|
“Ta sẽ cho các ngươi
thần trí của Ta, và các ngươi sẽ được sống” Đây Chúa là Thiên Chúa phán: “Hỡi dân Ta, nầy Ta sẽ mở cửa mồ các ngươi, Ta sẽ kéo các ngươi ra khỏi mồ và dẫn dắt các ngươi vào đất Israel. Hỡi dân Ta, các ngươi sẽ biết Ta là Chúa lúc Ta mở cửa mồ các ngươi và kéo các ngươi ra khỏi mồ, Ta sẽ cho các ngươi thần trí của Ta, và các ngươi sẽ được sống, Ta sẽ cho các ngươi an cư trên đất các ngươi, và các ngươi biết rằng: Ta là Chúa, chính Ta đă phán và đă thi hành”. Lời của Chúa.
Bởi v́ Chúa rộng lượng từ bi và Chúa rất giàu ơn cứu độ. 1. Từ vực sâu, lạy Chúa, tôi kêu lên Chúa, lạy Chúa, xin nghe tiếng tôi cầu! Dám xin Chúa hăy lắng tai, hầu nghe thấu tiếng van nài của tôi. 2. Nếu Chúa tôi nhớ hoài sự lỗi, lạy Chúa, nào ai chịu nổi được ư? Nhưng Chúa thường rộng lượng thứ tha, để cho thiên hạ tôn thờ kính yêu. 3. Tôi hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn tôi trông cậy ở lời Ngài. Linh hồn tôi mong đợi Chúa tôi, hơn người lính gác mong trời rạng đông. 4. Hơn người lính gác mong hồng đông dậy. Israel đang mong đợi Chúa tôi: Bởi v́ Chúa rộng lượng từ bi và Chúa rất giàu ơn cứu độ... Và chính Ngài sẽ giải thoát Israel cho khỏi mọi điều gian ác.
“Thánh Thần của Đấng làm
cho Đức Giêsu Kitô từ cơi chết sống lại ở trong anh em” Anh em thân mến, những kẻ sống theo xác thịt, th́ không thể đẹp ḷng Chúa. C̣n anh em, anh em không sống theo xác thịt, nhưng sống theo tinh thần, nếu thật sự Thánh Thần Chúa ở trong anh em. Nếu ai không có Thánh Thần của Đức Kitô, th́ kẻ ấy không thuộc về Người. Nhưng nếu Đức Kitô ở trong anh em, cho dù thân xác đă chết v́ tội, nhưng tinh thần vẫn sống v́ đức công chính. Và nếu Thánh Thần của Đấng đă làm cho Đức Giêsu Kitô từ cơi chết sống lại ở trong anh em, th́ Đấng đă làm cho Đức Giêsu Kitô từ cơi chết sống lại cũng cho xác phàm hay chết của anh em được sống, nhờ Thánh Thần Người ngự trong anh em. Lời của Chúa.
“Ta là sự sống lại và là
sự sống” Khi ấy, có một người đau liệt tên là Lagiarô, ở Bêtania, làng quê của Maria và Martha. Maria nầy chính là người đă xức dầu thơm cho Chúa, và lấy tóc lau chân Người. Em trai bà là Lagiarô lâm bệnh. Vậy hai chị sai người đến thưa Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, người Thầy yêu đau liệt”. Nghe tin ấy, Chúa Giêsu liền bảo: “Bệnh này không đến nỗi chết, nhưng để làm sáng danh Thiên Chúa và do đó Con Thiên Chúa sẽ được vinh hiển”. Chúa Giêsu thương Martha và em là Maria và Lagiarô. Khi hay tin ông này đau liệt, Người c̣n lưu lại đó hai ngày. Rồi Người bảo môn đệ: “Chúng ta hăy trở lại xứ Giuđêa”. Môn đệ thưa: “Thưa Thày, mới đây người Do Thái t́m ném đá Thầy, mà Thầy lại trở về đó ư”? Chúa Giêsu đáp: “Một ngày lại chẳng có mười hai giờ sao? Nếu ai đi ban ngày th́ không vấp ngă, v́ người ta thấy ánh sáng mặt trời; nhưng kẻ đi ban đêm sẽ vấp ngă v́ không có ánh sáng”. Người nói thế, rồi lại bảo họ: “Lagiarô bạn chúng ta đang ngủ, dầu vậy Ta đi đánh thức ông”. Môn đệ thưa: “Thưa thầy, nếu ông ta ngủ, ông sẽ khỏe lại”. Chúa Giêsu có ư nói về cái chết của Lagiarô, nhưng môn đệ lại nghĩ Người nói về giấc ngủ. Bấy giờ Chúa Giêsu mới nói rơ: “Lagiarô đă chết. Nhưng ta mừng cho các con, v́ Ta không có mặt ở đó để các con tin. Vậy chúng ta hăy đi đến nhà ông”. Lúc đó Tôma cũng có tên là Điđimô nói với đồng bạn: “Chúng ta cũng đi để cùng chết với Người”. Đến nơi, Chúa Giêsu thấy Lagiarô đă được an táng bốn ngày rồi. (Bêtania chỉ cách Giêrusalem chừng mười lăm dặm). Nhiều người Do Thái đến nhà Martha và Maria để an ủi hai bà v́ người em đă chết. Khi hay tin Chúa Giêsu đến, Martha đi đón Người, c̣n Maria vẫn ngồi nhà. Martha thưa Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt ở đây th́ em con không chết. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin ǵ cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy”. Chúa Giêsu nói: “Em con sẽ sống lại”. Martha thưa: “Con biết ngày tận thế, khi kẻ chết sống lại, th́ em con sẽ sống lại”. Chúa Giêsu nói: “Ta là sự sống lại và là sự sống, ai tin Ta dầu có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không”? Bà thưa: “Thưa Thầy: vâng, con đă tin Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống đă đến trong thế gian”. Nói xong bà về gọi Maria em gái bà và nói thầm với em rằng: “Thầy ở ngoài kia, Thầy gọi em”. Nghe vậy, Maria vội vàng đứng dậy và đi đến cùng Chúa. V́ lúc đó Chúa Giêsu chưa vào trong làng, Người c̣n đang đứng ở nơi Martha đă gặp Người. Những người Do Thái cùng ở trong nhà với Maria và an ủi bà, khi thấy bà vội vă đứng dậy ra đi, họ cũng đi theo bà, tưởng rằng bà đi ra khóc ngoài mộ. Vậy khi Maria đến chỗ Chúa Giêsu đứng, thấy Người, bà liền sấp ḿnh xuống dưới chân Người và nói: “Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt đây, th́ em con không chết”. Khi thấy bà khóc nức nở và những người Do Thái theo bà cũng khóc, Chúa Giêsu thổn thức và xúc động. Người hỏi: “Đă an táng Lagiarô ở đâu”? Họ thưa: “Thưa Thầy, xin đến mà xem”. Chúa Giêsu rơi lệ. Người Do Thái liền nói: “Ḱa, xem Ngài thương ông ấy biết bao”. Nhưng có mấy kẻ trong đám nói: “Ông ấy đă mở mắt người mù từ khi mới sinh mà không làm được cho người nầy khỏi chết ư”? Chúa Giêsu lại xúc động; Người đi đến mộ. Mộ đó là một hang nhỏ có tảng đá đậy trên. Chúa Giêsu bảo: “Hăy đẩy tảng đá ra”. Martha là chị người chết, thưa: “Thưa Thầy, đă nặng mùi rồi v́ đă bốn ngày”. Chúa Giêsu lại nói: “Ta đă chẳng bảo con rằng: Nếu con tin, th́ con sẽ xem thấy vinh quang của Thiên Chúa sao”? Thế là người ta cất tảng đá ra. Chúa Giêsu ngước nh́n lên và nói: “Lạy Cha, con cảm tạ Cha đă nhậm lời con. Con biết: Cha hằng nghe lời con. Nhưng con nói lên v́ những người đứng xung quanh đây, để họ tin rằng Cha đă sai Con”. Nói rồi, Người kêu lớn tiếng: “Lagiarô! Hăy ra đây!”. Người đă chết đi ra, chân tay c̣n quấn những mảnh vải, trên mặt quấn khăn liệm. Chúa Giêsu bảo: “Hăy cởi ra cho anh ấy đi”. Một số người Do Thái đến thăm Maria, khi được chứng kiến những việc Chúa Giêsu làm, th́ đă tin vào Người. Phúc Âm của Chúa. ____________________________________ CHÚA NHẬT V MÙA CHAY NĂM A
“Hỡi Lazarô, hăy bước ra!”
Mạc Khải “Thày là Sự Sống” cho chị em Matta và Maria Nếu hai tuần III và IV của Mùa Chay thuộc Chu Kỳ Phụng Niên Năm A, Phúc Âm Thánh Gioan được Giáo Hội có ư chọn đọc về tŕnh thuật Chúa Giêsu đă Mạc Khải Người là “Đường Lối” cho phụ nữ Samaritanô ngoại lai, và Người là “Sự Thật” cho người mù từ lúc mới sinh, th́ tuần V này đến tŕnh thuật Chúa Giêsu đă Mạc Khải Người là “Sự Sống” qua việc Người hồi sinh Lazarô từ trong cơi chết. Bởi v́, trong tŕnh thuật hồi sinh Lazarô này, trước khi ra tay cải tử hoàn sinh, chính Chúa Giêsu đă tuyên bố với Matta: “Thày là sự sống lại và là sự sống: ai tin vào Thày th́ dù có chết cũng được sống và ai đang sống mà tin vào Thày sẽ không bao giờ phải chết” (Jn 11:25-26). Phải, chính lời tuyên bố này của Chúa Giêsu là tột đỉnh Mạc Khải Chúa Kitô là “Sự Sống” trong tŕnh thuật hồi sinh Lazarô của bài Phúc Âm hôm nay, cũng như lời Người tuyên bố “Ta là Đấng đang nói với chị/anh” (Jn 4:26; 9:37) trong tŕnh thuật Người tỏ ḿnh ra cho chị phụ nữ Samaritanô của Phúc Âm hai tuần trước, hay cho người mù từ lúc mới sinh của Phúc Âm tuần vừa rồi. Tuy nhiên, so sánh với hai lần tỏ ḿnh trước, một cho người phụ nữ Samaritanô và một cho người mù từ lúc mới sinh, lần tỏ ḿnh của Chúa Giêsu lần này hơi khác. Ở chỗ, hai lần trước Người từ từ dẫn con người đến việc nhận biết Người, tức Người tỏ ḿnh ra sau, c̣n lần này Người tỏ ḿnh ra trước khi hành động, tức là sau khi tự xưng “Thày là sự sống lại và là sự sống”, Người mới ra tay chứng tỏ ḿnh thực sự là như thế. Tại sao? Nếu không phải tại v́ đối tượng của lần này khác với hai lần trước. Đối tượng của lần tỏ ḿnh ra này không phải là một phụ nữ ngoại lai ở miền đất Samaritanô xa lạ, hay là một kẻ mù từ lúc mới sinh người Do Thái ở miền chính giáo Giuđêa, mà là một gia đ́nh hết sức nghĩa thiết với Người (xem Jn 11:5) ở ngay Bêthania gần thành thánh Giêrusalem (xem Jn 11:18), địa điểm Vượt Qua của Người. Tuy nhiên, không phải v́ thân thiết với Người mà Chúa Giêsu đă châm chước yếu tố nhân sinh cho chị em này, ngay trước giây phút tuyệt đỉnh của Mạc Khải, trước giây phút Chúa Kitô tỏ ḿnh ra “Thày là sự sống lại và là sự sống”. Như trường hợp của người phụ nữ Samaritanô và người mù từ lúc mới sinh, cả hai đă phải tỏ ra ḷng thành khao khát và t́m kiếm chân lư của ḿnh mới được Người tỏ ḿnh ra cho biết thế nào, bà chị cả Matta trong gia đ́nh ba chị em của người chết Lazarô cũng thế, cũng đă phải bày tỏ ḷng ḿnh đối với Người như sau: “Lạy Thày, nếu Thày có mặt ở đây em con đâu có chết. Dù thế, ngay lúc này đây, con tin chắc Thiên Chúa sẽ ban cho Thày những ǵ Thày xin”. Nếu người phụ nữ Samaritanô ngoại lai, sau giây phút tuyệt đỉnh của Mạc Khải, đă chạy về loan báo cho dân làng của ḿnh hay biết thế nào, và nếu người mù từ lúc mới sinh, sau giây phút nhận ra Đấng đă phục quang cho ḿnh, đă tuyên xưng đức tin và phục xuống thờ lạy Người thế nào, Matta cũng thế, sau khi nghe Thày tự xưng “Thày là sự sống lại và là sự sống”, đă tuyên xưng đức tin: “Vâng, Lạy Thày, con tin. Con đă tin rằng Thày là Đấng Thiên Sai, Con Thiên Chúa hằng sống, Đấng đến trong thế gian”, rồi sau đó về nhà báo tin cho Maria em ḿnh, người cũng bày tỏ ḷng ḿnh với Chúa Giêsu y như chị của ḿnh, khi cô vừa gặp Người và qùi sụp xuống dưới chân Người mà thổn thức: “Lạy Thày, nếu Thày có mặt ở đây em con đâu có chết”. Và chỉ sau lời thổn thức này của Maria, nhất là, như Phúc Âm cho biết, “khi thấy cô khóc, và những người Do Thái theo cô cũng khóc, tâm hồn Người cảm thấy bồi hồi xúc động. Người hỏi: ‘Các người chôn táng anh ta ở đâu?’. Họ đáp ‘Thưa Thày, xin hăy đến mà xem’. Chúa Giêsu bắt đầu khóc”. Tại sao Chúa Giêsu lại khóc? Phải chăng v́ Người không cầm được ḷng khi thấy Maria khóc? Nhưng Maria sở dĩ khóc là v́ Lazarô thân yêu của chị em cô đă chết, trong khi đó, Chúa Giêsu biết chắc chắn rằng Người có thể làm Lazarô cải tử hoàn sinh cho chị em cô! Vậy th́ phải chăng động lực thúc đẩy Người khóc, cử chỉ hết sức hiếm hoi và đặc biệt được Phúc Âm lần đầu tiên ghi nhận, là v́, ngay lúc bấy giờ, Người nghĩ đến các linh hồn bất tử vô cùng cao quí nói chung, nhất là linh hồn của thành phần bạn thân của Người nói riêng, sẽ đời đời bị chôn vùi trong nấm mồ sự chết, không bao giờ bước ra khỏi ngôi mồ vĩnh tử này nữa, không c̣n nghe thấy tiếng gọi của Người nữa, khi Người lên tiếng gọi họ như đă gọi Lazarô “hăy bước ra khỏi mồ”. Đúng thế, về phương diện tâm linh, con người tội lỗi trên đời này là một con người sống trong sự chết, một sự chết, đối với Chúa, chẳng khác ǵ như là một giấc ngủ (xem Mt 9:24), Người cần phải gọi họ dạy. V́ là một giấc ngủ, dù có ngủ say, ngủ mê ngủ mệt đến mấy, đến độ “xông mùi” đi nữa, như trường hợp của Lazarô trong bài Phúc Âm hôm nay, con người tội lỗi vẫn c̣n khả năng nghe được tiếng “Thiên Chúa là Thần Linh” (Jn 4:24): “Kẻ chết sẽ nghe thấy tiếng của Con Thiên Chúa và những ai nghe theo tiếng ấy sẽ được sống” (Jn 5:25). Mạc Khải “Thày là Sự Sống” theo ư nghĩa của Mùa Chay Mùa Chay là Thời Đoạn Phụng Vụ hướng về và sửa soạn cho việc cử hành và cảm nghiệm Biến Cố Vượt Qua., một biến cố không phải Chúa Giêsu chỉ chịu khổ nạn và tử giá, mà c̣n sống lại hiển vinh nữa. Bởi thế mới gọi là Vượt Qua: “vượt qua sự chết mà vào sự sống” (Jn 5:24). Người đă ví cuộc Vượt Qua của Người chẳng khác ǵ như thân phận của một hạt lúa miến gieo xuống đất cần phải vượt qua mục nát mới có thể trổ sinh muôn vàn hoa trái (xem Jn 12:24). Phần Người, Người “đến để làm chứng cho chân lư” (Jn 18:37), ở chỗ “không làm theo ư ḿnh mà là ư Đấng đă sai” (Jn 6:38), tới độ “Người đă vâng lời cho đến chết và chết trên thập giá” (Phil 2:8). Chính v́ thế, “Thiên Chúa đă tôn vinh Người” (Phil 2:9; xem Jn 17:1,5), ở chỗ, đă chứng thực Người là “Con yêu dấu” (Mt 3:17, 17:5), là Đấng Thiên Sai của Ngài, bằng cách “Thiên Chúa đă làm cho Người từ trong kẻ chết sống lại” (Acts 10:40, 13:30). Cuộc Vượt Qua, bao gồm việc Chúa Giêsu “tự hiến” (Jn 17:19) để làm chứng Người được Thiên Chúa sai, và việc Thiên Chúa làm cho Người từ trong kẻ chết sống lại cũng để chứng thực Người quả là Đấng Thiên Sai của Ngài, cần phải thực hiện để làm ǵ, nếu không phải để cho chung con người (đặc biệt là dân Do Thái) và riêng thành phần chứng nhân tiên khởi “tin mà được sự sống đời đời” (Jn 3:16). Nếu “Tôi đến cho chiên được sự sống và được sự sống viên trọn” (Jn 10:10), bằng cách “hiến mạng sống ḿnh v́ chiên” (Jn 10:11), th́ Cuộc Vượt Qua của Chúa Kitô chính là để ban sự sống trường sinh một cách phổ quát cho chung loài người, và một cách bí tích cũng như thần bí cho riêng những ai tin vào Người vậy. Như thế, việc Chúa Giêsu làm cho Lazarô cải tử hoàn sinh vào thời điểm gần đến ngày giờ Vượt Qua của Người chính là dạo khúc của Thực Tại Mạc Khải “Thày là sự sống lại và là sự sống” vậy. Tại sao Chúa Giêsu, trong trường hợp Người làm cho Lazarô hồi sinh bước ra khỏi mồ, không xưng ḿnh “Ta là sự sống (trước) và là sự sống lại (sau)”, mà lại xưng “Ta là sự sống lại (trước) và là sự sống (sau)”? Theo tôi, Chúa Giêsu phải “là sự sống lại (trước)”, bởi v́, Người sẽ sống lại từ trong kẻ chết, một sự sống lại về phần xác được Người tỏ cho thấy trước nơi việc Người làm cho Lazarô bạn thân của Người sống lại về phần xác. Và Chúa Giêsu phải “là sự sống (sau)”, bởi v́, nhờ việc Người sống lại về phần xác của Người như thế, Người mới làm cho nhiều Người tin vào Người, nghĩa là làm cho họ được sự sống đời đời, như qua việc Người đă làm cho Lazarô sống lại về phần xác, nên, theo Phúc Âm hôm nay cho biết, Người đă thực sự làm cho nhiều người Do thái có mặt bấy giờ được sự sống. Ở chỗ, nếu “sự sống đời đời là nhận biết…” (Jn 17:3), th́ “nhiều người Do Thái đến thăm Maria và thấy những ǵ Chúa Giêsu làm th́ tin vào Người” (Jn 11:45) không phải là họ được “sự sống đời đời” hay sao? Đến đây chúng ta cũng hiểu được lư do tại sao trong Bữa Tiệc Ly Chúa Giêsu tự xưng “Thày là đường, là sự thật và là sự sống” (Jn 14:6). Bởi v́, theo tôi, Chúa Giêsu “là đường” qua những ǵ Người nói và làm nơi nhân tính của một Con Người trong suốt cuộc đời trần thế của Người, nhất là trong thời gian xuất thân loan báo và thiết lập Nước Trời; Chúa Giêsu “là sự thật” nơi chính chứng từ Người thực hiện, nhất là nơi Cuộc Khổ Nạn và Tử Giá của Người, để chứng thực Người quả là Đấng Thiên Sai; Chúa Giêsu “là sự sống” nơi quyền linh trọn vẹn (xem Mt 28:18) Người tỏ ra qua cuộc Phục Sinh của Người trong tư thế là Con Thiên Chúa, Đấng thông ban Thánh Linh cho thành phần chứng nhân tiên khởi là các vị tông đồ (xem Jn 20:22). Thật ra, mỗi một việc Chúa Giêsu làm đều là Mạc Khải cho thấy Người “là đường, là sự thật và là sự sống”. Chẳng hạn trong Mầu Nhiệm Giáng Sinh, Chúa Giêsu “là đường” nơi chính việc “Lời đă hóa thành nhục thể và ở giữa chúng ta, chúng ta đă được thấy vinh hiển của Người” (Jn 1:14), “là sự thật” ở chỗ “ánh sáng thật đă đến trong thế gian chiếu soi cho tất cả mọi người” (Jn 1:9), và “là sự sống” ở chỗ “ai chấp nhận Người th́ Người ban cho họ quyền làm con Thiên Chúa” (Jn 1:12). Hay trong việc Người ở lại trong đền thờ năm 12 tuổi, Chúa Giêsu “là đường” ở chỗ “ông bà t́m tôi làm chi?”, “là sự thật” ở chỗ “ông bà không biết Tôi phải ở trong nhà của Cha Tôi hay sao?”, và “là sự sống” ở chỗ “Người theo các vị về Nazarét và tuân phục các vị. C̣n mẹ Người th́ ghi nhớ tất cả những điều ấy trong ḷng” (Lk 2:49-51). Vấn đề thực hành sống đạo: Hy sinh, khổ chế, bỏ ḿnh trong Mùa Chay chỉ có ư nghĩa khi chúng phát xuất từ đức tin chân thực, và chỉ có giá trị khi chúng trổ sinh hoa trái sự sống yêu thương trọn lành. Bởi v́ “đức tin thể hiện nơi đức ái” (Gal 5:6). Mà đức tin là ǵ, nếu không phải, theo tu đức, là việc linh hồn đáp ứng tác động thần linh, là việc linh hồn tỏ ra nhận biết Thiên Chúa, là cảm nghiệm thần linh của linh hồn. Một cảm nghiệm thần linh càng chân thực càng phản ảnh thần linh, càng trở thành chứng từ thần linh sống động, càng có tác dụng thần linh mănh liệt, càng thu hút tâm linh của con người muốn t́m kiếm chân lư và càng làm cho thế gian nhận biết để được sự sống đời đời (xem 1Jn 1:3). (Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, www.thoidiemmaria.net)
CÁNH BƯỚM PHỤC SINH
|