Thứ Bảy
Mùa Thường Niên (tuần 11) Quanh Năm

 (Năm 2006 hôm nay, 24/6, Kính Khiết Tâm Mẹ)

Tóm Lời Chúa

Bài Sách Thánh năm 1 (năm lẻ): 2Cor.12:1-10
Thư 2 thánh Phaolô gửi tín hữu Côrintô về niềm hănh diện nơi khải thị nhất là nơi yếu hèn của ḿnh.

1 Phải tự hào ư? Nào có ích ǵ! Dù thế, tôi cũng xin nói về những thị kiến và mặc khải Chúa đă ban cho tôi.2 Tôi biết có một người môn đệ Đức Ki-tô, trước đây mười bốn năm đă được nhắc lên tới tầng trời thứ ba -có ở trong thân xác hay không, tôi không biết, có ở ngoài thân xác hay không, tôi cũng không biết, chỉ có Thiên Chúa biết.3 Tôi biết rằng người ấy đă được nhắc lên tận thiên đàng -trong thân xác hay ngoài thân xác, tôi không biết, chỉ có Thiên Chúa biết-,4 và người ấy đă được nghe những lời khôn tả mà loài người không được phép nói lại.5 Về một người như thế, tôi sẽ tự hào; c̣n về bản thân tôi, tôi chỉ tự hào về những yếu đuối của tôi.6 Quả vậy, nếu muốn tự hào, th́ tôi cũng không phải là người điên, v́ tôi nói sự thật. Nhưng tôi không làm thế, kẻo người ta đánh giá tôi quá cao, so với điều họ thấy nơi tôi hoặc nghe tôi nói.7 Và để tôi khỏi tự cao tự đại v́ những mặc khải phi thường tôi đă nhận được, thân xác tôi như đă bị một cái dằm đâm vào, một thủ hạ của Xa-tan được sai đến vả mặt tôi, để tôi khỏi tự cao tự đại.8 Đă ba lần tôi xin Chúa cho thoát khỏi nỗi khổ này.9 Nhưng Người quả quyết với tôi: "Ơn của Thầy đă đủ cho anh, v́ sức mạnh của Thầy được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối." Thế nên tôi rất vui mừng và tự hào v́ những yếu đuối của tôi, để sức mạnh của Đức Ki-tô ở măi trong tôi.10 V́ vậy, tôi cảm thấy vui sướng khi ḿnh yếu đuối, khi bị sỉ nhục, hoạn nạn, bắt bớ, ngặt nghèo v́ Đức Ki-tô. V́ khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh.

Bài Sách Thánh năm 2 (năm chẵn): 2Chr.24:17-25
Sách Kư Sự 2 thuật lại việc vua Joash và dân Do Thái bị Chúa để quân Aramean chiếm v́ đă bỏ Ngài.

17 Sau khi ông Giơ-hô-gia-đa qua đời, các thủ lănh Giu-đa đến bái yết nhà vua và lúc ấy nhà vua nghe theo họ.18 Họ đă bỏ Đền Thờ của ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa tổ tiên họ, mà phụng sự các cột thờ và các ngẫu tượng. V́ tội ấy ĐỨC CHÚA đă giáng cơn thịnh nộ xuống Giu-đa và Giê-ru-sa-lem.19 Người đă sai các ngôn sứ đến với họ, để đưa họ quay về với ĐỨC CHÚA. Các vị ấy đă khuyến cáo, nhưng họ không thèm để tai.20 Ông Da-ca-ri-a, con tư tế Giơ-hô-gia-đa, được đầy thần khí Thiên Chúa, đứng trên cao, đối diện với dân và nói: "Thiên Chúa phán thế này: "Tại sao các ngươi vi phạm lệnh truyền của ĐỨC CHÚA, mà chuốc lấy thất bại? V́ các ngươi đă ĺa bỏ ĐỨC CHÚA, nên ĐỨC CHÚA cũng ĺa bỏ các ngươi."21 Họ liền toa rập chống lại ông và, theo lệnh vua, họ ném đá giết ông trong sân Đền Thờ ĐỨC CHÚA.22 Vua Giô-át không nhớ đến t́nh nghĩa mà ông Giơ-hô-gia-đa, thân phụ ông Da-ca-ri-a, đă dành cho ḿnh, nên mới sát hại ông này. Lúc gần chết, ông Da-ca-ri-a kêu lên: "Xin ĐỨC CHÚA nh́n xem và báo oán cho con."23 Đầu năm sau, quân đội A-ram tiến đánh vua Giô-át. Chúng xâm nhập Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, tàn sát tất cả các thủ lănh trong dân và gửi tất cả chiến lợi phẩm về cho vua Đa-mát.24 Thực ra, lực lượng A-ram chỉ đến với một số ít người, nhưng ĐỨC CHÚA đă trao một lực lượng rất đông đảo vào tay chúng, chỉ v́ dân Ít-ra-en đă ĺa bỏ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ tiên ḿnh.25 Khi chúng rút lui, bỏ vua lại trong cơn đau trầm trọng, các thuộc hạ của vua đă toa rập với nhau chống lại vua, trả thù cho máu người con của tư tế Giô-hô-gia-đa. Họ giết vua ngay trên giường. Vua đă chết và được mai táng trong Thành Đa-vít, nhưng không được chôn nơi phần mộ hoàng gia.

Bài Phúc Aâm chung cả năm 1 và 2: Mt.6:24-34
Phúc Aâm thánh Mathêu ghi lại bài Chúa Giêsu giảng trên núi, đến việc chỉ t́m phụng sự Chúa trước.

24 "Không ai có thể làm tôi hai chủ, v́ hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.25 "V́ vậy Thầy bảo cho anh em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy ǵ mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy ǵ mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao?26 Hăy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quư giá hơn chúng sao?27 Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời ḿnh thêm được dù chỉ một gang tay?28 C̣n về áo mặc cũng thế, lo lắng làm ǵ? Hăy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi;29 thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy.30 Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay c̣n, mai đă quẳng vào ḷ, mà Thiên Chúa c̣n mặc đẹp cho như thế, th́ huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin!31 V́ thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn ǵ, uống ǵ, hay mặc ǵ đây?32 Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn t́m kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó.33 Trước hết hăy t́m kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, c̣n tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho.34 Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.

 

Suy Lời Chúa

            Ư chính của Lời Chúa qua các bài Thánh Kinh do Giáo Hội cố ư chọn lựa và sắp xếp cho phụng vụ Thánh Lễ của riêng ngày hôm nay được chứa đựng trong nội dung của Bài Phúc Aâm. Đó là lời Chúa Giêsu cho môn đệ biết đừng lo ǵ hơn việc làm tôi cho Ngài.

            Thật vậy, (theo bài Phúc Aâm hôm nay), thành phần môn đệ “là muối đất... là ánh sáng thế gian” (Phúc Aâm thứ ba tuần 10) của Chúa Giêsu, chẳng những phải sống “thánh thiện trổi vượt hơn các kư lục và Pharisiêu” (Phúc Aâm thứ 5 tuần 10), ở chỗ giữ tinh thần luật hơn là văn tự luật, như lời Người dạy (trong các bài Phúc Aâm từ thứ năm tuần trước đến hết thứ tư tuần này), mà c̣n phải sống với Thiên Chúa là Cha trên trời của ḿnh bằng một niềm tin yêu tha thiết nữa, (như lời Người dạy từ bài Phúc Aâm thứ năm tuần này), ở chỗ, làm việc lành phúc đức v́ Cha (thứ năm), cầu nguyện theo kinh Lạy Cha (thứ sáu), và lo làm việc cho Cha (thứ bảy hôm nay). Thế nhưng, muốn làm việc cho Thiên Chúa là Cha trên trời của ḿnh, môn đệ Chúa Kitô phải quên ḿnh đi mới được, v́, (như lời Người khẳng định trong bài Phúc Aâm hôm nay), “không ai có thể làm tôi hai chủ”. Điển h́nh cho thành phần đă làm tôi hai chủ song không thể nào được là trường hợp của vua Joash và dân Do Thái xưa, (như bài đọc năm 2 hôm nay thuật lại), “họ đă bỏ đền thờ Chúa, Thiên Chúa của cha ông ḿnh, mà bắt đầu phụng sự các trụ thánh và các ngẫu tượng; bởi các tội ác của họ đă làm cơn thịnh nộ đă đổ xuống trên Giuđa và Gialiêm... Mặc dù lực lượng quân Aramean ít người, song Chúa cũng đă trao cả một lực lượng rất hùng hậu cho họ”. Ngược lại, điển h́nh cho việc “trước hết t́m kiếm Nước Cha và đức thánh thiện Cha”, (như lời Chúa Giêsu trong bài Phúc Aâm hôm nay), phải kể đến tông đồ Phaolô (trong bài đọc năm 1 hôm nay), vị đă minh định: “V́ Đức Kitô, tôi bằng ḷng với yếu hèn, bạc đăi, khổ cực, bắt bớ, khó khăn”.

 

Nguyện Lời Chúa

            Lạy Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống, được xức dầu Thần Linh, đă đến trong thế gian như con của chủ vườn nho đến thu hoa lợi. Kitô hữu chúng con là nhóm tá điền vườn nho khi chịu Bí Tích Rửa Tội. Thế nhưng, c̣n sống trong xác thịt, chúng con vẫn có thể trở mặt làm tôi thế gian. Bởi thế, xin Mẹ Maria đă đói khó được no đầy thiện hảo, giúp chúng con biết trả về cho Chúa những ǵ là của Ngài. Amen.

 

Nếu Thánh Tâm Chúa Giêsu, Thánh Tâm của một Vị Thiên Chúa Làm Người, tiêu biểu cho T́nh Yêu vô cùng nhân hậu của Thiên Chúa , được thể hiện tột đỉnh nơi cuộc khổ nạn và tử giá của Chúa Kitô thế nào, th́ Khiết Tâm Mẹ Maria, một đệ nhất tạo vật về ân sủng, cũng tiêu biểu cho t́nh yêu của nhân loại đáp ứng T́nh Yêu Nhân Hậu của Thiên Chúa như thế. Có thể nói, T́nh Yêu vô cùng Nhân Hậu của Thiên Chúa được hoàn toàn tỏ hiện nơi Mẹ Maria, một tạo vật duy nhất đă hoàn toàn, trọn vẹn, liên lỉ đáp ứng T́nh Yêu Thần Linh.

Đó là tất cả ư nghĩa của t́nh trạng đầy ơn phúc nơi Mẹ Maria của chúng ta, một t́nh trạng như Thiên Sứ Gabriel khẳng định trong lúc Truyền Tin Lời Nhập Thể cho Mẹ: “Trinh Nữ được ơn nghĩa với Thiên Chúa”. Và đó cũng là ư nghĩa của câu Chúa Cha đă nói với Chúa Giêsu ở sông Dược Đăng, khi Người lănh nhận phép rửa của Tiền Hô Gioan Tẩy Giả, cũng như trên Núi Tabor, khi Người biến h́nh: “Con đẹp ḷng Cha mọi đàng”, một lời tặng khen cũng cần phải được áp dụng vào Mẹ Maria nữa và chỉ vào một ḿnh Mẹ Maria mà thôi.

Thế nhưng, vấn đề được đặt ra ở đây là Mẹ Maria được ơn Vô Nhiễm Nguyên Tội ngay từ khi mới được hoài thai trong ḷng thai mẫu th́ Mẹ đâu cần đến Ḷng Thương Xót Chúa là ḷng xót thương chỉ được giành cho thành phần tội nhân mà thôi. Song, sự thật lại khác hẳn, chính v́ Mẹ Maria đầy ơn phúc, đầy thánh đức, mà Mẹ đă thấy được thân phận vô cùngt thấp hèn và bất xứng của ḿnh trước T́nh Yêu vô cùng của Thiên Chúa đối với Mẹ, nhất là đă làm cho Mẹ bao điều cao trọng, nên Mẹ đă không thể không thốt lên trong bài Ca Vịnh Ngợi Khen:

“Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hân hoan trong Thiên Chúa Đấng Cứu Chuộc tôi… V́ Chúa đă đoái thương đến phận thấp hèn tôi tớ Chúa”.

Ôi, nếu một tạo vật đệ nhất về ân sủng là Mẹ Maria của chúng ta c̣n cần đến ḷng Thương Xót Chúa và cảm nhận Ḷng Thương Xót Chúa như thế th́ thành phần tội nhân chúng ta c̣n “cần đến ḷng thương xót Chúa hơn” biết là chừng nào, đúng như Mẹ Maria đă khuyên 3 Thiếu Nhi Fatima đọc thêm lời nguyện “cần đến Ḷng Thương Xót Chúa hơn” này sau mỗi chục Kinh Mân Côi vậy.