai, kim cương, vàng ṛng là những vật hiếm, khó t́m nên quí và có giá trị. Chính cái tính chất hiếm hoi và khó kiếm t́m của nó làm nó thành giá trị. Thiên Đàng là một phần thưởng đời đời tự nó đă là hiếm quí và khó đạt được. Như vậy, để t́m được, chiếm được Thiên Đàng, th́ phải đi trên đường chật, gập ghềnh, trơn trượt, và phải vào qua cửa hẹp cũng là một điều hiển nhiên và rất thực tế.

Cửa hẹp, đường nhỏ nhưng là cửa và đường dẫn đến nước Trời. Chúa Giêsu, Mẹ Maria, các thánh tất cả đă đi trên con đường ấy và vào qua cửa ấy. Các ngài đang chờ chúng ta ở đó, và đang khuyến khích chúng ta: “Hỡi đoàn con nhỏ đừng lo, v́ Cha các con đă vui ḷng ban nước trời cho các con” (Lc 12:32). Và “Người ta từ đông sang tây, từ nam chí bắc sẽ đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa” (Lc 13:29). Vậy, nào chúng ta hăy cùng nhau cất bước và lên đường để t́m và vào qua cửa ấy.

 

Trần Mỹ Duyệt


 

“Phải chăng chỉ có một số ít người được cứu độ?”
bởi v́ “nhiều người cố vào mà không được!”



Bài Phúc Âm Chúa Nhật XXI Mùa Thường Niên tuần này vẫn theo Phúc Âm Thánh Luca, đúng như chu kỳ Năm C của ḿnh, chứ không như chu kỳ Năm B theo Phúc Âm Thánh Marcô đă được Giáo Hội thay bằng Phúc Âm Thánh Gioan, từ Chúa Nhật 17 đến Chúa Nhật 21 tuần này, với chủ đề về Bánh Hằng Sống bởi trời xuống, trích nguyên đoạn thứ sáu của Phúc Âm thứ bốn này. Tuy nhiên, Giáo Hội cũng bỏ phần cuối của đoạn 12 Phúc Âm Thánh Luca Năm C về những dấu chỉ thời đại, và nhẩy sang đoạn 13, và chỉ lấy ở đoạn 13 này có tám câu, từ câu 22 đến 30, sau đó lại bỏ 4 câu cuối của đoạn này để nhẩy sang đầu đoạn 14 vào Chúa Nhật XXII tuần tới. Đó là dấu chứng tỏ cho chúng ta thấy bài Phúc Âm bao giờ cũng phải phản ảnh ư hướng của Mùa Phụng Vụ.

Như thế, để tiếp theo ư nghĩa về “Lửa” Thánh Linh của bài Phúc Âm Chúa Nhật XX tuần trước, bài Phúc Âm Chúa Nhật XXI Mùa Thường Niên Năm C tuần này muốn nói ǵ: phải chăng nói đến việc “hăy gắng mà vào qua cửa hẹp”?

Thật ra, nếu đối chiếu với hai bài đọc một và hai trong phần Phụng Vụ Lời Chúa của Chúa Nhật XXI Mùa Thường Niên Năm C tuần này, chúng ta thấy bài đọc một theo Sách Tiên Tri Isaia chỉ hợp với phần cuối của bài Phúc Âm và bài đọc hai theo Thư Thánh Phaolô gửi Giáo Đoàn Do Thái lại chỉ hợp với phần đầu của bài Phúc Âm.

Trước hết, bài đọc một theo Sách Tiên Tri Isaia chỉ hợp với phần cuối của bài Phúc Âm ở chỗ, cả hai đều nói đến ư định cứu độ phổ quát của Thiên Chúa. Theo Sách Tiên Tri Isaia trong bài đọc một th́ ư định cứu độ phổ quát này được bộc lộ qua lời Chúa phán: “Ta đến để qui tụ các dân tộc của đủ mọi ngôn ngữ; họ sẽ đến và nh́n thấy vinh quang của Ta… Ta sẽ sai những kẻ đào thoát … đến với các dân nước… đến các bờ cơi xa xăm chưa hề nghe nói về Ta hay chưa thấy vinh quang của Ta…”, và ư định cứu độ phổ quát này cũng được Chúa Giêsu xác nhận trong bài Phúc Âm Thánh Luca hôm nay: “Người ta sẽ từ đông sang tây, từ bắc chí nam đến ngồi vào chỗ của ḿnh trong bữa tiệc vương quốc Thiên Chúa”. Nếu bài đọc một hợp với phần cuối của bài Phúc Âm th́ bài đọc hai theo Thư Thánh Phaolô gửi Giáo Đoàn Do Thái lại chỉ hợp với phần đầu của bài Phúc Âm, liên quan đến nỗ lực con người cần phải đáp ứng ư định cứu rỗi phổ quát của Thiên Chúa. Nếu Chúa Kitô khuyên dạy người Do Thái trong bài Phúc Âm hôm nay là “hăy gắng qua cửa hẹp mà vào”, th́ Thánh Phaolô cũng kêu gọi Giáo Đoàn Do Thái thế này: “Anh em hăy chịu đựng những gian nan thử thách như người môn đệ của Thiên Chúa, Đấng đối xử với anh em như con cái… Vậy anh em hăy kiên cường lên bàn tay rụng rời của ḿnh và đầu gối bại nhược của anh em”.

Như thế, căn cứ vào cả ba bài đọc trong Phụng Vụ Lời Chúa của Chúa Nhật XXI Mùa Thường Niên Năm C tuần này, chúng ta thấy có hai vấn đề chính yếu, đó là vấn đề ư định cứu độ phổ quát của Thiên Chúa, và vấn đề nỗ lực con người cần phải đáp ứng ư định cứu độ phổ quát này của Ngài.


Tuy nhiên, theo Lời Chúa Giêsu mạc khải trong bài Phúc Âm Chúa Nhật tuần này th́ h́nh như vấn đề cứu độ không phải chỉ vỏn vẹn và đơn giản có thế, nghĩa là chỉ cần Thiên Chúa muốn cứu độ con người và chỉ cần con người nỗ lực đáp ứng là xong, là đủ. Đó là lư do, để trả lời cho vấn nạn của một người đặt ra trên đường Người lên Giêrusalem, về vấn đề: “Phải chăng chỉ có một số ít người được cứu độ?”, Chúa Giêsu chẳng những đă nhấn mạnh đến việc con người cần phải đáp ứng ư định cứu độ phổ quát của Thiên Chúa, khi Người phán: “Quí vị hăy gắng qua cửa hẹp mà vào”, mà c̣n nhấn mạnh đến cả yếu tố đặc biệt khác là đức tin tuân phục nữa, qua lời khẳng định: “Tôi bảo cho quí vị biết: nhiều người sẽ cố vào mà không được”.

Ở đây, Chúa Giêsu không nói “ít người” mà là “nhiều người”, và Người cũng không nói “nhiều người” ấy “muốn vào” mà là “cố vào”, tức là không phải “nhiều người” ấy chỉ muốn xuông mà c̣n hết sức thực hiện ư muốn được cứu độ của ḿnh nữa. Vậy “nhiều người” ấy đă tỏ ra “cố vào” bằng việc t́m cách vào ra sao, nếu không phải, như Chúa Giêsu cho biết tiếp trong bài Phúc Âm qua lời họ tự biện hộ cho ḿnh trước ṭa phán xét chí công khi thấy ḿnh hoàn toàn bị xua đuổi loại trừ: “Chúng tôi đă ăn uống chung với Ngài. Ngài đă dạy dỗ chúng tôi nơi phố xá”.

Vậy, yếu tố vô cùng thiết yếu để được cứu độ đây không phải chỉ là “ăn uống với Ngài”, như kiểu Kitô hữu Công Giáo chúng ta năng xưng tội rước lễ, cũng không phải như anh em Kitô hữu Tin Lành chỉ nghe “Ngài đă dạy dỗ chúng tôi nơi phố xá”, những lời đă được ghi chép lại trong Thánh Kinh, mà c̣n là và chính là ở tại việc nhận biết Đấng mà họ “đă ăn uống chung với Ngài” và đă nghe “Ngài dạy dỗ nơi phố xá”. Thật thế, c̣n ai hơn các vị tông đồ là những người được diễm phúc “ăn uống chung với Ngài” và nghe “Ngài dạy dỗ”, chẳng những nghe “Ngài dạy dỗ nơi phố xá”, nghĩa là chung với dân chúng, mà c̣n được nghe “dạy dỗ” riêng tư nữa, và chẳng những một năm mà là ba năm liền. Ấy thế mà cuối cùng, các Phúc Âm cho chúng ta biết, một vị quay ra phản nộp Thày, tất cả mọi người đào tẩu khi thấy Thày bị bắt, thảm nhất là vị đầu đàn công khai trắng trợn chối bỏ Thày.

Bởi thế, dù có “ăn uống chung với Ngài” và có được nghe “Ngài dạy dỗ”, nếu tận thâm tâm không thực sự nhận biết Ngài như Ngài mạc khải cho biết, th́ cuối cùng chúng ta vẫn bị Ngài tuyên bố vĩnh viễn ruồng bỏ: “Ta không biết các ngươi từ đâu mà tới, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hăy lui ra khỏi mặt Ta”. Thật là khủng khiếp!

Chưa hết, để thành phần hư đi này thấy được lư do chính đáng tại sao Ngài ruồng bỏ họ, dù họ đă “ăn uống chung với Ngài” và đă nghe “Ngài dạy dỗ”, ngay sau khi tuyên phạt họ, Ngài liền cho họ biết thành phần được cứu độ như sau: “Ở đó các ngươi sẽ khóc lóc nghiến răng khi thấy Abraham, Isaac, Giacóp và tất cả mọi tiên tri an lành trong vương quốc của Thiên Chúa…”. Qua việc điểm mặt chỉ tên thành phần được cứu độ như thế, Chúa Giêsu muốn mạc khải cho riêng dân Do Thái và chung Kitô hữu chúng ta biết yếu tố cứu độ quyết liệt, đó là con người cần phải có Đức Tin Thần Linh, v́ thành phần được Chúa Giêsu điểm mặt chỉ tên quả đă sống đức tin, như Thánh Phaolô nhắc lại để làm gương trong Thư gửi Giáo Đoàn Do Thái đoạn 12 từ câu 8 đến 19 về Abraham, câu 20 về Isaac, câu 21 về Giacóp, và từ câu 35 đến 37 về các tiên tri. Vậy “hăy gắng mà vào qua cửa hẹp” đây có thể được chuyển dịch là “hăy gắng mà sống đức tin”.

Nếu thành phần được cứu độ chỉ có thế, chỉ đếm được trên đầu ngón tay như thế, nơi thành phần nêu gương sống đức tin như Thánh Phaolô liệt kê trong bài đọc thứ hai, th́ quả thực những kẻ được cứu rỗi thật là hiếm hoi ít ỏi… Tuy nhiên, ngoài những thành phần tiêu biểu được cứu rỗi trong Dân Chúa thuộc về Cựu Ước này, Chúa Giêsu, ngay sau đó, c̣n thêm trong bài Phúc Âm Chúa Nhật tuần này là: “Người ta sẽ từ đông sang tây, từ bắc chí nam đến ngồi vào chỗ của ḿnh trong bữa tiệc vương quốc Thiên Chúa”. Như thế th́ thành phần được cứu độ cũng nhiều chứ không ít.

Thế nhưng, thành phần Dân Ngoại thuộc Tân Ước này sẽ được cứu độ như thế nào, nếu không phải, trước hết, chẳng những bởi ư định cứu độ phổ quát của Thiên Chúa mà c̣n bởi ư muốn tự do chọn lựa của Thiên Chúa nữa. Đó là lư do hiện hữu và là tất cả ư nghĩa của lời Chúa Giêsu kết thúc bài Phúc Âm hôm nay: “Có những người sau hết sẽ lên trước hết và có những người trước hết sẽ thành sau hết”. Thành phần “sau hết sẽ nên trước hết” này không phải là thành phần Dân Ngoại hay sao? Điển h́nh nhất là trường hợp của ba chiêm gia Đông phương, những người chưa hề “ăn uống chung với Ngài” hay nghe “Ngài dạy dỗ” như dân Do Thái trong Mạc Khải Cựu Ước, thế mà họ cũng từ xa đến để triều bái “vua Do Thái mới sinh”, như Phúc Âm Thánh Mathêu thuật lại ở đoạn 2 từ câu 1 đến 12; trong khi đó, cũng Phúc Âm này cho biết, chính dân Do Thái, nhờ Mạc Khải Cựu Ước của ḿnh, biết được nơi “vua Do Thái mới sinh” là “ở Bêlem xứ Giuđa”, song họ chỉ thông báo cho dân ngoại biết thôi, chứ họ không tin, nên không đến, thậm chí có đến không phải để triều bái Ngài như ba nhà chiêm gia Đông phương, mà là để tiêu diệt vị hài vương này. Phải chăng chính v́ thế Chúa Giêsu đă ám chỉ họ là thành phần “trước hết sẽ thành sau hết”?

Vậy nếu bài Phúc Âm Chúa Nhật XXI Mùa Thường Niên Năm C tuần này chính yếu nói về thành phần được cứu độ và lư do hay yếu tố khiến họ được cứu độ, th́ ư nghĩa của bài Phúc Âm Chúa Nhật tuần này liên hệ với ư nghĩa của bài Phúc Âm về “Lửa” Thánh Linh tuần trước ra sao?

Theo tôi, ư nghĩa của bài Phúc Âm Chúa Nhật XXI Chúa Nhật tuần này tiếp tục ư nghĩa của bài Phúc Âm Chúa Nhật XX tuần trước trong việc phản ảnh chủ đề phụng vụ trong Mùa Thường Niên Hậu Phục Sinh. Ở chỗ, nếu “không ai có thể tuyên xưng Chúa Giêsu là Chúa nếu không có Thánh Thần”, như Thánh Phaolô xác tín trong Thư Thứ Nhất gửi Giáo Đoàn Côrintô, được Giáo Hội lập lại trong bài đọc hai của Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống, mà yếu tố tối khẩn để được cứu độ là Đức Tin Thần Linh, bởi thế, dù là dân Do Thái hay Dân Ngoại, muốn được cứu độ, ai cũng phải có “Lửa” Thánh Linh do Chúa Kitô mang xuống từ trời, và là một thứ “Lửa” đă được Người chính thực thắp lên bằng Cuộc Vượt Qua của Người, trước hết, nơi các tông đồ khi Người sống lại từ trong cơi chết, rồi sau đó, qua các Vị Tông Đồ Chứng Nhân Tiên Khởi này, cũng như qua Chư Vị Tử Đạo trong gịng lịch sử Giáo Hội là những Chứng Nhân Đức Tin Tông Truyền, Người vẫn tiếp tục thắp lên trong ḷng người trên khắp thế gian, cho đến khi Người lại đến trong vinh quang vậy.

Lời Chúa Giêsu khuyên dạy “hăy gắng mà vào qua cửa hẹp” trong bài Phúc Âm Chúa Nhật XXI Mùa Thường Niên Năm C Hậu Phục Sinh tuần này có thể được chuyển dịch là “hăy gắng sống đức tin”, bằng không tất cả mọi việc chúng ta làm, như “ăn uống chung với Người” qua việc xưng tội rước lễ, hay như tác động nghe “Người giảng dạy”, qua việc đọc Thánh Kinh chẳng hạn, tự chúng cũng không thể cứu độ chúng ta. Tuy nhiên, thực tế cho thấy, nếu không có đức tin, chúng ta đă không xưng tội rước lễ hay đọc Thánh Kinh là những ǵ siêu nhiên và thiêng liêng giúp chúng ta có thể giao tiếp với “Thiên Chúa là Thần Linh” (Jn 4:24).

Tuy nhiên, vấn đề được đặt ra ở đây là, như thực tế cho thấy, nếu không có đức tin, chúng ta đă không xưng tội rước lễ hay đọc Thánh Kinh là những ǵ siêu nhiên và thiêng liêng giúp chúng ta có thể giao tiếp với “Thiên Chúa là Thần Linh” (Jn 4:24). Trái lại, có những việc làm của đức tin hay theo đức tin, như việc đọc kinh cầu nguyện, thậm chí dâng lễ hiệp lễ, mà lại chẳng những không có công ǵ trước mặt Chúa, mà lại bị xua đuổi trừng phạt nữa: “Ta không biết các ngươi từ đâu mà tới, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hăy lui ra khỏi mặt Ta”? Vậy chúng ta nghĩ sao về vấn đề đầy rắc rối và hầu như nan giải này, tức là vấn đề làm thế nào để biết ḿnh lúc nào đang thực sự sống đức tin, bằng những việc tỏ ra bề ngoài, và lúc nào chúng ta thực hiện những việc làm đức tin bề ngoài ấy mà lại phi đức tin, mà lại luống công vô ích?

Để giải quyết vấn đề này, chúng ta hăy nhớ rằng, Đức Tin là thần đức giúp cho Kitô hữu chúng ta có khả năng để giao tiếp với “Thiên Chúa là Thần Linh trong tinh thần và chân lư” (Jn 4:24), môt cuộc thần hiệp làm cho chúng ta có thể yêu thương nhau như chính Ngài yêu thương tha nhân nơi Con của Ngài là Đức Giêsu Kitô, Đấng đă ban cho các môn đệ của Người điều răn mới là yêu thương như Người thương yêu (x Jn 13:34, 15:12).

Bởi thế, nếu chúng ta thực sự sống đức tin, thực sự muốn giao tiếp với Thiên Chúa là Thần Linh, bằng việc nghe lời Chúa trong Thánh Kinh, cũng như bằng việc cử hành mầu nhiệm đức tin nơi Bí Tích Thánh Thể, th́ Kitô hữu Công Giáo chúng ta không thể nào có thái độ thấy chết mà không cứu, như người phú hộ trước Lazarô cùng khổ ở ngay trước cổng nhà ḿnh (x Lk 16:19-21), hay như người Pharisiêu lên đền thờ cầu nguyện mà lại vênh vang đến nỗi khinh khi những người có vẻ tội lỗi xấu xa hơn ḿnh (x Lk 18:10-12). Trái lại, chúng ta c̣n dám hy sinh cho anh chị em xấu số của ḿnh, như một Chân Phước Têrêsa Calcutta phục vụ thành phần nghèo nhất trong những người nghèo trên thế giới văn minh của hậu bán thế kỷ 20, thậm chí dám hy sinh mạng sống ḿnh cho tha nhân, như vị nữ tân thánh bác sĩ nhi khoa Gianna Beretta ngưới Ư được Giáo Hội tuyên phong ngày 18/5/2004, v́ đă hy sinh mạng sống của ḿnh để cứu lấy đứa con thai nhi của ḿnh.
 


Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL