ng Ḿnh trong Đền Thờ

 

 

 

Thánh Gioakim và thánh nữ Anna từ Nagiarét đưa Mẹ lên Đền Thờ Giêrusalem với mấy người thân thuộc đơn sơ. Khi tới Đền Thờ, ông bà cầm tay Con dẫn vào bên trong.  Cả ba cùng sốt sắng cầu nguyện, rồi ông bà dâng hiến Mẹ cho Thiên Chúa.  Mẹ cũng tự hiến dâng trọn vẹn trót ḿnh dứt khoát cho Người.

Sau khi cầu nguyện, thánh Gioakim và Anna dẫn  Mẹ ra giới thiệu với một vị tư tế.  Vị này chúc lành cho Mẹ.  Rồi tất cả cùng đưa Mẹ tới khu nhà dành riêng cho việc giáo dục những thiếu nữ theo một kỷ luật đạo hạnh. Muốn tới khu nhà ấy, phải đi qua một cầu thang 15 bậc.  Vị có nhiệm vụ hướng dẫn Mẹ là một tư tế phẩm trật thấp nhất.  Ông đặt Mẹ lên bậc đầu cầu thang. Rồi quay về phía song thân,  Mẹ qú gối xin phép lành, hôn kính tay cha mẹ và xin cha mẹ dâng hiến ḿnh cho Thiên Chúa.  Thánh Gioakim và Anna vừa bùi ngùi rơi lệ, vừa âu yếm chúc lành cho Con.  Sau đó, một ḿnh Mẹ quả quyết bước lên thang, không quay nh́n lại, không rơi một giọt lệ, không chút phàn nàn v́ phải ĺa cha mẹ.

Thượng tế Simeon, đón nhận Mẹ và trao cho những cô giáo đạo đức việc đào tạo Đức Maria. Trong các cô giáo này, có bà tiên tri Anna, bà này đă được Chúa ban ơn soi sáng riêng, chỉ định làm giáo chức đảm nhiệm coi sóc Đức Nữ. Sau khi tiếp xúc với bà giáo Anna, Mẹ đi gặp mọi thiếu nữ trong viện, chào hỏi niềm nở đoan trang. Khi ôû moät ḿnh trong phoøng nhoû, Me saáp ḿnh xuoáng, thôø laïy caûm taï Chuùa vaø khaán cuøng Chuùa seơ giöơ khieát trinh, thanh baàn, tuaân phuïc vaø vónh vieăn ôû trrong Ñeàn Thôø.

Mẹ đi t́m bà Anna, nộp cho bà tất cả những ǵ song thân đă cho, để bà định đoạt tùy ư bà. Được Chúa soi sáng, bà Anna nhận lấy tất cả các đồ Mẹ nộp, chỉ để cho Mẹ y phục Mẹ mặc, cho nên Mẹ hoàn toàn nghèo khó. Trong khi các thiếu nữ khác trong viện vẫn c̣n giữ trọn của cải ḿnh và sử dụng tùy ư. Sau đó, hội ư với Thượng tế Simêon, bà Anna vạch ra một luật sống cho Mẹ, đă vạch một chương tŕnh sống cho Mẹ như sau:

“Con hăy đem hết ḷng nhiệt thành tham dự các giờ tán tụng Thiên Chúa. Hăy cầu nguyện cho Đền Thờ của Ngài, cho dân riêng Ngài và cho Đấng Cứu Chuộc mau đến. Buổi tối, con sẽ đi ngủ lúc tám giờ. Tảng sáng con sẽ thức dậy cầu nguyện cho tới chín giờ. Từ giờ đó tới chiều, con sẽ làm các việc thủ công và học tập Thánh Kinh. Trong bữa ăn con hăy dùng lương thực cách điều độ nghiêm cẩn. Trong mọi sự con hăy ở khiêm nhu, dễ yêu và hết sức tuân phục bà giáo, bà sẽ dạy con mọi việc phải làm”.

Mẹ nêu lên một đức khiêm nhượng cao cả khi xin cô giáo cho phép được phục vụ các bạn đồng song, được dùng vào những việc rất thấp hèn như quét nhà, rửa chén đĩa. Mẹ hết sức tiết độ trong bữa ăn, và sẵn sàng chịu mất ngủ, một giấc ngủ vốn đă rất ngắn. Không hề cho phép ḿnh dùng một vật dụng nào thừa thăi, Mẹ tự cắn xén cả một đôi dụng cụ cần thiết. Meï duøng thôøi giôø raát thaän troïng, giôø naøo vieäc aáy khít khao nhau. Thi gi M dùng nhiu nht là thi gi đọc Thánh Kinh, nht là nhng trang liên quan ti ơn Nhp Th Cu Chuc. Mẹ am tường ư nghĩa việc Nhập Thể, nhờ có tri thức Chúa ban dư tràn. Mẹ hiểu biết tất cả các nghi lễ cử hành trong Đền Thờ mà Mẹ tham dự, nhưng bề ngoài Mẹ vẫn đi học hỏi y như khoâng biết ǵ. Nhi nữ Maria cần phải được đau khổ làm cho nên hoàn thiện và phú quí.

Nỗi phiền sầu đầu tiên Mẹ phải chịu là không được thị kiến thấy Thiên Chúa và cả các thiên thần. Bất th́nh ĺnh Mẹ phải rơi vào một đêm tối tăm. Con thử thách này không lâu, nhưng Mẹ đă chịu đựng nó trong dằn vặt thiêng liêng hơn tất cả các thánh. Với thử thách đó, Chúa Quan Pḥng đă chuẩn bị cho Mẹ mạnh mẽ để chiến thắng một trận khác do rắn già hỏa ngục bày ra.

Thật vậy, Satan với cặp mắt hờn giận, vẫn dơi theo cuộc tiến bộ thánh thiện của Mẹ. Nó đă triệu tập một đại hội những tên quỉ hung dữ nhất trong hỏa ngục, tiết lộ mối lo sợ của nó là: Có lẽ Đức Maria là Người Nữ mà Thiên Chúa đă tỏ cho nó thấy ngày trước, và đe rằng Người sẽ đạp nát đầu nó. Nó thú nhận rằng Người làm cho nó rất kinh hoảng: nó căm giận, nó muốn giết Người đi cho rồi.  Nhiều phương pháp xảo trá được các quỉ dữ mang ra thảo luận trong đại hội. Sau cuộc âm mưu nham hiểm ấy, chúng kéo nhau lên tấn công Đô Thành Thiên Chúa là Đức Nữ Maria. Vẫn theo thói thường của chúng, Luxiphe chỉ huy các cuộc tấn công này. Vá nó là tên tấn công trước hết, rồi sau đó, cả bọn chúng mới đồng loạt xung phong.

Lúc Mẹ Maria c̣n đang ch́m ngập trong đau khổ  v́ vắng mặt Thiên Chúa, bỗng Mẹ cảm thấy bị những cám dỗ rất lạ xông đánh, muốn lôi kéo Mẹ rất xa khỏi những tư tưởng thánh đức cao cả tuyệt vời khôn tả của Mẹ. Không thể hiểu được tâm hồn rất trong trắng của Mẹ phải khổ sở v́ chước quái ấy đến đâu. Rắn già thấy Mẹ sầu năo khóc lóc, nó vội kết luận rằng chước quỉ quyệt của nó đă tiến bộ. Nhưng tất cả đều uổng công: Người ta càng đập vào một viên đá cứng rắn, viên đá càng nẩy lửa. Mẹ Maria là một viên đá kiên cố với những nhân đức tuyệt vời, nên những đợt tấn công của quỉ dữ càng mạnh, càng làm bắn thêm ra những khối lửa t́nh yêu mến Chúa nóng hổi. Vừa bị chói mắt, vừa bẽ mặt, vừa náo động, vừa căm giận, Satan thất vọng không thể thắng được một Nữ Nhi non nớt. Giữa những cám dỗ rất nhiều rất mạnh ấy, Mẹ Maria không hề mất b́nh tĩnh và thản nhiên. Linh hồn Mẹ vẫn cố định trên những tầng trời cao thẳm, rút ra từ những kinh nguyện liên lỉ một sức kháng cự vô địch.

Nhưng Satan không sao nhẫn nhục được với cuộc thất bại vừa chịu. Nó lại bắt đầu môn giảo quyệt của nó qua trung gian những thiếu nữ đồng tu với Mẹ để mưu hại Mẹ. Nó nhóm lên trong ḷng các cô một ngọn lửa ganh ghét căm hờn, đến nỗi các cô nhỏ đó đồng ư nhau hành hạ Đức Nữ Maria.  Các cô xúm nhau buông lời nặng nhẹ chê bai, nói xấu Đức Maria đủ thứ.  Cứ hễ gặp Maria đâu là các cô xỉa xói, chua cay.  Các cô hùa nhau xử với Mẹ rất tàn nhẫn, buộc tội cho Mẹ là kẻ gây xáo trộn, kẻ giả h́nh, kẻ đưa điều, báo cáo ton hót với bề trên.  Trước những sỉ vả bêu riếu đó, Mẹ vẫn khiêm nhượng tự nhận là kẻ hèn hạ nhất. 

Các cô nói thẳng vào mặt Mẹ là trước mặt các cô, Mẹ chỉ là một con quỉ con thôi. Trước những sỉ vả beêu riếu đó, Mẹ vẫn khiêm nhượng trả lời: “Các chị đối xử với em như vậy là phải lắm. Em đúng là một kẻ hèn hạ nhất. Xin các chị tha cho em, và chỉ bảo cho em để từ nay, em làm vui ḷng các chị hơn. Các chị đừng thôi thân ái với em. Em rất muốn thân ái với các chị, em vẫn tôn trọng, vẫn yêu thương các chị lắm. Các chị cứ ra lệnh cho em như tôi tớ các chị, em xin vâng lời các chị tất cả”.  

Những lời lành đó không uốn mềm được cơi ḷng chai cứng của những cô nhỏ đáng thương kia.  Bị rắn già hỏa ngục xúi bẩy, tiêm nọc độc căm phẫn của nó vào, các cô dám mưu giết chết Mẹ cho rảnh. Nhưng Thiên Chúa không cho phép các cô thi hành những ư định đen tối dại dột đó.

Nhưng chưa hết đâu. Nhiều ngày sau, những cô nhỏ cuồng tín đáng thương ấy, say niềm phẫn nộ, kéo Đức Nữ Nhi Maria vào một pḥng kín đáo xa Đền Thờ nhất. Ở đó, nghĩ ḿnh được hoàn toàn tự do, các cô tha hồ rủa sả, nhục mạ Mẹ cho thỏa mối hờn thâm gan tím ruột, mong làm sao Mẹ hết nhẫn nại hiền từ, tỏ một vẻ tức giận nào ra cho hả. Nhưng không thể Mẹ Maria lại làm nô lệ cho một khuyết điểm nào dầu một phút một giây, Mẹ cứ nhẫn nhục vô địch, v́ lúc đó là lúc cần nhẫn nhục nhất. Nổi tam bành v́ không đạt được mục đích quá nham hiểm ấy, các cô vừa xô vào vừa đánh đập vừa la lối om x̣m.

Tiếng ồn ào mắng nhiếc vang tới tận Đền Thờ.  Các cô giáo và tư tế bèn chạy đến ngay, hỏi xem duyên cớ.  Thế là các cô đồng thanh lớn tiếng tố cáo Maria, đổ mọi tội lỗi lên đầu Mẹ: Nào là con nhỏ Maria Nagiarét rất khó nết, tính nó kỳ quặc không ai chịu nổi.  Nào là không thể chung sống với nó được, cứ hễ vắng mặt thầy cô là nó chửi bới chúng con.  Nào là nó không lúc nào để chúng con yên tâm học hành, chỉ phá phách chọc nhạo mọi người.  Nào là nó kiêu căng hợm hĩnh, phách lối làm tàng:  Có trách bảo nó, nó lại lên mặt bà cụ non, sấp ḿnh xuống đất, giả bộ khiêm nhượng xin lỗi, nhưng rồi chứng nào tật ấy.  Nào là con quỉ con Maria c̣n đưa điều, ăn không nói có, làm rộn chúng con không c̣n ai tin ai nữa.  Thôi th́ đủ thứ tội mà các cô có thể tưởng tượng ra.  Lời các cô quả quyết làm cho các tư tế bị lừa.

Các ông dẫn Mẹ vào một căn pḥng gần đó, quở trách và đe đuổi Mẹ ra khỏi Đền Thờ, nếu không chịu sửa ḿnh. C3m động sa nước mắt, Mẹ trả lời: “Kính thưa các thày, con xin cám ơn các thày đă sửa mắng con. Con yếu đuối quá, xin các thày tha cho con. Xin các thày chỉ bảo cho con biết cách từ nay làm đẹp ḷng Chúa và chị em con hơn”.

Các tư tế c̣n quở trách Mẹ ít điều nữa, rồi cho Mẹ đi. Mẹ đến gặp các bạn, sấp ḿnh xuống dưới chân họ, khóc lóc xin họ tha thứ. Họ cũng tiếp nhận họ một cách hiền ḥa hơn, ngờ là Mẹ khóc v́ phải phạt, v́ bị thày cô trách mắng. Tưởng ḿnh đă gây được ảnh hưởng nơi các tư tế, các cô tiếp tục cố gắng nghĩ mưu mô hủy diệt tâm t́nh ưu ái thày cô từng có đốùi với Đức Nữ Maria. Do mưu quỉ lừa dối, các cô ngụy tạo nhiều chứng cớ gian manh để làm các tư tế và các cô giáo quở phạt Mẹ nhiều lần hơn nữa.

Nhưng điều làm Mẹ phiền năo tê tái là cứ tiếp tục vắng mặt Chúa măi. Các tư tế và cô giáo đă được Chúa giác ngộ, không c̣n tin lời vu khống của các nhi nữ, nên các cô nhỏ ấy dần dần bỏ cuộc, không bắt nạt Mẹ nữa. Nhưng một điều rất lạ lùng là Chúa kéo dài sự vắng mặt của Ngài đối với Mẹ trong mười năm trời. Mẹ phải chịu sự vắng mặt Chúa và thiên thần này tám ngày trước khi Thánh Gioakim giă thế, tức hồi Mẹ lên ba tuổi rưỡi, cho đến lúc Mẹ được mười hai tuổi, tức là tới khi thân mẫu của Mẹ qua đời. Tính ra là mười năm.

 

 

1- Hoài Thai Vô Nhiễm Tội

2- Thuở Hài Nhi và Ấu Nhi

3- Dâng Ḿnh Trong Đền Thờ

4- Mồ Côi... Lập Gia Đ́nh

5- Thụ Thai Lời Nhập Thể

6- Cưu Mang Đi Thăm Viếng

7- Cứu Mang Đầy Thử Thách

8- Người Bạn Đời Giuse

9- Sinh Con Đấng Tối Cao

10- Với Ấu Nhi Giêsu