Lối Ra

Kho Tàng Yêu Thương

 

          

            Kho Tàng Yêu Thương:

            Lối Ra 1

            Những Điều Được Tỏ Ra Trong Nơi Kín Mật                    

 

            Đối với "những kẻ bé mọn", có thể nói, th́ "Những Lời Thỏ Thẻ của Chúa Giêsu với một số linh hồn ưu tuyển", được soạn dịch trong bộ sách hai cuốn này, quả là và đúng là một kho tàng, một kho tàng vô giá, một kho tàng yêu thương. Để rồi, theo khuynh hướng tự nhiên, sau khi đọc hết cuốn sách này, kể cả đang khi đọc đi nữa, tự nhiên cảm thấy sốt sắng và hứng khởi lạ lùng, "những (độc giả) bé mọn" không thể nào cầm hăm mà không đi loan truyền cho các người khác biết, để cho mọi người có thể cùng nhau đến vơ vét những của cải châu báu trong kho tàng yêu thương vô giá bất tận này.

 

Đặt trường hợp, "những (độc giả) bé mọn" này, giống như thanh niên Philiphê, sau khi gặp được Chúa Giêsu (x.Gn 1:45) trong kho tàng yêu thương này, liền đi giới thiệu với bạn bè của ḿnh, th́ trong số những người thân thiết đó lại có một người đóng vai như Nathanaen/Batôlômêô (x. Gn 1:46) quay ra đặt vấn đề: cuốn sách này có ǵ là hay đâu?

 

Bấy giờ, nơi "những (độc giả) bé mọn" có thể xẩy ra hai phản ứng. Một là, họ sẽ trả lời dứt khoát song hết sức khách quan theo đúng như câu của thánh tông đồ Philiphê nói với Nathanaen: "Cứ đến mà xem cho biết" (Gn 1:46). Hai là, nghe được câu vấn nạn của bạn bè, như bị tạt gáo nước vào mặt, tỉnh cơn sốt sắng, họ sẽ bối rối tự đặt lại vấn đề: Ừ, đúng đấy, không biết những ǵ ḿnh đọc thấy và thu tích được có phải thật là vàng bạc thiêng liêng châu báu không đây? Theo ḷng sốt sắng tập thể th́ chúng ḿnh cảm thấy tất cả "Những Lời Thỏ Thẻ" này đúng là "Những Lời Thỏ Thẻ của Chúa Giêsu", nhưng làm sao biết được chúng đúng là Lời Chúa và đích thực Chúa đă hiện ra để Thỏ Thẻ với từng vị sứ giả của Người chứ?

 

Nếu căn cứ vào giáo quyền cho phép in mà nói rằng tất cả những ǵ được soạn dịch trong bộ sách này đều đúng là "Những Lời Thỏ Thẻ của Chúa Giêsu với những linh hồn ưu tuyển", th́ những ai chủ trương như vậy mặc nhiên cho Lời Chúa cũng chỉ có một giá trị tương đương với những cuốn sách được giáo quyền cho phép in khác mà thôi, chứ tự "Những Lời Thỏ Thẻ" này, theo pháp lư công nhận, không có ǵ gọi là trân châu qúi báu như là một kho tàng thiêng liêng trọng đại cả.

Nếu căn cứ vào ḷng sốt sắng của tập thể đi nữa, tuy nó cũng có thể được coi là một dấu chứng nói lên sự hiện diện đích thực của Chúa, như trường hợp hai môn đệ đi về làng Emmau sau khi nhận biết Chúa (x. Lc 24:32), song tự một ḿnh nó mà thôi chưa đủ, cần phải có những dấu chứng điển h́nh khác nữa mới bảo đảm. Hai môn đệ thực sự cảm thấy ḷng ḿnh sốt sắng đang khi nghe Chúa nói, lúc có Chúa hiện diện bên ḿnh, nhưng hai ông chỉ nhận ra hiện tượng tâm linh này sau khi nh́n thấy cử chỉ đặc thù của Người, đó là việc Người bẻ bánh và phân phát cho hai ông mà thôi (x. Lc 24:30) .

 

Thế th́, qua bộ sách hai cuốn soạn dịch về "Những Lời Thỏ Thẻ của Chúa Giêsu với một số linh hồn ưu tuyển" này, cùng với ḷng sốt sắng tập thể cảm thấy được nơi độc giả, chúng ta c̣n thấy những cử chỉ ǵ đặc biệt nữa của Chúa Giêsu để có thể nhận ra và chứng thực rằng, Người quả thật có mạc khải tư cho các sứ giả của Người?

 

Ở đây, Chúa Giêsu đă tỏ ra cùng một cử chỉ Phúc Âm mà Người trong bữa tiệc ly, đó là việc "bẻ bánh và trao cho các môn đệ" (Lc 22:19), một cử chỉ nói lên việc Người âu yếm ban ḿnh riêng cho một số linh hồn ưu tuyển.

 

Đúng thế, Phúc Âm đă minh chứng những trường hợp điển h́nh Chúa Giêsu "bẻ bánh và trao cho các môn đệ" của Người, tức việc Người tỏ ḿnh riêng cho một số những linh hồn ưu tuyển như sau.

 

Trường hợp điển h́nh thứ nhất, Chúa Giêsu tỏ ḿnh riêng cho 12 vị tông đồ của Người. Đó là trường hợp sau khi Người rao giảng mầu nhiệm Nước Trời bằng những dụ ngôn cho chung dân chúng nghe xong, th́ Người lại cắt nghĩa riêng cho các môn đệ hiểu rơ hơn (x. Mt. 13:36-43) và biết nhiều hơn (Mt. 13:37-51).

 

Trường hợp điển h́nh thứ hai, Chúa Giêsu tỏ ḿnh riêng nhiều lần cho 3 vị tông đồ thân tín của Người. Đối với chung dân chúng, 12 vị tông đồ được Chúa trọng đại hơn thật, tuy nhiên, trong số các tông đồ Chúa lại ưu tiên đặc biệt 3 vị là Phêrô, Giacôbê và Gioan, như trong trường hợp Người vào nhà tái sinh đứa con gái của ông Giairô (x. Mc 5:35-37), Người biến h́nh trên nơi cao (x. Mc 9:2' Lc. 9:28-29' Mt 17:1-2), Người vào cầu nguyện trong vườn cây dầu (x. Mc 14:32-33' Mt. 26:36-37).

 

Trường hợp điển h́nh thứ ba, Chúa Giêsu tỏ ḿnh riêng cho một ḿnh tông đồ Gioan. Kể cả trong số 3 vị tông đồ được đặc tuyển này, chỉ c̣n lại một vị duy nhất được ưu tuyển dựa đầu vào ngực Chúa (x. Gn 13:25)  tại bàn tiệc ly, và nhất là được ưu tuyển nhận lấy lời trăn trối sau cùng của Người trên thập giá (x. Gn 19:26-27).

 

Trường hợp điển h́nh thứ bốn, Chúa Giêsu tỏ ḿnh riêng cho cả thành phần không phải tông đồ song thân tín của Người. Để loan báo Tin Mừng Phục Sinh, một Tin Mừng không phải chỉ "cho toàn dân" (Lc 2:10)