Thứ 7

Ngày 4/2: Thánh Veronica (? - ?)

Là người nữ trao khăn cho Chúa Giêsu lọt mặt trên đường Người vác thập giá lên núi sọ.

Quan thày của nhiếp ảnh gia v.v.

 

 

Thứ Bảy
Mùa Thường Niên (tuần 4) Hậu Giáng Sinh

 

Tóm Lời Chúa

Bài Sách Thánh năm 2 (năm chẵn): 1Kgs.3:4-13
Sách Các Vua 1 thuật lại việc Solomon xin Chúa ơn khôn ngoan trị dân, làm Chúa hài lòng, hứa sẽ ban.

4 Vua đi Ghíp-ôn để tế lễ vì chỗ ấy là nơi cao quan trọng nhất; Sa-lô-môn dâng một ngàn lễ vật toàn thiêu trên bàn thờ ấy.5 Tại Ghíp-ôn, đang đêm ĐỨC CHÚA hiện ra báo mộng cho vua Sa-lô-môn, Thiên Chúa phán: "Ngươi cứ xin đi, Ta sẽ ban cho."6 Vua Sa-lô-môn thưa: "Chính Ngài đã lấy lòng nhân hậu lớn lao mà xử với tôi tớ Chúa là Đa-vít thân phụ con, như người đã bước đi trước nhan Chúa cách trung thực, công chính, với tâm hồn ngay thẳng. Chúa đã duy trì lòng nhân hậu lớn lao ấy đối với người, khi ban cho người có một đứa con ngồi trên ngai của người hôm nay.7 Và bây giờ, lạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của con, chính Chúa đã đặt tôi tớ Chúa đây lên ngôi kế vị Đa-vít, thân phụ con, mặc dầu con chỉ là một thanh niên bé nhỏ, không biết cầm quyền trị nước.8 Con lại ở giữa dân mà Chúa đã chọn, một dân đông đúc, đông không kể xiết, cũng không đếm nổi.9 Xin ban cho tôi tớ Chúa đây, một tâm hồn biết lắng nghe, để cai trị dân Chúa và phân biệt phải trái; chẳng vậy, nào ai có đủ sức cai trị dân Chúa, một dân quan trọng như thế? "10 Chúa hài lòng vì vua Sa-lô-môn đã xin điều đó.11 Thiên Chúa phán với vua: "Bởi vì ngươi đã xin điều đó, ngươi đã không xin cho được sống lâu, hay được của cải, cũng không xin cho kẻ thù ngươi phải chết, nhưng đã xin cho được tài phân biệt để xét xử,12 thì này, Ta làm theo như lời ngươi: Ta ban cho ngươi một tâm hồn khôn ngoan minh mẫn, đến nỗi trước ngươi, chẳng một ai sánh bằng, và sau ngươi, cũng chẳng có ai bì kịp.13 Cả điều ngươi không xin, Ta cũng sẽ ban cho ngươi: giàu có, vinh quang, đến nỗi suốt đời ngươi không có ai trong các vua được như ngươi.

Bài Phúc Aâm chung cả năm 1 và 2: Mk.6:30-34
Phúc Aâm thánh Marcô ghi lại việc các tông đồ kể chuyện đi truyền giáo, dân kéo đến, Chúa dạy dân.

30 Các Tông Đồ tụ họp chung quanh Đức Giê-su, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy.31 Người bảo các ông: "Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút." Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa.32 Vậy, thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng.33 Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài.34 Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.

 

Suy Lời Chúa

                Ý chính của Lời Chúa qua các bài Thánh Kinh do Giáo Hội cố ý chọn lựa và sắp xếp cho phụng vụ Thánh Lễ của riêng ngày hôm nay được chứa đựng trong nội dung của Bài Phúc Aâm. Đó là việc Chúa Giêsu tỏ lòng thương dân như chiên không chủ chăn.

            Thật vậy, “Người Con duy nhất đến từ Cha, đầy ân sủng và chân lý” (trong bài Phúc Aâm hôm nay) khi “thấy một đám rất đông dân chúng”, “từ tất cả các thôn làng vội vã đi bộ đến nơi (hoang địa mà Người cùng các môn đệ đi thuyền định tới) trước các vị”, “đã động lòng thương họ, vì họ như chiên không chủ chăn; và Người đã bắt đầu dạy dỗ họ thật nhiều”. Thực ra, không phải là dân không có chủ chăn. Tuy nhiên, đối với Chúa Giêsu, những vị chủ chăn của họ là thành phần trong hội đồng Do Thái, như các trưởng tế, kỳ lão và ký lục, hay cả nhóm Pharisiêu đi nữa, cũng không phải hay không đáng là chủ chiên của họ. Bằng không, họ đã không lẽo đẽo kéo tới theo Chúa và các môn đệ của Người, dù ở nơi hoang địa như vậy, để nghe Người giảng dạy dài dòng. Họ đã không theo một ai như vậy trong số các vị lãnh đạo tinh thần của họ bấy giờ. Chính vì thế, để chăn dắt “một đám dân đông đến nỗi không thể điểm số hay đếm được” (như trong bài đọc năm 2 hôm nay cho thấy) mà Solomon không xin Thiên Chúa một điều gì khác ngoài “một con tim hiểu biết để xét xử dân Chúa cũng như để phân biệt phải trái”. Và chỉ có con người lãnh đạo khôn ngoan như thế mới có khả năng và tư cách chăn dắt dân, mới đáng được dân tôn kính, tin tưởng và tuân phục  (như huấn dụ của bài đọc năm 1 hôm nay): “Hãy nghe lời các vị lãnh đạo của mình và hãy phục tùng các vị ấy, vì họ trông coi anh em như những người phải trả lẽ. Vậy anh em hãy tác hành làm sao để họ có thể vui vẻ, chứ không phải buồn đau, mà hoàn tất công việc của họ”.

 

Nguyện Lời Chúa

                Lạy Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống, được xức dầu Thần Linh, đã đến trong thế gian như Người Con đầy ân sủng và chân lý. Chúng con đã được hạ sinh bởi nước và Thần Linh trong Bí Tích Rửa Tội. Thế nhưng, còn sống trên thế gian chúng con vẫn có thể thành những cành nho khô héo. Bởi vậy, xin Mẹ Maria đầy ơn phúcđược Chúa ở cùng, giúp chúng con mặc lấy con người mới là Đức Kitô. Amen.