Lời Thỏ Thẻ với

Thánh Nữ Magarita Alacốc

(soạn dịch theo Tự Truyện đă được chia thành tiểu đoạn)

 

        Mặc dầu con mắt tinh tuyền và thấu suốt của Người khám phá ra ngay cả những lỗi lầm ti tiểu nhất phạm đến đức ái và khiêm nhượng để nghiêm thẳng sửa trị chúng, thế mà,, đối với ư muốn đáng lẽ phải tuân phục lại đi chống cự các bề trên hay lề luật th́ khỏi nói' đến nỗi, một phản ứng dù nhỏ mọn nhất đối với các bề trên mà tỏ ra khó chịu khi vâng lời th́ Người cũng không thể nào chấp nhận được nơi tâm hồn mộ't tu sĩ. Người nói với con:

                        Con tự lừa dối ḿnh khi con nghĩ rằng con sẽ làm Cha hài ḷng bằng những việc làm và hăm ḿnh theo ư riêng con, hơn là theo ư các bề trên, và thích các ngài uốn ư của các ngài theo ư con. Ôi! con hăy cứ nắm chắc là, Cha loại trừ tất cả những việc đó như loại trừ những trái cây hư hoại, phát sinh từ ư riêng mà Cha kinh tởm nơi linh hồn của một tu sĩ. Cha thích thấy linh hồn tu sĩ nhận lấy tất cả những an ủi nhỏ nhặt qua đức tuân phục, hơn là họ bị nặng ḿnh với những việc khổ chế và chay tịnh theo ư riêng ḿnh...

                        Sau đó, Người bảo con làm việc đền tội v́ lỗi lầm của con. Thế nhưng, không có ǵ là khó khăn đối với con cả, bởi v́, lúc bấy giờ, Người đă giũ lấy và xoa dịu tất cả sự gay go nơi những rắc rối và đau khổ của con trong sự ngọt ngào của t́nh yêu Người, sự ngọt ngào con xin Người cất đi khỏi con để con có thể hưởng trọn nỗi đắng cay mà Người đă chịu v́  sầu khổ và bị bỏ rơi, bị cực h́nh và ô nhục, cũng như bị những khổ h́nh khác nữa của Người. Thế nhưng, Người bảo con rằng con phải vô tư lụy thuộc vào tất cả những ư hướng của Người và không được ra luật cho Người. Người nói:

                        Sau này Cha sẽ làm cho con hiểu rằng Cha là vị Giám Đốc khôn ngoan hiểu biết, Đấng biết dẫn dắt các linh hồn cách an toàn khi họ biết bỏ ḿnh cho Cha và quên hẳn ḿnh đi.

                        (Tự Truyện: đoạn 52)

                       

                        Cũng trong lần Trái Tim Thần Linh của Người mở ra, th́ có một ngọn lửa tứ đó bắn ra, nồng nhiệt đến nỗi, con nghĩ con bị thiêu rụi đi mất tiêu rồi, v́ con hoàn toàn bị ngọn lửa này chiếm đoạt cho đến độ, không chịu đựng được nữa, con đă xin Người thương đến sức yếu đuối của con. Người nói với con:

                        Cha sẽ là mănh lực của con, đừng sợ ǵ cả, nhưng hăy lắng nghe Tiếng Cha và những ǵ Cha sẽ đ̣i hỏi nơi con, để con có thể trở thành một trong những yếu tố tiên quyết trong việc hoàn thành dụ định của Cha. Trước hết, con sẽ thường xuyên hiệp lễ, bao lâu đức vâng lời cho phép con, cho dù con có phải bỏ ḿnh hay hạ ḿnh đi nữa, th́ con cũng phải nhận lấy chúng như những lời đoan hứa của t́nh Cha yêu thương con. Hơn thế nữa, con sẽ liên minh hiệp thông với Cha vào mỗi Ngày Thứ Sáu Đầu Tháng. - Vào nửa  đêm giữa ngày Thứ Năm và Thứ Sáu, Cha sẽ cho con thông phần vào cuộc buồn sầu đến chết được mà Cha sẵn sàng cảm nhận trong Vườn Cây Dầu, và nỗi buồn sầu ngoài khả năng thấu hiểu của con này sẽ kéo con vào một cuộc khổ năo c̣n khốn cực hơn là chính sự chết nữa. Và, để thông hiệp với Cha trong buổi cầu nguyện nhu hạ mà Cha bấy giờ dâng lên Cha Cha giữa cơn khổ năo của Cha, con sẽ chỗi dậy giữa 11 và 12 giờ khuya, sấp ḿnh xuống với Cha một tiếng đồng hồ, không những để làm nguôi cơn giận thần linh, bằng việc van xin t́nh thương cho các tội nhân, mà c̣n để xoa dịu phần nào nỗi đắng cay mà bấy giờ Cha đă cảm thấy, khi Cha bị các tông đồ bỏ rơi, làm cho Cha phải trách họ không thể thức với Cha lấy một giờ.Trong một tiếng đồng hồ ấy, con sẽ làm theo điều Cha sẽ dạy con. Nhưng hăy nghe này, hỡi đứa con gái của Cha ơi, đối với mọi thần linh, con đừng tin theo một tí nào cũng đừng tin tưởng ǵ cả, v́ Satan hậm hực sẽ t́m cách đánh lừa con đấy nhé. Thế nên, đừng làm sự ǵ mà không được chấp nhận bởi những vị hướng dẫn của con' ở dưới thẩm quyền của đức tuân phục, nỗ lực của hắn làm hại con sẽ trở thành vô hiệu, v́ hắn không có quyền hạn ǵ trên một con người vâng phục cả.

            (Tự Truyện: đoạn 57)

 

                        Bấy giờ, con đang dọn ḿnh xưng tội thường niên và đang lo bới xét tội lỗi của ḿnh th́ Vị Thần Sư của con nói với con rằng:

                        Tại sao con lại tự làm khổ ḿnh như vậy? Hăy làm những ǵ nằm trong tầm tay của con, rồi Cha sẽ cung cấp cho con cái con cần. Nơi Bí Tích này, Cha không xin ǵ nhiều cho bằng một tấm ḷng tự hạ và hối lỗi, để nhờ thiện ư không bao giờ sẽ xúc phạm đến Cha nữa, mà tự ḿnh xưng thú cách minh bạch. Bấy giờ Cha liền tha thứ cho con ngay, nhờ đó mà con hoàn toàn ăn năn cải thiện đời sống.

            (Tự Truyện: đoạn 63)

 

                        Con xưng tội thường niên xong, sau đó, con cảm thấy ḿnh như bị trần trụi, đồng thời, lại được khoác một chiếc áo choàng trắng, th́ con nghe thấy những lời này:

                        Con hăy nh́n xem chiếc áo choàng vô tội mà Cha khoác cho linh hồn con, để từ nay trở đi, con có thể sống duy sự sống của một Thiên-Chúa-làm-Người' Cha nói như thế th́ có nghiă là, con sống như thể không sống nữa, mà là để Cha sống trong con, v́ Cha là sự sống của con, con sẽ không c̣n sống nữa, ngoài sự sống trong Cha và bởi Cha. Ư muốn của Cha là con phải tác hành như không tác hành, mà để cho Cha tác hành và hoạt động trong con cũng như cho con, và để mặc cha săn sóc con. Từ nay, con không c̣n muốn nữa, mà là Cha muốn cho con, trong mọi sự và mọi nơi, như thể con không có ǵ cả.

            (Tự Truyên: đoạn 65) 

 

                        Đêm ấy qua đi trong cực h́nh, chỉ có Thiên Chúa biết, con không được nghỉ ngơi tí nào, cho đến gần giờ lễ sáng hôm sau, th́ con nghe được những lời sau đây:

                        Cuối cùng rồi b́nh an cũng được văn hồi, và Sự Thánh Thiện chính trực của Cha cũng được thỏa đáng, bởi hy sinh mà con đă làm để tôn kính điều mà Cha đă thực hiện vào lúc nhập thể trong ḷng Mẹ Cha. Cha muốn lập lại và kết hợp công nghiệp đó của Cha với tâc động này của con, để ứng dụng nó cho đức ái, như Cha vẫn tỏ cho con thấy. Chính v́ thế mà từ nay con không được dành lấy cho ḿnh bất cứ điều ǵ con làm hay chịu, để tăng thêm công nghiệp cho con hay để đền bù tội lỗi của con cho trọn, hoậc để như thế nào đi nữa, v́ mọi sự phải được hy sinh cho đức ái. Bởi vậy, để bắt chước Cha, con phải tác hành và chịu đựng trong thầm lặng, không có một dính bén nào ngoài vinh danh của Thiên Chúa, trong việc thiết lập ngai toà của Thánh Tâm Cha nơi các tâm hồn mà Cha muốn dùng con để tỏ Trái Tim Cha cho.

                        (Tự Truyện: đoạn 74)