Lời Thỏ Thẻ với

thánh nữ Magarita Alacốc

(soạn dịch theo Tự Truyện đă được chia sẵn thành đoạn) 

 

        Con cũng đă bị ḷng yêu thích thỏa măn và duyên dáng thu hút một cách dễ dàng, tuy không c̣n hào hứng về chúng nữa, song con vẫn nồng nhiệt t́m kiếm chúng. Cảnh đau đớn mà Chúa Cứu Thế chịu sau khi bị hành hạ đă ngăn chặn nỗi vui thú của con nơi chúng, và những lời Người trách cứ con sau đây đă  sâu xé tim gan của con:

                        Con có thể nào t́m thỏa măn như vậy trong khi Cha không bao giờ t́m thỏa măn mà đă trao thân cho mọi thứ đắng cay v́ yêu thương con để chiếm lấy trái tim con hay chăng? Thế nhưng, con vẫn c̣n có thể mặc cả thỏa măn với Cha...

                        Đang khi con hết sức lạ lùng nhận thấy rằng Người không bị quá nhiều sa ngă và bất trung nơi con đẩy lui, th́ Người  cho con biết rằng:

                        Là bởi v́ Cha muốn làm cho con từ thân phận của con nên một tổng hợp của T́nh Yêu và T́nh Thương của Cha.

                        Vào một dịp khác Người nói với con:

                        Cha đă chọn con làm hôn thê của Cha và chúng ḿnh đă đoan nguyền thủy chung với nhau lúc con tuyên khấn đức Trong Sạch. Chính Cha là Đấng đă thôi thúc con làm như thế trước khi thế gian chạm đến trái tim con, v́ Cha muốn trái tim con hoàn toàn tinh tuyền và không bị ô uế bởi bất cứ lưu luyến phàm tục nào' bởi thế, để bảo toàn nó, Cha đă lấy đi khỏi ư muốn của con tất cả những mờ ám để nó khỏi bị hư hỏng. Rồi Cha kư thác con cho sự coi sóc của Mẹ Thánh Cha, để Mẹ có thể khuôn đúc con theo như dụ định của Cha.

            (Tự Truyện: đoạn 21)

 

                        Một ngày kia, sau khi rước lễ, nếu con không nhầm, Người đă tỏ cho con thấy Người là một người t́nh tuyệt mỹ nhất, giầu sang nhất,  quyền năng nhất, hoàn hảo nhất và trọn vẹn nhất trong các người t́nh. Sau biết bao nhiêu năm con đă tự t́nh đoan hứa với Người mà nay con lại có thể dứt t́nh với Người để theo đuổi đối tượng khác?Người nói: 

                        Ôi! Nếu con xúc phạm đến Cha như thế th́ hăy nắm chắc là Cha sẽ vĩnh viễn loại bỏ con' nhưng, nếu con vẫn trung thành với Cha, Cha sẽ không bao giờ rời xa con, chính Cha sẽ là cuộc vinh thắng trên các kẻ thù của con. Cha tha thứ cho sự vô tri của con, v́ dầu sao con cũng không biết Cha' tuy nhiên, nếu con trung thành với Cha và theo Cha, Cha sẽ dạy con biết Cha và Cha sẽ tỏ ḿnh Cha cho con.

            (Tự Truyện, đoạn 24)

 

                        Vị Thần Sư của con thúc giục con từ bỏ mọi sự mà theo Người mănh liệt đến nỗi không lúc nào con được nghỉ ngơi. Người cũng đă gợi lên nơi con một ước vọng muốn liên kết chính ḿnh với cuộc sống khổ đau của Người, nhiệt liệt đến nỗi tất cả mọi sự con chịu đựng dường như không là ǵ vậy, Điều này đă làm con tăng gấp đôi những việc ăn năn đền tội của con, để rồi, nhiều lúc sấp ḿnh dưới chân tượng thánh giá của ḿnh, con nói: "Ôi, Đấng Cứu Tinh dấu ái của con, hạnh phúc cho con biết bao, nếu con được Chúa ghi dấu nơi con h́nh ảnh những khổ đau của Chúa!"Người đă đáp lại ước vọng của con:

                        Đó là điều Cha có ư định thực hiện, miễn là con đừng chống lại Cha và miễn là về phần con, con nhất định muốn đồng lao cộng khổ với Cha.

            (Tự Truyện: đoạn 29)

 

                        Thế nhưng, con không ngừng than thở với Vị Thần Sư của con rằng, con sợ con đă không làm hài ḷng Người trong tất cả những ǵ con làm, (v́ có qúa nhiều ư riêng và tự măn nơi các hăm ḿnh khổ chế của con mà con lại cho là chúng đă được thi hành theo đức tuân phục), con thường thưa với Người: "Ôi! Lạy Chúa của con, xin ban cho con một vị hướng dẫn con đến cùng Chúa!". Người đáp lại:

                        Cha chẳng nhẽ lại không đủ cho con hay sao? Con sợ ǵ chớ? Một con trẻ được yêu thương nhiều như Cha thương yêu con có thể nào lại hư đi trong cánh tay của một Vị Cha là Đấng Toàn Năng?

            (Tự Truyện: đoạn 30)

 

                        Đang khi con viết điều này, Thày Nhân Lành của con thường trách yêu con như thế này:

                        Hỡi con gái của Cha, này, con có thể t́m thấy được một người cha nào, mà t́nh yêu của ông đối với đứa con trai duy nhất của ḿnh đă thúc đẩy ông coi sóc đứa con, hay thúc đẩy ông tỏ cho đứa con thấy những chứng cớ ưu ái nhất của t́nh cha, như những ǵ Cha đă ban và sẽ c̣n ban cho con của Cha hay chăng' v́, t́nh Cha đă âu yếm ở với con từ những năm tháng thơ ngây nhất của con, và đă đào luyện cũng như h́nh thành con theo phương thức riêng biệt của Cha, nhẫn nại đợi chờ con không chán nản giữa tất cả những chống cưỡng của con. Bởi thế, hăy nhớ rằng, bao giờ con quên ơn mà con mắc nợ Cha và không qui tất cả về vinh danh Cha, th́ nó sẽ trở thành phương tiện làm cho nguồn mạch bất tận của mọi thiện hảo này cạn kiệt đi nơi con đó.

            (Tự Truyện: đoạn 34)

 

                        Sau hiệp lễ Người xin con lập lại hy tế mà con đă thực hiện trong việc con hiến dâng cho Người tự do và trọn hữu thể của con, con đă làm như vậy với tất cả tấm ḷng của con. Con thưa: "Ôi Tôn Sư của con! Nếu được, xin Chúa đừng bao giờ để cho bất cứ một sự ǵ ngoại thường xẩy ra nơi con, mà là những ǵ có thể làm cho con trở nên khiêm hạ cũng như hèn hạ trước các tạo vật, xin hăy d́m con xuống trước niềm thiện cảm của họ. Là v́, ôi Chúa Trời của con ơi, con cảm thấy con yếu đuối, con sợ con phản bội Chúa, và các tặng ân của Chúa không được an toàn nơi con!"Người đáp lời con:

                        Hỡi con gái Cha, đừng sợ ǵ cả, hăy phó mặc mọi sự cho Cha, v́ chính Cha sẽ là Người Bảo Tŕ các tặng ân của Cha và làm cho con thành bất lực trong việc chống lại Cha

                        "Lạy Chúa Trời con, nếu vậy nghĩa là Chúa sẽ luôn luôn để con sống mà không có khổ đau ư?"Tức th́ con thấy một cây thánh giá lớn với các góc cạnh được bọc bông hoa nên không trông thấy những góc cạnh này.

                        Hăy nh́n cái giường dành cho các hôn thê của Cha mà Cha sẽ làm cho con nếm hưởng tất cả những vui thú của t́nh yêu tinh tuyền Cha. Dần dần những bông hoa này sẽ rơi rụng đi, vá sẽ c̣n lại không ǵ khác ngoài gai góc được ẩn dấu trước nỗi yếu hèn của con. Thế nhưng, con sẽ cảm thấy những châm chích của các gai góc này nhức buốt đến nỗi, con cần phải có tất cả sức mạnh của t́nh yêu Cha để chịu ựng khổ đau.

                        (Tự Truyện: đoạn 48-49)

           

                        Một ngày kia, được rỗi răi hơn một chút - v́ những công việc trao cho con không cho con được thảnh thơi tí nào - đang cầu nguyện trước Thánh Thể th́ con cảm thấy toàn thân con bị chiếm đoạt bởi sự Hiện Diện Thần Linh, cho đến độ con mất đi tất cả ư thức về ḿnh cũng như về nơi con đang ở, và con đă phú mặc cho Vị Thần Linh quyền năng của Người trên trái tim con. Người đă để con nghỉ ngơi qua một thời gian dài trên Lồng Ngực Linh Thánh của Người, nơi mà Người đă tỏ cho con thấy những kỳ diệu của t́nh yêu Người và những bí mật khôn tả của Thánh Tâm Người mà Người vẫn giấu con cho tới bấy giờ. Thế rồi, bấy giờ là lần đầu tiên Người mở ra cho con thấy Trái Tim Thần Linh của Người, một cách thế hết sức chân thực và cảm thức vượt lên trên tất cả mọi ngờ vực bởi những tác dụng của hồng ân này tạo ra nơi con, trên tất cả mọi sợ hăi như con vẫn hằng lo sợ về việc tự lừa dối ḿnh ở bất cứ sự ǵ xẩy ra nơi con. Đối với con th́ đây là điều đă xẩy ra. Người nói:

                        Trái Tim Thần Linh của Cha nung nấu yêu thương con người và yêu thương riêng con đến nỗi không thể chất chứa trong ḿnh được nữa những ngọn lửa Đức Ái bừng bừng của ḿnh, Trái Tim Thần Linh của Cha cần phải bung tỏa những ngọn lửa này ra qua con, và tỏ ḿnh ra cho nhân loại, để thăng hóa họ bằng những kho tàng qúi giá mà Cha mở ra cho con, kho tàng chất chứa những ơn thánh hoá và cứu rỗi cần thiết trong việc lôi kéo họ ra khỏi vực thẳm đời đời trầm hư. Cha đă chọn con như một vực thẳm bất xứng và vô thức cho việc hoàn thành dự định cao cả này, để mọi sự đều do Cha mà được thực hiện.

                        Sau đó, Người hỏi đến trái tim con, vật mà con xin Người hăy nhận lấy. Người làm theo và đặt nó trong Trái Tim Đáng Suy Tôn của Người, nơi mà Người cho con thấy tim con như một hạt nguyên tử tí xíu đang bị tiêu hao đi trong hỏa ḷ vĩ đại này, rồi nó được Người lấy ra như một ngọn lửa rực cháy dưới h́nh thể của một con tim và đặt nó về đúng vị trí cũ mà nói với con:

                        Hỡi người t́nh thân ái của Cha, đây Cha cho con một dấu hiệu cao qúi của t́nh yêu Cha, bằng cách ghép vào cạnh sườn con một tia sáng nhỏ của những ngọn lửa bung tỏa của t́nh yêu Cha, để nó có thể thay cho trái tim con mà thiêu đốt con cho đến giây phút sau cùng của cuộc đời con' sức nóng của nó sẽ không bao giờ tàn lụi, và con chỉ đổ máu mới có thể t́m được một chút xả hơi. Ngay cả cách chữa trị này đi nữa, Cha sẽ ghi đậm dấu Thánh Giá của Cha, đến nỗi, cách chữa trị này sẽ mang đến cho con khổ đau và khiêm hạ hơn là được nhẹ ḿnh. Thế nên, Cha muốn rằng con hăy đơn thành hỏi xin cách chữa trị này để con có thể thực hành điều buộc con theo lệnh truyền, cũng như cho con niềm an ủi được đổ máu con trên thập giá của những lần hạ ḿnh khiêm tốn. Để làm chứng cớ về hồng ân cao cả của Cha ban cho con không phải là tưởng tượng và chứng cớ xây nền tảng cho tất cả những ǵ Cha dự tính sẽ ban xuống trên con, mặc dù Cha đă đóng vết thương ở cạnh sườn của con lại, nhưng đớn đau sẽ vẫn luôn c̣n măi. Nếu cho đến nay con mới chỉ nhận lấy danh xưng là nô lệ của Cha, th́ giờ đây Cha tặng cho con tên gọi là môn đệ của Thánh Tâm Cha.

            (Tự Truyện: đoạn 53)

                       

                        Vào mỗi Ngày Thứ Sáu Đầu Tháng, ân huệ được đề cập đến trên đây cùng với đớn đau ở cạnh sườn con tái diễn như thế này: Con thấy Thánh Tâm Chúa như một vầng dương sáng chói, với những tia nóng tuốn xuống trên trái tim con làm cho nó bùng cháy với một ngọn lửa nóng nảy, đến nỗi, ngọn lửa như có thể làm con biến thành tro. Vào những dịp đậc biệt này, Vị Thần Sư của con dạy con những điều Người đ̣i hỏi nơi con và tỏ cho con biết những bí mật của Trái Tim thương yêu của Người.. Có một lần, trước Thánh Thể được đặt ra ngoài, con cảm thấy ḿnh hoàn toàn ch́m đắm vào một cuộc suy niệm phi thường bằng cả giác quan lẫn năng lực của con, th́ Chúa Giêsu Kitô, vị Sư Phụ dịu ngọt của con tỏ ḿnh ra cho con với tất cả vinh quang sáng ngời, và Năm Dấu Tích của Người chiếu sáng như thật nhiều mặt trời. Những ngọn lửa phát ra từ các phần của nhân tính Người, nhất là từ Lồng Ngực Đáng Suy Tôn của Người, giống như một ḷ lửa không đậy nắp, để lộ ra cho con thấy Trái Tim khả ái nhất và yêu thương nhất, Trái Tim là một nguồn mạch sống động của những ngọn lửa này. Đoạn Người tỏ cho con thấy những diệu kỳ không thể xóa mờ nơi t́nh yêu tinh tuyền của Người, cùng tỏ cho con biết cái ǵ đă làm Người yêu con người qúa lẽ, mà Người lại chỉ nhận được vô ơn bạc nghĩa và khinh mạn dể duôi. Người nói:

                        Cha cảm thấy điều này c̣n hơn tất cả những ǵ Cha phải chịu trong cuộc khổ nạn của Cha. Chỉ cần họ đáp lại một phần nào t́nh yêu của Cha, th́ Cha vẫn nghĩ rằng Cha dù sao cũng mới hy sinh cho họ chút xíu, và nếu có thể, Cha c̣n muốn chịu khổ hơn nữa. Thế nhưng, họ chỉ đáp lại tất cả nhiệt huyết của Cha trong việc làm ích cho họ bằng cách loại trừ Cha và lạnh lùng đối xử với Cha. -t là có con an ủi Cha, bao nhiêu có thể, thay cho sự vô ơn bậc t́nh của họ.

            (Tự Truyện: đoạn 55)

 

                        Xẩy ra một lần là khi con đang săn sóc cho một bệnh nhân bị quặn ruột tiêu chảy nặng, con rùng ḿnh đến buồn nôn' nhưng Người quở trách con nặng lời đến nỗi, con cảm thấy bị thôi thúc phải sửa lại ngay lầm lỗi này...

                        (Phụ chú của người soạn dịch: Thế rồi, theo cuốn "Đời Sống Thánh Maria Magarita" kể lại, th́ để tự phạt ḿnh, vị Thánh thi hành một việc kinh rợn đối với bản tính tự nhiên, đến nỗi, chẳng những không ai khuyên làm như vậy mà c̣n không ai dám cho phép làm như vậy nữa).

                        Bấy giờ Người nói với con:

                        Con làm như vậy thật là đần độn hết sức!

                        Con thưa lại: "Lạy Thần Sư của con, chính v́ để làm hài ḷng Chúa và để chiếm được Thánh Tâm Chúa là Vật mà con hy vọng Chúa sẽ không chối từ con. Thế nhưng, ôi lạy Chúa của con, c̣n điều ǵ mà Chúa không làm để chiếm lấy các con tim của con người, mà họ vẫn chối từ dâng chúng cho Chúa và thường xua đuỗi Chúa đi khỏi chúng".

                        Đúng thế, hỡi con gái của Cha, t́nh yêu của Cha đă làm cho Cha hy sinh tất cả mọi sự v́ họ, mà họ chẳng đền đáp cho Cha ǵ cả. Thế nhưng, Cha muốn con thay thế cho sự vô ơn bạc nghĩa của họ, bằng những công nghiệp của Trái Tim Thần Linh  Cha. Cha sẽ ban cho con Trái Tim Cha, nhưng con trước hết phải trở nên lễ toàn thiêu của Trái Tim Cha, để nhờ sự can thiệp của Trái Tim Cha, con có thể loại trừ được những trừng phạt mà Đức Công Chính Thần Linh của Cha Cha sắp giáng xuống trên một tu hội  Ngài muốn sửa phạt theo cơn giận chính đáng của Ngài.

            (Tự Truyện: đoạn 71-72)

 

                        Con luôn luôn khiếp sợ bị đánh lừa và cũng sợ vô t́nh đánh lừa những người khác... Những lức bấy giờ sự giầng co kinh khủng đến nỗi con hoàn toàn kiệt sức. Thế nhưng, Chúa Cao Cả của con lại lấy làm hài ḷng về tất cả những sự ấy, và Người tái xác nhận với con một cách mạnh mẽ đến nỗi, những âu lo của con biến ngay tức khắc khi Người nói với con rằng:

                        Ở trong cách tay của Đấng Toàn Năng con c̣n sợ ǵ chớ? Cha làm sao lại có thể để con hư đi và trao con cho kẻ thù của con, sau khi đă trở thành Cha của con, là Sư Phụ và là Chủ Tể của con, từ những năm con c̣n thơ ấu và bằng những dấu chứng liên tục của Trái Tim Thần Linh yêu thương dịu ngọt của Cha, một Trái Tim mà ở đó Cha đă thiết lập chỗ cho con cả đời này lẫn đời sau vô cùng? Như một bảo chứng vĩ đại hơn, con hăy nói xem c̣n chứng cớ nào mạnh mẽ hơn là t́nh yêu Cha dành cho con, và Cha sẽ ban nó cho con. Thế nhưng, tại sao con lại chống cự lại Cha là Thân Hữu chân thật duy nhất của con".

                        (Tự Truyện: đoạn 78)

 

                        Ở trước Ḿnh Thánh Chúa vào một ngày trong tuần bát nhật, con nhận được từ Thiên Chúa những dấu chứng tỏ hiện của t́nh yêu Người, và cảm thấy được thôi thúc đáp đền Người một phần nào, bằng cách lấy t́nh yêu trang trải t́nh yêu cho Người. Người nói:

                        Con không thể trả lại cho Cha t́nh yêu nào cao cả hơn là làm theo điều Cha rất thường xin con làm.

                        Rồi tỏ cho con thấy Trái Tim Thần Linh của Người, Người nói:

                        Hăy nh́n xem Trái Tim này, Trái Tim yêu thương con người qúa sức, đến nỗi đă không tiếc xót một sự ǵ, cho đến cạn kiệt và tiêu hao chính ḿnh, để chứng tỏ cho họ thấy t́nh yêu của ḿnh' và đáp lại, Cha chẳng nhận được ǵ từ phần đông con người, ngoài sự vô ơn bạc nghiă được tỏ ra qua những việc bất kính và phạm thánh của họ, qua sự lạnh nhạt và khinh mạn mà họ tỏ ra đối với Cha trong Bí Tích T́nh Yêu này. Thế nhưng, cái làm cho Cha cảm thấy nhức nhối nhất đó là chính các con tim đă tận hiến cho Cha lại đối xử với Cha như vậy. Bởi đó, Cha xin con hăy dành Ngày Thứ Sáu sau Tuần Bát Nhật của lễ kính Ḿnh Thánh Chúa Kitô để làm một ngày lễ kính Trái Tim Cha, bằng việc liên minh trong ngày đó mà đền tạ Trái Tim Cha với một nghi thức long trọng, hầu có thể bù đắp tất cả những bất xứng mà Trái Tim Cha phải chịu trong thời gian Trái Tim Cha được đặt lộ ra trên các bàn thờ. Cha hứa với con rằng Trái Tim Cha sẽ rộng mở để tràn tuôn muôn vàn ảnh hưởng của t́nh yêu thần linh trên những kẻ tôn kính Trái Tim Cha và làm cho Trái Tim Cha được kính tôn.

            (Tự Truyện: đoạn 92)  

 

                        Nếu con được tự do thường xuyên liên minh, con sẽ làm tất cả những ǵ ḷng con mong ước. Có một lần, khi con nồng nàn chờ mong Người, th́ Vị Thần Sư của con tự tỏ ḿnh ra cho con, lúc con đang chùi nước mắt, mà nói với con rằng:

                        Hỡi con gái của Cha, Cha đă nghe thấy tiếng thở năo nề của con, và những khát vọng của trái tim con làm Cha vui thỏa, đến nỗi nếu Cha chưa thiết lập Bí Tích Thần Linh Yêu Thương của Cha, Cha sẽ v́ con mà thiết lập lúc này đây, để sung sướng ngự trong linh hồn con và cho t́nh yêu của Cha nghỉ ngơi trong trái tim con.

            (Tự Truyện: đoạn 97)

 

                        Con nhận thức được rằng con không thể nào chịu đựng t́nh trạng quá đau đớn được lâu nữa, nếu t́nh thương ưu ái của Người không nâng đỡ con dưới sự nghiêm khắc của đức công chính Người. Đúng như thế, con đă ngă bệnh khó ḷng mà b́nh phục nổi. Người thường đặt con vào trạng thái đớn đau này, và có một lần Người cho con biết h́nh phạt mà Người sắp giáng xuống trên một số linh hồn' nhưng con gieo ḿnh xuống Bàn Chân Linh Thánh của Người mà nói: "Ôi Đấng Cứu Tinh của con, con xin Chúa thà đổ cơn oán hận của Chúa xuống trên con và xóa con khỏi Sách Sự Sống hơn là để những linh hồn này đă đượ Chúa hết sức dấu yêu hy sinh cho bị hư mất đời đời!" Và Người trả lời:

                        Thế nhưng họ đâu có thương con, lại không thôi làm khổ con.

                        "Cũng không sao, lạy Chúa Trời con, miễn là họ yêu Chúa, con sẽ không thôi xin Chúa tha thứ cho họ"

                        Hăy để cho Cha làm như Cha muốn, Cha không chịu được họ nữa rồi.

                        Càng ôm chặt lấy Người, con đáp lại: "Không được, Chúa ơi, con sẽ không rời Chúa cho đến khi Chúa tha cho họ mới thôi". Người nói:

                        Cha sẽ tha cho họ nếu con đứng ra bảo đảm thay cho họ.

                        "Vâng, lạy Chúa Trời con, thế nhưng, con sẽ đền lại cho Cha bằng chính các sự thiện hảo của Cha đó là các kho tàng của Thánh Tâm Cha". Thế là Người măn nguyện.

                        (Tự Truyện: đoạn 100)